41 CHƯƠNG XXIII Sau khi đến nơi chụp ảnh, Sloan đợi cho hai nhân viên bảo vệ đi xem một vòng khắp tiệm để biết chắc trong tiệm chỉ có người chụp ảnh và người phụ tá thôi.
42 Vào nhà, anh đi thẳng đến bàn làm việc kê trong góc nhà bếp, nhấc máy điện thoại lên. Empty theo sau anh ta đi vào, thấy Dallas bên cạnh bồn rửa, lập tức ông hỏi ngay, để biết chuyện cô ta đã gặp các người kia như thế nào.
43 CHƯƠNG XXIV Chiếc phản lực láng bóng lướt nhẹ trên những đám mây rải rác, nhắm hướng về phía bắc. Trong cabin trang bị toàn bằng những thứ mạ kền láng bóng và bằng gỗ quý, Max chăm chú kiểm tra lại những tờ báo cáo hàng tháng, đọc thư phúc đáp và gọi vài cuốc điện thoại.
44 Cánh cửa ở văn phòng chỉ cách chỗ gã đứng một đoạn ngắn bỗng mở ra. – Sloan, tôi nghe có tiếng máy bay. – Gã nghe giọng đàn bà cất lên. – Nó vừa đáp xuống.
45 CHƯƠNG XXV Khi Sloan nghe tiếng bánh xe lăn lào rào nhè nhẹ trên mặt bê tông ở ngoài, nàng nhìn ra cửa. Donovan đang đi sau chiếc xe lăn của Max. Khi họ đến ngạch cửa cao, chính Donavan bưng xe lăn qua ngạch để cho lão vào trong nhà.
46 Để khẩu súng xuống nền nhà, Trey lấy điện thoại di động ra, rồi vừa đi vào trong phòng vừa gọi đến phòng cấp cứu bệnh viện. Chàng thấy Sloan ngồi trên nền nhà, ẵm đứa bé và tựa đầu Tara vào lòng mình.
47 ĐOẠN KẾT Ánh mặt trời buổi chiều chiếu xiên qua tấm kính chắn gió của chiếc Suburban, khiến trong xe trở nên ấm áp. Trey ngồi sau tay lái, lái một tay, còn tay kia quàng quanh vai Sloan, nàng ngồi nép vào một bên chàng.