61 An Ninh Hề sai người bỏ thêm vài ngọn đèn vào trong thư phòng, rồi sau đó ngồi xuống cạnh bàn thảo luận với Lang Thanh Dạ xem kế tiếp phải ứng phó như thế nào với Đông Việt.
62 Nam Chiêu nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên của trời đông giá rét. Trong cung Thiên Thọ, Cơ thái hậu đang vô cùng kinh ngạc nhìn An Ninh Hề ngồi bên cạnh bà.
63 Việc đại sự cuối cùng trong mười ba năm cuối cùng của Chiêu Hòa Nam Chiêu chính là lễ đính thân chính thức của hai người: Nữ hầu An Ninh Hề và thế tử Tây Hoa Phong Dực.
64 Tháng ba đến, cũng là lúc cảnh xuân tươi đẹp nhất. Xuân về trên đất nước, cỏ cây xanh mướt, khung cảnh tràn trề sức sống. Nhưng vùng phụ cận của Tây Hoa lại mang một quang cảnh khác.
65 Mấy người phó tướng kia lén uống rượu, binh lính ở đây đã bị họ đuổi đi xa từ sớm, giờ đột nhiên ở đây lại có tiếng động, đương nhiên mấy người tỉnh táo hẳn lên.
66 Gió xuân khẽ thổi, đây đúng là cảnh đẹp nhất trong năm. Các nước nhỏ xung quanh Nghĩa Dương cũng đang rơi vào cục diện căng thẳng.
Ngày An Ninh Hề trở lại Nghĩa Dương, Nam Chiêu đã công phá một quốc gia.
67 Ở chiến trường Nghĩa Dương, sau khi Nam Chiêu chiếm được hai nước, kế tiếp không còn trở ngại lớn nào, những nước nhỏ khác cũng đồng loạt thần phục. Trung Chu càng kinh hãi, mà An Ninh Hề đã mở thành công con đường hướng đến nước Mân hội hợp với Phong Dực.
68 Cuối tháng ba, năm thứ mười bốn Chiêu Hòa Nam Chiêu, Hoàng đế Định Gia của Trung Chu thấy Nữ hầu trên đường đi thế như chẻ tre sắp hội hợp với Phong Dực, lo lắng giang sơn Trung Chu khó giữ được, nên đã âm thầm viết thư cho Cơ thái hậu, biểu đạt ý cầu hòa, hơn nữa mong bà thay mặt dàn xếp.
69 An Ninh Hề gục đầu lên vờ vai Phong Dực lặng lẽ rơi không biết bao nhiêu là nước mắt, như thể muốn khóc cho vơi hết những giọt nước mắt đã đè nén suốt mười năm sầu khổ.
70 Mười lăm vạn binh mã của An Ninh Hề giương cao ngọn cờ quốc thù đại hận mà đến. Tất nhiên Hoàng đế Định Gia cực kỳ hoảng sợ. Ông ta cuống quít khẩn cấp điều quân, còn mời cả bị hộ quốc tướng quân Mông Đình Chi đã sớm cởi giáp về quê tới hộ giá.
71 Trong vương cung Đông Việt, Sở Nghiệp Kỳ đang xem bản đồ trên tường, ngón tay chuyển động men theo lộ tuyến từ Đông Việt hướng tới Trung Chu đoán xem Tuyên Tử Đô lãnh quân đi cứu viện Trung Chu đã đi tới đâu rồi.
72 Một người mặc áo giáp ngồi trên chiếu cạnh rìa đỉnh núi, ngón tay thon dài gảy dây đàn, ánh mắt nhìn chằm chằm chân núi cho đến khi màu đen trước mắt biến thành màu xanh trắng hắn mới dừng động tác trong tay lại.
73 An Ninh Hề căn bản không biết mình lên tới đỉnh núi như thế nào.
Gần như lúc ấy Yến Lạc đã quên hẳn việc muốn leo lên, đến lúc gần kiệt sức mới ra sức leo.
74 Ánh mặt trời càng ngày chói chang, thời gian chậm rãi trôi qua. An Ninh Hề dần dần lo lắng vì vẫn không đợi được tin tức của Yến Lạc. Nàng nghĩ tới nghĩ lui, từ đầu đến cuối đều cảm thấy không ổn nên vội vàng đứng dậy.
75 Sau khi sợ hãi đám người kia mới kịp phản ứng: thì ra ba kẻ này đến vì Phong Dực. Nhưng hiện tại Sở Nghiệp Kỳ đang ở trong tay của nàng ta khiến cho bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
76 Năm đầu Long Đức Đông Việt, vì Tiêu Như Thanh chống đối huynh trưởng Tiêu Như Trung nên sau khi bị Tiêu Dật nghiêm khắc trách cứ đã đuổi ra khỏi nhà.
Lúc ấy vừa đúng vào mùa đông, quần áo trên người nàng cũng rất mỏng manh.
77 Tháng tư năm thứ hai Đại Nghiệp, Đông Việt và Bắc Mạnh vì tranh đoạt Thái Nguyên mà xung đột vũ trang. Bắc Mạnh thất bại, Tiêu Như Thanh khuyên Sở Nghiệp Kỳ dụ dỗ Bắc Mạnh, hắn lại cứ nghe theo đề nghị của các đại thần: yêu cầu Bắc Mạnh đưa con tin Cố Bằng Hiên tới.
78 Dấu ấn trên lá thư này có hoa văn của vương thất Đông Việt, người nhận thư là Quách tuớng quân.
Quách Tuệ Nguyệt cười rất khinh miệt, “Đây là mật lệnh Vương thượng giao cho cha ta.
79 Trời đã sáng, khi ánh mặt trời chiếu rọi quân doanh Đông Việt thì cuối cùng Sở Nghiệp Kỳ cũng tỉnh lại. Hắn mê man liếc mắt nhìn bốn phía, đến khi đụng tới vết thương trên vai trái mới nhớ ra mình gặp Tiêu Như Thanh là sự thật.
80 An Ninh Hề biết khoảng cách giữa Tây Hoa và Trung Chu khá gần, địa hình lại tương tự nên hiển nhiên sự suy xét của y là hợp lý nhất. Sau khi trải qua sự khảo nghiệm sinh tử kia, tất nhiên An Ninh Hề sẽ không mạo hiểm giống như trước nữa, cho dù mình lại đột nhiên thoát hồn cũng không thể để Phong Dực rơi vào khốn cảnh vì sự vội vã báo thù của mình một lần nữa.