21 Một mình trong giấc mơ dài miên man, cảm tưởng như thế giới chỉ là 4 bức tường vô tận. Nó thấy cô đơn, lạc lõng và không thấy hắn đâu?Hắn đâu rồi. . .
22 - Tất cả những gì anh ấy nói - Muni dừng lại một chút, bàn tay nắm chặt - đều là sự thật. Đám phóng viên nhìn nhau ngơ ngơ ngác ngác rồi hỏi thêm vài câu xác định nữa mới chịu buông tha.
23 Vừa quay người lại thì hắn giật bắn tim, suýt nữa là lăn từ đỉnh xuống chân rồi. Sao lại có người từ sao Hỏa vi hành xuống trái đất thế này?Mini thấy hằn kì như vậy cũng quay lại xem sao thì té xỉu, trước mặt nhỏ là một con người đang hừng hực cháy, trên đầu mọc lên hai cái sừng và hàm ra thì thò ra hai chiếc răng nanh.
24 Hắn thở phào nhẹ nhõm khi nghe bác sĩ nói nó ổn, chỉ là ''trốn'' viện hơi sớm nên mới bị kiệt sức như vậy. Vị bác sĩ mỉm cười hiền hậu và hỏi một câu khiến hắn cứng đơ người.
25 Cánh cửa phòng bệnh viện bật mở. . . . . Nó không còn muốn ngoái đầu lên, chắc là nhỏ bạn hoặc cô y tá vào thôi mà. Đưa bàn tay kéo chăn trùm kín đầu, nó nói nhỏ đủ để đối phương ra.
26 Nắng vàng lugn linh nhảy nhót trên cành lá. Từng chú bướm trắng bay là là cùng nhau, tạo nên khung cảnh thơ mộng của buổi sớm mai. Bên cửa sổ, một cô gái có mái tóc vàng bồng bềnh xõa nang vai, đôi mắt tím khiến người ta mê mẩn và hai má hồng phúng phính.
27 Mặt trời đã lên tới đỉnh đầu, trời tỏa nắng thật oi bức. Ngồi trong phòng, tay Shin cứ lắc qua lắc lại hoài nhưng hắn vẫn bình chân như vại ngồi đọc tin tức.
28 Bỗng tiếng điện thoại của Bun vang lên, cậu nhìn điện thoại lập tức mặt xám xịt lại. Tên Shin ********, bạn bè mà thế hả?Shin nhìn thấy gương mặt ''ngộ nghĩnh trẻ thơ'' của Bun thì ôm bụng cười sằng sặc, ai bảo chơi hắn làm chi, giờ thì đi mà lãnh hậu quả ha ha.
29 Sa lặng lẽ bước đi trên vỉa hè đêm, ánh đèn vàng nhạt chiếu lên thân hình mỏng manh tựac như hư vô. Hà Nội về đêm là lúc lung linh nhất. Ánh đèn đường nhuộm lên sự náo nhịp nơi đây, mọi người từng từng tốp đi lại đông đúc.
30 Mọi người hò reo chờ câu đồng ý của cô gái. Nhưng đúng lúc Sa định mở miệng thì tinh thần thể thao của Bun chỗi dậy , cậu liền cầm tay nhỏ rồi chạy đến đài phun nước.
31 Nắng vàng lung linh, nhảy nhót trên nhưng vòm cây. Tiếng chim chóc hót vang tạo lên khung cảnh thật nhộn nhịp. Nó trong tình trạng mặt ngơ ngơ, người đơ đơ nhưng chân vẫn hoạt động.
32 Nó mang thêm cặp kính to sụ và chiếc thước kẻ để hóa thân vào một vị giáo sư giảng giải cho học sinh. - Này nhé! Lúc trời tối lạnh như thế mà bị vẩy nước thì sẽ rất lạnh đúng không? Giờ thì thay thế tình huống của nah vào đi!Nó mãn nguyện với lí lẽ siêu chặt chẽ của mình, đôi môi hồng cong lên hết mức có thể.
33 Cứ thế, tin Bun với Sa ôm nhau lan truyền nhanh chóng ra khắp toàn trường như vận tốc ánh sáng. Câu hỏi được đặt ra nhiều nhất là '' Bun đã dùng loại xăng nào để làm tan chảy băng?''Liên tiếp các nickname rất là kêu đã đưa ra những câu trả lời được coi là giả thiết như'' Anh ấy đã dùng hết công phu tán gái bấy lâu'' hay '' Anh ấy là con của thần Mặt Trời'' hoặc'' Có thể do đọc sách nhiều quá đầu óc không còn minh mẫn nữa, nên băng tự mà tan chảy thôi!''.
34 Một ngày nhanh chóng trôi quá khá là nhẹ nhàng nếu không có những tiếng hét long trời lở đất của Sunny, có thể nhỏ vẫn chưa thể quen được với hình ảnh tảng băng với play boy, thì độ sock của nhỏ kém mà, hưon nữa Jun khổ chứ nó khổ gì đâu?!!^^! Nó nhún vai rồi lấy bông nhét vào tai cho hết ngày, dù gì nó cũng khá quen rồi.
35 Sáng ban mai, Jen cựa mình sau một giấc ngủ dài. Nó vươn vai, đón nhận những tia nắng chiếu vào phòng. Ấm áp những vẫn mang hơi lạnh bên ngoài. Nhìn chiếc đồng hồ kitty bên cạnh, đã 9 giờ sáng rồi.
36 - Cô đến đây làm gì? Hay hại người nhiều quá nên thần kinh rồi?Nó nhìn Muni hỏi khinh bỉ, đôi môi nhếch lên đầy chế giễu. Muni nghe xong xám ngoét mặt lại, cô tiến lên định lao vào nó thì Shin đã nhanh chóng hất cổ lùi ra vài mét.
37 Trời tối, màn đêm bông xuống sớm. Hơi sương lạnh lẽo vây quanh, gió thổi tung bay mái tóc bồng bềnh của nó. Bờ môi hồng giờ đã hơi tái mét đi, nhưng tuyệt nhiên vẫn không có một chút cử động nào.
38 Hắn điên cuồng chạy ra bên ngoài, phóng môtô đi đến sân bay. Giữa một biển người mênh mông, liệu hắn có thể tìm được nó?'' Jen nó viết thư để lại rồi ra sân bay rồi! Bảo Shin nhanh lên!''Hắn thở dốc, quay tứ phía dáo dác tìm nó.
39 Trải qua gần một ngày, nó cuối cùng cũng đã đặt chân lên đất nước Mỹ- một quốc gia rộng lớn có nền kinh tế hùng mạnh. Đất nước mà nó sẽ không còn có hắn bên cạnh.
40 - Bác! Cháu đến rồi nè!Nó xách túi thức ăn nhảy chân sáo vào nhà. Bà Hoàng lắc đầu, vẫn vội vã như vậy, chả thay đổi chút nào. - Cẩn thận té!- Làm sao có chuyện cháu té được!Nó lè lưỡi rồi ngay lập tức.