81 Từ khi Tiểu Tiện gặp phải thổ lộ chiều nào sau khi hết khóa Đỗ Hàng đều đi tìm cậu. Tên kia còn tới vài lần, mỗi lần y còn chưa cùng Tiểu Tiện nói một câu đã bị Đỗ Hàng dùng ánh mắt lạnh như băng bức lui.
82 Di động rung, Tiểu Tiện trốn sau bụi hoa nhanh chóng cắt đứt sau lại tháo pin, cắn môi dưới mãnh rơi nước mắt.
Cậu không nghĩ Đỗ Hàng nhanh như vậy liền chán ghét cậu, cậu rất thương tâm bởi cậu còn chưa nếm hết ái tình ngọt ngào.
83 Rượu tuy rằng khó uống nhưng Tiểu Tiện và Tiểu Ngốc quyết định uống hết. Hai người đều là lần đầu tiên uống rượu, sức chống cự với cồn thực sự quá yếu.
84 Trong trường học Đỗ Hàng chưa từng tận lực giấu diếm quan hệ của hắn cùng Tiểu Tiện, cho nên có rất nhiều người biết họ là một đôi. Tiểu Tiện cùng Tiểu Ngốc ở trong phòng ngủ hô to gọi nhỏ hơn mấy tiếng đồng hồ, tạo ra bao nhiêu tạp âm làm hại mọi người không được an bình.
85 Trở lại phòng ngủ Đỗ Hàng dùng nước lạnh lau mặt cho Tiểu Tiện. Mùa đông nước lạnh kích thích Tiểu Tiện hơi chút thanh tỉnh. Cậu nhìn người trước mặt, chớp chớp mắt, đột nhiên gào khóc.
86 Đỗ Hàng giống như ko phát giận nhưng không có nghĩa là hắn không tức giận. Lúc này hắn rất tức giận, khi phát ra cũng là tương đương đáng sợ.
Một nhóc con mười sáu tuổi chưa đủ lông đủ cánh cư nhiên dám lén uống rượu? Uống say lại còn không an phận phát điên náo loạn tới mọi người.
87 Rất nhanh rửa xong mặt trở về, Tiểu Tiện mới biết màn nghiêm phạt này còn chưa kết thúc!
Đỗ Hàng xích lõa nằm trên giường, đem thuốc bôi trơn ném qua.
88 Đỗ Hàng ngồi dậy dựa trên gối, vắt chân bắt chéo, một chân còn lắc lư tại không trung. Nhìn bộ dáng đó của hắn Tiểu Tiện trong ngực hộc máu: học trưởng, anh là đại soái ca! Đừng đem mình làm như lưu manh giống nhau!
“Hảo, tôi không bức cậu.
89 Tiểu Tiện nhếch mông, cầm lấy lửa nóng của Đỗ Hàng sau đó chậm rãi ngồi xuống. Huyệt khẩu bị mở ra, có chút đau, Tiểu Tiện nhăn mày, hơi dùng chút lực, vật cứng kia một tấc một tấc nhập khẩu.
90 Sau, Đỗ Hàng ôm Tiểu Tiện vào phòng tắm giúp cậu tẩy trừ thân thể. Lúc này Đỗ Hàng trở nên phi thường ôn nhu, khí tràng cường đại trên người cũng biến mất.
91 Kinh một chuyện dài một nết.
Kinh qua lần giáo huấn thảm khốc này, Tiểu Tiện xác thực biến thành thật rất nhiều, mấy vấn đề buồn chán kia cũng ít nhắc đến.
92 Tiếp qua vài ngày sẽ nghỉ, Tiểu Tiện càng trở nên lo lắng. Mỗi khi có cơ hội cậu đều lưu lại ký hiệu trên người Đỗ Hàng khiến cho hắn toàn thân trên dưới đều là hôn ngân cùng dáu răng.
93 Cuối cùng tiểu Tiện là khóc lên xe lửa.
Còi hơi kéo dài, xe lửa chậm rãi rời bến. Tiểu Tiện đem mặt dán trên cửa sổ thủy tinh nỗ lực hướng ra ngoài nhìn, thân ảnh quen thuộc kia ngày càng nhỏ, dần dàn tiêu thất trước mắt cậu.
94 Nhà Tiểu Ngốc cách nhà Tiểu Tiện không xa, ngồi xe bus đi một tiếng đồng hồ là tới.
Tiểu Tiện ở nhà buồn chán nhàn rỗi, liền chạy tới nhà Tiểu Ngốc.
95 Thời gian kế tiếp, Tiểu tiện có chút hối hận đã tới đây.
Nhìn hai người họ khanh khanh ta ta, với Tiểu Tiện mà nói quả thực là một loại đả kích. Ông xã không bên người quả nhiên trống rỗng!
Dạo phố, ăn cơm sau Tiểu Tiện đã nghĩ về nhà.
96 Thời gian chậm rãi trôi qua, hai người trời nam đất bắc khiến Tiểu Tiện nếm đủ mùi vị tương tư. Để sớm ngày gặp lại, cậu cùng Đỗ Hàng thương lượng quyết định qua tất niên liền trở lại trường.
97 Thẩm mụ mụ hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần, kéo lỗ tai Tiểu Tiện vào phòng. Tiểu Tiện kinh kêu một tiếng, điện thoại lập tức truyền đến một thanh âm lo lắng, “Tiểu Dịch, làm sao vậy?”
“Mẹ em là người xấu, bà trộm nghe chúng ta điện thoại! Học trưởng, em treo trước, đợt lát lại gọi anh.
98 Tiểu Tiện vẫn ghé vào trên cửa nghe trộm ba mẹ cậu nói chuyện. Nghe đến đó, cậu thật muốn lớn tiếng cuồng hô, ba ba, ba thực sự quá vĩ đại!
Cậu gọi cho Đỗ Hàng, đắc ý dào dạt đem chuyện này nói cho đối phương.
99 Rốt cuộc tới ngày trở lại trường.
Trên xe lửa, tim Tiểu Tiện vẫn còn lơ lửng.
Cậu sợ trên đường sẽ phát sinh biến cố, dẫn đến Đỗ Hàng không thể tới đón cậu.
100 Một tháng sau, Tiểu Tiện cười hì hì đáo trên người Đỗ Hàng, vẻ mặt đắc ý nói: “Học trưởng, kỳ thực anh rất yêu em đúng không?”
Đỗ Hàng thiêu mi, “Dùng cái gì thấy rõ?”
“Ngày đó tại trạm xe lửa, anh làm trò trước mặt nhiều người như vậy, ôm em không chịu buông tay.