Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Giả Cán Bộ Chương 611: Cá Lớn(1)

Chương trước: Chương 610: Có Vấn Đề



Theo Dương Tử Hiên phân tích, Phan Bách Văn và Sài Quá Long một lần nữa xem kỹ đoạn phim quay camera trên màn hình, quả nhiên có chút kỳ quặc.

"Trong quá trình hai người uốn éo đánh nhau, quả thật đã có nhiều lần bắt được một ít khe hở trong quần áo đối phương!" Sài Quá Long cũng nhìn thấy trong này có vấn đề, trong nội tâm âm thầm sùng bái nhìn Dương Tử Hiên.

Lãnh đạo này so với mình còn trẻ tuổi hơn rất nhiều, tuy cho tới bây giờ vẫn chưa được huấn luyện điều tra chuyên nghiệp, nhưng lại là người tâm địa cứng rắn, tâm tư kín đáo, phỏng đoán sắc sảo, luôn đánh thẳng vào chân tướng.

"Nếu như là chuyển cho nhau tờ giấy mà nói, khả năng ở trong chỗ đó còn lưu lại dấu vết, gian phòng là phong kín, Khô Lộc Văn luôn ở trong phòng, không có biện pháp vứt bỏ tờ giấy!" Sài Quá Long phân tích.

Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: "Nếu như là một tờ giấy mà nói, Khô Lộc Văn chắc chắn sẽ không lưu lại dấu vết, cho dù phải nuốt sống, cũng sẽ không lưu lại chứng cớ..."

"Chẳng phải chúng ta không biết gì về nội dung thông tin truyền đạt giữa bọn họ?" Phan Bách Văn nhíu mày, nói: "Như vậy, dù biết cũng vô dụng."

Sài Quá Long tự nhen nhóm một điếu thuốc, sau đó liền bước lên phía trước, nhen nhóm điếu thuốc cho Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên hít một hơi thật sau, cười nói: "Cũng không nhất định, chúng ta có thể phái nhân thủ ra, tiến hành bí mật điều tra đối với Trương Ôn, chú ý, là điều tra, không phải giám sát và điều khiển."

Tuy Phan Bách Văn, Sài Quá Long đều tính toán là dòng chính của hắn, nhưng Dương Tử Hiên vẫn kiêng kị một ít cấm khu, một ít chuyện không tuân theo quy định.

Trước mắt, Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh không có căn cứ chính xác gì chứng minh Trương Ôn không tuân theo quy định, không có khả năng, có không có bất kỳ quyền lực gì, có thể tiến hành giám sát và điều khiển đối với Trương Ôn, một thành viên đảng ủy ủy ban tỉnh, thư ký trưởng ủy ban tỉnh, nhân vật quyền cao chức trọng như vậy.

Phan Bách Văn và Sài Quá Long nhìn nhau, gật gật đầu, nói: "Cho chúng tôi một vạn cái lá gan, cũng không dám tiến hành giám sát và điều khiển đối với Trương thư ký trưởng."

Trương Ôn là thư ký trưởng ủy ban tỉnh, trong tay nắm giữ rất nhiều tài nguyên hành chính, cực kỳ cường đại, coi như là Phan Bách Văn và Sài Quá Long, đều không thể không cẩn thận đối xử.

Nếu như không phải Dương Tử Hiên phân phó, bọn hắn căn bản là không có can đảm điều tra một quan lớn thực quyền cấp chính sảnh như vậy.

"Hai người các cậu có thể phân chia công việc ra, lão Sài, chủ yếu cậu phải chịu trách nhiệm tiếp tục thẩm tra Khô Lộc Văn, thủ đoạn có thể đa dạng, có thể thích hợp dùng một chút thủ đoạn, xem có thể làm cho hắn phun ra chút lời khai gì đó không!"

Dương Tử Hiên nghĩ nghĩ, thần sắc trở nên càng thêm cẩn thận, nói: "Lão Phan, cậu có kinh nghiệm phong phú, lịch lãm rèn luyện rất nhiều, cũng đã làm qua án lớn như bản án bí thư thị ủy mục nát, sự tình Trương Ôn, cậu phải nhìn chằm chằm vào, thoáng lưu ý một tý, xem hành vi và động tác mấy ngày nay của hắn, xem có gì dị thường không."

Bố trí xong tất cả, Dương Tử Hiên mới đi tìm Trần Linh, Trần Linh đã chính thức đến trường trung học khu Kiến Giang, thay đổi thủ tục công tác, bởi vì có Tỉnh ủy can thiệp, cục giáo dục ủy ban thành phố Tử Kim rất nhanh sẽ làm tốt sắp xếp.

Tiến vào trường trung học khu Kiến Giang, Dương Tử Hiên dừng xe tại cửa ra vào, trực tiếp đi tới cầu thang lầu hai, quẹo sang bên trái, đến phòng thứ hai, thông qua cửa sổ thủy tinh, có thể chứng kiến trong phòng học kiểu cũ, Trần Linh đang đứng trên bục giảng, tự mình giới thiệu tình huống bản thân mình cho học sinh bên dưới biết, ngoài ra còn nói về kế hoạch dạy học của mình.

Người phụ nữ khoảng 30 tuổi đứng trên bục giảng, thân thể nhìn về phía trên vô cùng thành thục, như mật đào chín tới, làm cho người ta cảm thấy mềm nhũn.

Hôm nay Trần Linh mặc một cái áo màu xám, váy ngắn sắc trắng bằng bông, bộ ngực no đủ nhẹ nhàng hô hấp rung động, thân thể đầy đặn, tản mát ra mị lực đoan trang.

Dương Tử Hiên nhớ tới lúc Trần Linh nằm dưới thân thể mình, uyển chuyển hầu hạ hết mình, trong lòng không khỏi nóng lên.

Đứng một lúc, cảm thấy rảnh rỗi cực nhàm chán, Dương Tử Hiên đi lên lầu ba, chuông tan học vang lên, không ít học trò đeo cặp sách đi ra cầu, vô cùng chen chúc.

Trần Linh thu thập sách giáo khoa trên bục giảng, thình lình, một người thân thể thon gầy từ cửa ra vào đi vào, Trần Linh ngẩng đầu nhìn lên, cánh tay vuốt sợi tóc trên tai một chút, cười nói tự nhiên: "Chủ nhiệm, làm sao ngài lại tới đây vậy."

Người đến là chủ nhiệm giáo viên trung học Kiến Giang, Trần Thần Châu, hắn dùng ngữ khí tha thiết nói: "Cô giáo Trần Linh, tại sao, tại sao, chúng ta còn chưa quen nhau sao mà phải hỏi thế? Cô lên dạy hai ngày, phản ứng của học trò cũng không tệ!"

"Còn phải cám ơn Trần chủ nhiệm, mong ngài chiếu cố nhiều hơn!" Trần Linh có chút kháng cự đối với việc Trần Thần Châu thân cận với mình.

"Cám ơn cái gì, em họ Trần, tôi cũng họ Trần, mọi người đều là người một nhà cả mà!" Lúc nói chuyện, cánh tay của Trần Thần Châu muốn đặt lên trên bàn tay Trần Linh.

Trần Linh bị như giật điện, vội vàng tránh né.

Trần Linh biết rõ vì sao Trần Thần Châu ân cần như vậy, cái tên già này đã mê muội dung nhan của nàng, muốn sơ múi.

Cũng đúng thôi, Trần Linh tự nhiên đến đây, không có người nào biết bối cảnh của nàng, một mình mang theo một đứa bé, trong trường trung học này, nàng không chỗ nương tựa, vẫn chưa tạo dựng lên các mối quan hệ.

Người đánh chủ ý với nàng, không chỉ có riêng một mình Trần Thần Châu! Trần Thần Châu chỉ là một người quá nóng vội biểu hiện ra sự háo sắc của mình mà thôi.

Thời điểm Trần Linh đưa hồ sơ tới, Trần Thần Châu đã nhìn thấy rõ tình trạng hôn nhân, trên đó viết: ly hôn.

Loại cô gái xinh đẹp đã ly hôn, bối cảnh không sâu này, có thể điều từ trường tiểu học khu công nghiệp khu Giang Đông, đến trung học Kiến Giang, một trường trung học nội thành, trọng điểm để dạy học, ở trong mắt Trần Thần Châu, Trần Linh làm được điều đó, chỉ là nhờ thân thể mà thôi.

"Chủ nhiệm, tôi phải đi, xin phép đi trước..."

Trần Linh sợ hãi việc một mình ở chung cùng với Trần Thần Châu, tìm lấy cái cớ, liền muốn đi ra, lại bị Trần Thần Châu bước sang bên một bước chặn đường.

"Cô giáo Trần, cô có ý gì vậy? Cảm thấy nói chuyện cùng tôi rất tốn thời gian của cô sao? Thời gian của cô quý giá như vậy à?" Trần Thần Châu nhìn đường cong thân thể gập ghềnh của Trần Linh, đáng chú ý nhất là bộ ngực no đủ, bờ mông rất tròn.

Hắn nuốt một chút nước miếng, trong ánh mắt cũng bắt đầu chậm rãi tràn đầy tơ máu, thân thể cũng có vẻ xúc động, cái lều giữa háng đang nhô lên.

Trần Linh có chút sợ hãi lui về phía sau, muốn chắp lấy cơ hội chạy trốn.

"Tôi cho cô biết, khỏi phải nghĩ đến chuyện vừa đến đây mọi sự đã thuận lợi, nếu cô không quan hệ tốt với tôi, về sau sẽ có nhiều đau khổ cho cô ăn!" Trần Thần Châu thấy Trần Linh phản ứng như vậy, liền lộ ra khuôn mặt hung ác.

Trần Thần Châu chậm rãi bước từng bước một tới gần Trần Linh, thẳng đến khi ép nàng đến góc tường, trên mặt mới lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, nói: "Tiểu mỹ nhân, tôi xem cô còn định chạy trốn đi đâu, hiện tại tan học rồi, lầu hai cũng không còn người nào nữa, cô gọi cũng vô dụng."

Dương Tử Hiên bắt chéo hai tay đứng phía sau hắn, có nhiều hứng thú nhìn chủ nhiệm giáo viên này biểu diễn, tuy loại giao dịch tình sắc lấy chức quan này không hiếm thấy trong thể chế, nhưng chủ nhiệm giáo viên vội vã háo sắc như vậy, vẫn tương đối hiếm thấy.

Dương Tử Hiên lặng yên không một tiếng động đi đến đằng sau Trần Thần Châu, nhìn thấy cái lều Trần Thần Châu đã bắt đầu nhô lên, liền hung hăng đá một cước vào bờ mông hắn.

Trần Thần Châu thét lên, bờ mông bị đau, trong nội tâm thầm kinh hãi, lảo đảo một cái, lại bị Dương Tử Hiên đá tiếp, liền ngã gục xuống bục giảng giống như con chó.

Tay chân Trần Thần Châu nhất thời bị cào xước, hiện ra đầy vết máu, liền quay đầu nghiêm nghị quát: "Ai?"

Loading...

Xem tiếp: Chương 611: Cá Lớn(2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Boy Và Girl Trường Sky

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 28


Nhất Dạ Trạch Truyền Thuyết

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 25