Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Giả Cán Bộ Chương 605: Không Chọn Đúng Người(1)

Chương trước: Chương 604: Mãi Mới Nhớ



Sự tình diễn ra nghiêm trọng hơn nhiều so với Hoàng Văn Thanh và Trương Ôn tưởng tượng.

Trương Ôn để cho nhân viên công tác văn phòng ủy ban tỉnh suốt đêm gọi điện thoại cho tổng giám đốc công ty Xuân Huy Khô Lộc Văn, ba phó tổng, sáu người phụ trách các nghành, kết quả là tất cả đều không thể gọi được.

Ánh mặt trăng màu trắng từ phía bên ngoài cửa sổ xuyên thấu vào trong, Hoàng Văn Thanh đứng ở phía trước cửa sổ, thân ảnh có chút cô đơn.

Đêm thu thành phố Tử Kim rất lạnh, những cái cây cao lớn bắt đầu rụng lá, lá cây tiến đến cửa sổ, trên lá cây đã chậm rãi xuất hiện những vệt sương đông lại.

"Sự tình không bết bát như vậy chứ?"

Trương Ôn không muốn đối mặt với sự thực này, mười cán bộ cao cấp xí nghiệp, toàn bộ cuốn gói lẩn trốn, chuyện như vậy, sẽ oanh động chính đàn cả nước.

Cho dù truyền thông không thông báo ra ngoài, nhưng là tư liệu liên quan sẽ hiện lên trên báo đảng, cho các cán bộ cao cấp xem xét, đối với Hoàng Văn Thanh, loại này quan lớn cấp chính tỉnh còn cầu tiến bộ mà nói, cũng là một đòn trí mạng.

Bởi vì người có thể chứng kiến văn bản trên báo đảng cao cấp, đều là người quyền nói chuyện thật lớn trong quốc gia và tổ chức sinh hoạt đảng.

Hoàng Văn Thanh lắc đầu, kiên quyết nói: "Không thể do dự, cũng không được do dự, nếu như bị những người này lẩn trốn ra nước ngoài, hình tượng ủy ban tỉnh chúng ta, hình tượng Tỉnh ủy chúng ta đều sẽ gặp đả kích nghiêm trọng, sẽ làm trung ương giảm tín nhiệm nghiêm trọng...Hiện tại tôi sẽ thông báo cho bí thư Chu Trì Khôn."

Trương Ôn kéo ống tay áo Hoàng Văn Thanh, hỏi: "Chủ tịch tỉnh, như vậy có phải là quá lỗ mãng rồi không? Có phải là bọn hắn trốn tập thể ở nào đó, đợi phong trào công nhân giải lần này quyết tốt hậu quả, rồi mới xuất hiện hay không?”

“Chúng ta lỗ mãng thông báo cho bí thư Chu Trì Khôn như vậy, chẳng phải là chứng minh chúng ta chột dạ, chứng minh ủy ban tỉnh chúng ta không khống chế nổi người dưới? Dù gấp cũng không gấp mấy phút đồng hồ được..."

Nói xong, Trương Ôn liền gọi điện thoại đến văn phòng chủ nhiệm công ty Xuân Huy, hơn nữa còn phái một phó thư ký trưởng ủy ban tỉnh đi cùng chủ nhiệm văn phòng này, đến nhà mười vị lãnh đạo cao tầng công ty Xuân Huy xem xét.

Trên tường, đồng hồ thạch anh tí tách gõ vang, nhưng Hoàng Văn Thanh và Trương Ôn đều đứng ngồi không yên.

Qua nửa giờ, Trương Ôn nhận được tin tức phó thư ký trưởng ủy ban tỉnh kia, giọng nói nóng nảy mà vô cùng gấp gáp: "Thư ký trưởng, chúng tôi không phát hiện bất luận tầng quản lý cao cấp nào tại khu dân cư công ty Xuân Huy, phòng ở của Khô Lộc Văn và các phó tổng khác đều là người đi nhà trống.”

“Từ một ít người xung quanh thường xuyên chứng kiến nói, từ đêm qua đến xế chiều hôm nay, đều có một vài người hình dáng vội vàng, cầm vali nhỏ đi ra ngoài từ cửa ra vào, không biết bọn hắn đi nơi nào."

Trương Ôn chậm rãi để điện thoại xuống, báo cáo tình huống cho Hoàng Văn Thanh.

Trong chốc lát, ánh mắt Hoàng Văn Thanh đột nhiên ngưng trệ, điếu thuốc ngậm trong miệng "xoạch" một tiếng, rơi trên mặt đất, nhưng hắn lại giống như không hề hay biết.

Lặng yên ngồi tại chỗ một hồi, mới vội vàng cầm lấy máy điện thoại trên bàn lên, dùng giọng nói nghiêm túc nói: "Đồng chí Trì Khôn, hiện tại tôi báo cáo cho ngài một sự kiện rất nghiêm trọng, tôi nghiêm trọng hoài nghi mười vị lãnh đạo cao tầng công ty Xuân Huy đã thu dọn hành lý lẩn trốn."

Chu Trì Khôn vốn đang còn buồn ngủ, nếu như không phải tiếng chuông gọi tới là tiếng chuông của riêng thường ủy, hắn đã không tiếp, nhưng vừa nghe Hoàng Văn Thanh nói một câu này, cơn buồn ngủ lập tức bị hắn ném lên chín tầng mây rồi.

Giật mình nói: "Đồng chí Văn Thanh, không phải buổi tối anh bị mộng du, gọi đến nói mơ với tôi đấy chứ? Cao tầng công ty Xuân Huy cũng là cán bộ đảng, lá gan bọn hắn mập như vậy sao? Một chút nguyên tắc đảng cũng không có?"

Thập niên 90, tính đảng của rất nhiều cán bộ vẫn rất mạnh, không giống thế kỷ mới, rất nhiều cán bộ đã triệt để đánh mất tín ngưỡng và cao thượng theo đuổi, sự tình lẩn trốn tập thể như vậy, tại thập niên 90 vẫn rất ít khi phát sinh.

Hoàng Văn Thanh lắc đầu, sắc mặt nghiêm túc, nói: "Đồng chí Trì Khôn, tôi tuyệt đối không nói giỡn, đêm nay tôi và đồng chí Trương Ôn đều gọi điện thoại cho cao tầng công ty Xuân Huy, đều không có người nào nghe máy!”

“Tôi vừa mới lại để cho phó thư ký trưởng Lí Khải tự mình đi một chuyến đến nơi ở của bọn hắn, hơn nữa còn gọi cảnh sát nhân dân đến phối hợp, xông vào một gian phòng ốc trong đó, phát hiện đã là người đi nhà trống.”

“Tôi hoài nghi hiện tại những người này đã chạy trốn, tôi đã liên hệ với cảnh sát tỉnh...Tôi muốn ngài tự mình hạ lệnh, tiến hành điều tra và truy đuổi đối với mấy người này."

Chu Trì Khôn bắt đầu lo lắng đứng dậy, rốt cuộc tại sao Hoàng Văn Thanh lại kém như vậy, không lúc nào để cho người ta được yên tĩnh, vấn đề công nhân viên chức nghỉ việc vẫn chưa được giải quyết, tổng giám đốc xí nghiệp bên này lại thu dọn hành lý chạy trốn rồi, thật sự là sóng trước chưa yên sóng sau đã động.

Thật sự phát sinh lẩn trốn quy mô lớn như vậy, lẩn trốn ra được nước ngoài, sẽ tạo thành tổn thất kinh tế cực lớn cùng ảnh hưởng xã hội ác liệt cho quốc gia, Chu Trì Khôn cũng không chịu nổi.

Chuyện này so với công nhân viên chức nghỉ việc biểu tình lúc trước, thì còn nghiêm trọng hơn nhiều lắm, Chu Trì Khôn không dám kéo dài, lập tức suốt đêm thông báo chính pháp ủy, phái cảnh sát nhân dân đi đến nơi ở của các cấp lãnh đạo công ty Xuân Huy trước, tiến hành suốt đêm điều tra.

Đồng thời thông báo cho tất cả trạm kiểm soát giao thông và sân bay trong tỉnh chú ý hành tung của những người này, rất nhiều cảnh sát đều được xuất động đến các bến cảng xuất nhập cảnh, chú ý người dáng đi khác thường.

Nửa đêm, rất nhiều người đã chìm vào giấc ngủ, Chu Trì Khôn vẫn thông báo tổ chức hội nghị khẩn cấp tại khu nhà Thường ủy tỉnh ủy, ngay trong nhà hắn.

Chỉ chốc lát sau, trong nhà Chu Trì Khôn liền có năm sáu thường ủy tụ tập, cơ bản những người ở phụ cận, đều đã đi tới.

Chu Trì Khôn cũng nói ngắn gọn, thoáng giới thiệu tình huống một tý: "Tình huống bây giờ rất không ổn, cả nước đều đang chuẩn bị đại hội đảng, trong tỉnh chúng ta lại xảy ra sự tình nghiêm trọng như vậy.”

“Nếu xử lý không tốt, để cho một số người lẩn trốn ra nước ngoài, sẽ tạo thành tổn thất cực lớn về kinh tế, chỉ sợ đối với uy vọng Tỉnh ủy chúng ta, cũng là một đả kích rất nghiêm trọng."

Trần Chí Ôn lạnh lùng nói: "Tôi cảm thấy đây là do chính tính đặc thù của công ty Xuân Huy tạo thành, công ty Xuân Huy mang tư nơi làm thí điểm cách cải cách xí nghiệp nhà nước, có được quá nhiều đặc quyền!”

“Ngay cả quyền giám thị nhân sự và tài vụ đều bị thu về ủy ban tỉnh, để tạm thời thiết kế nơi làm thí điểm, thoát ly khỏi phạm vi sở thẩm tra, sở tài chính, phòng tổ chức, và các nghành kiểm tra giám thị hằng ngày!”

“Chính vì sơ suất ngay từ khâu giám thị, mới phát sinh vấn đề nghiêm trọng như vậy, bằng không thì chắc chắn không thể tạo thành vấn đề lẩn trốn nghiêm trọng như vậy."

Trần Chí Ôn vừa nói xong, lập tức phải xuất hiện không ít thường ủy gật đầu đồng ý.

Đầu mâu trong lời Trần Chí Ôn nói rất rõ ràng, trực tiếp chỉ hướng Hoàng Văn Thanh, ám chỉ Hoàng Văn Thanh làm không bàn bạc và độc đoán, mới tạo thành cục diện hôm nay.

Phát sinh sự tình nghiêm trọng như vậy, ngoại trừ Chu Trì Khôn và Hoàng Văn Thanh ra, các thường ủy khác thật sự không muốn lẫn vào trong vụ việc này.

Trần Chí Ôn nói những lời này, ngoài sáng là phê bình Hoàng Văn Thanh độc đoán, nhưng trong tối lại nói Hoàng Văn Thanh là người chịu trách nhiệm chủ yếu, không nên bắt cả bộ máy cùng hắn gánh vác trận nguy hiểm chính trị này, cho nên đều được các thường ủy khác đồng ý.

Ánh mắt Hoàng Văn Thanh lạnh như băng, đảo qua khuôn mặt trẻ tuổi của Trần Chí Ôn.

Loading...

Xem tiếp: Chương 605: Không Chọn Đúng Người(2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Hoàng Tử và Cô Bé Lọ Lem

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 4



Đương BT Gặp Gỡ BL

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Thú Nam Và Tiểu Bạch

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 63