Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Giả Cán Bộ Chương 540: Hiệu Quả Quảng Cáo

Chương trước: Chương 539: Ngã Ngửa



Phan Trường Hải cấu kết với nước ngoài, bị nhân viên công tác cục quốc an mang đi, đồng thời, Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh cũng bắt đầu nhằm vào nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu để điều tra rồi.

Lãnh đạo chủ yếu nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu Vương Hiểu Xuân bị Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh mang đi điều tra, có kết quả rất nhanh.

Ở trong nhà Vương Hiểu Xuân, tìm ra sổ tiết kiệm và một ít tiền mặt, tiền trong sổ tiết kiệm này đã xa xa vượt qua số tiền một giám đốc xí nghiệp nhà nước cấp tỉnh có thể có.

Căn cứ chính xác chứng minh Vương Hiểu Xuân bí mật tiếp xúc với phương diện Năm Linh cũng dần dần lộ ra mặt nước, dưới thủ đoạn phá án của Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, Vương Hiểu Xuân rất nhanh triệt để khai báo ra sự thật mình cướp lấy lợi ích giúp cho Năm Linh.

Bản án nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu có thể nói là đã mở ra lỗ hổng, cao tầng nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu lục tục bị cuốn vào chính giữa bản án này, chuyện còn lại cũng không cần Dương Tử Hiên tự mình nhúng tay.

Liêu Binh tự mình gọi điện thoại cho Dương Tử Hiên chúc mừng: "Dương sở trưởng, lần này anh đã móc ra rất nhiều sâu mọt, giú cho nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu chúng tôi, hiện tại công nhân chúng tôi bên này đều đốt pháo trên đường."

Dương Tử Hiên thông qua tai nghe điện thoại, quả thật là có thể nghe rõ ràng tiếng bánh pháo rõ ràng phát ra từ một đầu khác, không được nhịn mà cười lên một tiếng.

Lại còn có cả đốt pháo nữa, xem ra bọn người Vương Hiểu Xuân rất không được những công nhân viên chức này chào đón.

Dương Tử Hiên chúc mừng vài câu, liền đặt điện thoại xuống, việc nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu, hắn không muốn nhúng tay quá mức, cứ thế là được.

Dương Tử Hiên biết, lần này mình đột nhiên khởi động điều tra đối với nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu, hơn nữa còn tra ra vấn đề nghiêm trọng như vậy, là đả kích trí mạng đối với một công ty sắp đưa ra thị trường.

Mộng tưởng đưa nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu ra thị trường khẳng định là bị mắc cạn rồi, những cán bộ mong chờ chiến tích đó sẽ trợ giúp bọn hắn thượng vị kia, tự nhiên là cảm thấy rất tức giận đối với Dương Tử Hiên.

Cho dù lá gan Dương Tử Hiên mập hơn nữa, cũng không dám giống trống khua chiên, tiếp tục đâm kích vào tâm linh những quan viên thất ý này, khiến cho bọn hắn đánh trả tập thể, cũng không phải là một chuyện nhỏ.

Lâm Nhược Thủy có ý định ở lại tỉnh thành thêm mấy ngày, Dương Tử Hiên liền mời Lâm Nhược Thủy đi ăn cơm.

Cơm tối xong xuôi, về sau, ngoài cửa sổ bắt đầu hạ xuất hiện cơn mưa phùn, trên đường có không ít xe, thành phố Tử Kim là một thành phố có số lượng ô tô rất lớn.

Một tay Dương Tử Hiên nhàn nhã điều chỉnh phương hướng, cái tay còn lại không có can can đảm trực tiếp xoa nắn bộ ngực trắng nõn của Lâm Nhược Thủy, chỉ dám nắm bàn tay trắng nõn của Lâm Nhược Thủy, xoa xoa nhiệt tình.

Trước mắt, Dương Tử Hiên chưa đổi xe, vẫn đi cỗ xe Phú Khang rách nát kia.

Lâm Nhược Thủy đề nghị Dương Tử Hiên đến quán rượu gần đó ngồi một chút, thuận tiện gọi người bạn thân từ nhỏ của mình là Chu Di đến.

Dương Tử Hiên nhìn thấy Lâm Nhược Thủy trực tiếp đi về hướng quán rượu trong hẻm nhỏ, một chỗ khá kín đáo, liền cười nói: "Xem ra em còn quen thuộc nơi này hơn anh! Anh ở Tử Kim lâu như vậy, mà vẫn không biết có một địa phương bí mật như thế ở chỗ này."

Bên trong quán rượu trang hoàng cực kỳ có phong cách, so sánh với mặt tiền của cửa hàng đúng là một trời một vực, mỗi chi tiết đều cân nhắc chu đáo, thang còn được làm bằng gỗ lim.

Lâm Nhược Thủy và Dương Tử Hiên đi dọc theo thang uốn lượn, Lâm Nhược Thủy cười cười, nói: "Chuyện này rất bình thường, bốn năm đại học em đều sống ở thành phố Tử Kim, từng ngóc ngách ở đây, tuy chưa nói tới tinh thông tất cả, nhưng một ít địa phương có tiếng, cơ bản đều nắm rõ ràng rồi."

Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: "Còn tưởng rằng thời điểm em đi học, cũng là một cô gái ngoan ngoãn, không nghĩ tới, tuổi tác nhỏ như vậy, đã đi đến chỗ này."

Cánh tay của Lâm Nhược Thủy lại nhéo nhéo thịt dư bên hông Dương Tử Hiên, nói: "Anh chỉ biết chửi bới em thôi, em bao nhiêu tuổi mà còn nhỏ hả?"

Chủ nhân quán rượu là một cô gái bộ dạng vẫn còn thùy mị, hiển nhiên là quen biết Lâm Nhược Thủy, nhìn thấy Lâm Nhược Thủy đi lên, lập tức đi đến, ngắm ngắm Dương Tử Hiên sau lưng Lâm Nhược Thủy, nói: "Nhiều năm không gặp em, không ngờ em còn nhớ tới nơi đây, Chu Di lại thường xuyên tới ngồi một chút... Vị này chính là bạn trai em à?"

Bộ dáng Dương Tử Hiên lại rất được các cô gái ưa thích, bà chủ có chút nghi hoặc đánh giá Dương Tử Hiên một lúc, trong nội tâm thầm nói, thật sự là một đôi tình nhân đẹp.

Khuôn mặt Lâm Nhược Thủy nóng lên, không thừa nhận, cũng không phủ nhận, chỉ giới thiệu Dương Tử Hiên cho bà chủ để quen biết, chốc lát sau, Chu Di đi đến, vẫn một đôi giày thủy tinh cao gót, trên khuôn mặt mỹ nhân đô thị rực rỡ, hiện lên vẻ buồn rầu, tuy ít nhưng lại hết sức dễ dàng phân biệt được.

Con mắt Chu Di cực kỳ lợi hại, liếc mắt liền nhìn thấy Lâm Nhược Thủy ngồi ở bên cạnh Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên dựng cổ áo sơmi lên, so với vẻ nghiêm túc bình thường thật sự là một trời một vực, khí chất đột nhiên trở nên tối tăm phiền muộn, Lâm Nhược Thủy hướng Chu Di phất phất tay, gọi: "Bên này..."

Chu Di duỗi tay trắng nõn ra, cười nói: "Đã sớm nghe Nhược Thủy lải nhải nói về cậu rất nhiều lần, nhưng vẫn chưa có duyên gặp mặt, lần này cuối cùng cũng nhìn thấy cậu, cán bộ cấp sở trẻ tuổi nhất toàn bộ tỉnh, cán bộ cấp sở trẻ tuổi nhất chói mắt nhất trong tỉnh, hai người khả năng là sắp trở thành vợ chồng rồi, cùng là người trẻ tuổi tài cao, làm cho người kỳ quái."

Dương Tử Hiên hàn huyên vài câu với Chu Di, vừa cười vừa nói: "Quá sớm biến thành người "trẻ tuổi nhất, tài giỏi nhất", chưa chắc đã là chuyện tốt, cái đó gọi là cây to đón gió, đúng là rất dễ dàng bị gió thổi nghiêng ngả."

Lâm Nhược Thủy nhấc chén rượu lên, nhếch miệng nói: "Được rồi, các cậu không nên khách sáo, ra vẻ nho nhã, nói lời khách sáo, tôi thật sự là không thể nói được, hai người không thể nói lời nói của người bình thường sao?"

Chu Di và Dương Tử Hiên đều hiểu ý cười một tiếng, ngừng khách sao lại, hưởng thụ không khí trong quán rượu.

Lâm Nhược Thủy hướng Chu Di nói: "Gần đây công tác thế nào? Định dời căn cứ và công tác trọng tâm về Tử Kim?"

Chu Di cau mày, cười khổ nói: "Ngoại trừ thành phố Tử Kim ra, tôi còn có chỗ nào có thể đi đây? Thật vất vả tích lũy một ít vốn ban đầu, đều bị trận bong bóng kinh tế Hải Nam kia cuốn đi sạch sẽ, còn phải nhờ các cậu, gom góp tiền trả một vài khoản nợ, hiện tại tôi thật đúng là một tờ giấy trắng xoá, vô cùng sạch sẽ, thật sự là không làm nổi việc gì."

Lâm Nhược Thủy hé miệng uống một hớp rượu nhỏ, sau đó mới hỏi: "Về Tử Kim rồi, cậu định làm gì? Còn có thể trở về đơn vị trước kia không?"

Chu Di đầy một bụng nước đắng, nói: "Làm sao có thể? Cho dù có thể trở về, tôi cũng không muốn trở về."

Dương Tử Hiên ở bên cạnh nghi hoặc hỏi: "Trước kia cô đã làm công tác gì? Công tác ở cơ quan nào?"

Lâm Nhược Thủy xen vào một câu: "Chu Di là tài nữ nổi danh đại học Tử Kim, năng lực làm việc và năng lực tuyên truyền cực kỳ cao, nếu như không phải đột nhiên xuất hiện một trận động đất tài chính, chỉ sợ hiện tại Chu Di đã là phú bà giàu có nhất trong những người ra trường cùng khóa."

Chu Di cau mày, nói: "Tốt rồi, Nhược Thủy, cậu không phải nói những điều đấy nữa... Sự thất bại ấy, tôi không có tư cách nói là mình không may!”

“Về phần những từ ngữ tài nữ kia, lại càng vô nghĩa, đã sớm bay theo gió rồi, gần đây xí nghiệp dân doanh danh tiếng nhất trong tỉnh chúng ta —— công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, đã công khai thông báo tuyển dụng phó tổng giám đốc đốc thiết kế ý tưởng!”

“Lương một năm lên đến hơn mười vạn, tôi đã nhận lời mời rồi, nhưng ngay cả cơ hội tới thử việc cũng không có, liền bị một đám người trẻ tuổi đẩy xuống dưới."

Phó tổng giám đốc thiết kế ý tưởng, là chức vụ Dương Tử Hiên đề nghị thiết lập, được ban giám đốc công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích coi trọng cao độ, tổng thanh tra thiết kế ý tưởng, là từ bộ phận thiết kế đề bạt lên, mà vị trí phó tổng giám đốc, thì là dùng tư cách doanh nghiệp thịnh yến náo nhiệt điểm.

Căn cứ vào đề nghị của Dương Tử Hiên, về vị trí phó tổng giám đốc đốc thiết kế ý tưởng, sẽ tiến hành công khai thông báo tuyển dụng đối với toàn bộ tỉnh.

Lương một năm lên đến mười vạn đồng, dưới tình huống năm 93, nhân viên công tác ủy ban tỉnh Tỉnh ủy cơ quan vẫn chỉ có mấy trăm đồng tiền lương, lương một năm mười vạn trở lên, quả thực chính là boom tấn.

Vừa mới ném xuống thành phố Tử Kim, liền khơi dậy ngàn tầng sóng trong các xí nghiệp nhà nước to lớn.

Nhất thời đã trở thành chủ đề náo nhiệt nghị luận đầu đường cuối ngõ, trong khoảng thời gian này, rất nhiều người trong tỉnh bắt đầu biết đến việc có một công ty như Dương Ban Mai Xích.

Đây là kế hoạch tuyên truyền lớn nhất sau khi Dương Ban Mai Xích thu mua nhà máy vô tuyến điện số hai, có thể nói là đã đạt được thật đại thành công, đề cao danh tiếng Dương Ban Mai Xích rất mạnh mẽ.

Trước kia Dương Ban Mai Xích đều che giấu bản thân ở trong khuê phòng không người thưởng thức, trải qua một hồi tuyên truyền và thảo luận quy mô lớn như vậy, Dương Ban Mai Xích cuối cùng cũng đứng ngoài ánh sáng.

Dùng lời của Dương Tử Hiên để nói, lúc Dương Ban Mai Xích bắt đầu phát triển, oai phong như vậy là không thích hợp.

Nhưng Dương Ban Mai Xích hiện tại cơ bản đã hoàn thành bố cục đối với các tỉnh Hoa Đông, cũng không cần phải khiêm tốn rồi.

Lâm Nhược Thủy vừa nghe đến cái tiên Dương Ban Mai Xích, lại vừa cười vừa nói: "Tôi nói Chu Di này, làm sao cậu lại coi trọng công ty Dương Ban Mai Xích này đến vậy, chẳng lẽ nó thật sự có ma lực lớn như vậy?"

Chu Di gật gật đầu, nói: "Bất động sản Hải Nam xuất hiện bong bóng, về sau, tôi sẽ trở về thành phố Tử Kim, rỗi rãnh nhàm chán, liền bắt đầu nghiên cứu về công ty này, càng nghiên cứu, càng kinh ngạc, quá trình công ty này khuếch trương, cho tới bây giờ, có thể nói là không có một bước sai lầm hay dư thừa.”

“Hơn nữa, công ty còn có chế độ quản lý tương đối hoàn thiện và chế độ hiện đại hoá xí nghiệp rất đúng quy phạm, tôi cảm thấy nếu như La Phù tỉnh còn có một xí nghiệp phát triển tốt, tôi nhất định sẽ đến làm cho xí nghiệp này!"

Sắc mặt Lâm Nhược Thủy rất trầm tĩnh, nhưng ánh mắt lại miết về hướng Dương Tử Hiên, nói: "Xem ra, tài nữ của chúng ta đã tôn sùng đối với công ty này rồi."

Chu Di vừa cười vừa nói: "Không chỉ là tôi, coi như là toàn bộ La Phù, người muốn đi vào Dương Ban Mai Xích công tác, cũng tuyệt đối không ít, nhưng người ta có chế độ tuyển chọn nhân tài tương đối chặt chẽ, tôi đi kiểm tra vòng thứ nhất đã bị đánh trượt xuống dưới, tôi cũng chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo."

Dương Tử Hiên ở bên cạnh cười cười, xem ra lần này làm ra chuyện công khai thông báo tuyển dụng phó tổng giám đốc đốc thiết kế ý tưởng, đã tương đối thành công, dù sao thì Dương Ban Mai Xích cũng thành công thành lập lực hấp dẫn đối với các nhân tài.

Chỉ cần Dương Ban Mai Xích là chỗ làm việc các nhân tài cao cấp chờ mong, bảo trì lực hấp dẫn đối với các nhân tài, mới có thể bảo đảm xí nghiệp phát triển tốt đẹp.

Thời điểm nói chuyện, người hát ở quán rượu đã hiện ra ở trên sân khấu, tiếng hoan hô lập tức vang lên từ bốn phía, Dương Tử Hiên sờ lên cái mũi, nhìn khuôn mặt trái dưa của cô gái hát ở quán rượu, cười nói: "Không biết trình độ ca sĩ hát quán rượu ở đây thế nào?"

"Đều là một ít học trò trong học viện âm nhạc và học viện nghệ thuật tới làm thêm, vẫn có thể nghe được!"

Lâm Nhược Thủy trả lời Dương Tử Hiên, nhưng lực chú ý của nàng không nằm ở chỗ này, quay đầu nói: "Chu Di, nếu như cậu thực sự muốn đi vào Dương Ban Mai Xích, không ngại nhờ Tử Hiên giúp đỡ một chút. "

Chu Di có chút nghi hoặc nhìn Dương Tử Hiên, lại quay đầu dò hỏi Lâm Nhược Thủy: "Dương Ban Mai Xích là xí nghiệp dân doanh, hơn nữa nghe nói quản lý cao tầng rất có bối cảnh, quan viên nói chuyện cũng vô dụng."

Lâm Nhược Thủy cười nói: “Về chuyện này thì cậu có chỗ không biết rồi, lực ảnh hưởng của hắn đối với cao tầng Dương Ban Mai Xích, chỉ sợ là cậu không thể tưởng tượng được đâu, đợi cậu đạt tới nhất định vị trí, cậu sẽ rõ."

Dương Tử Hiên cũng không có ý định sĩ diện cái gì ở trước mặt Chu Di, trực tiếp đưa số điện thoại Trần Ấu Trúc cho Chu Di, nói: “Đây là điện thoại phó tổng công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, chuyên phụ trách tài vụ và nhân sự, Trần Ấu Trúc!”

“Lát nữa cô có thể gọi điện thoại cho cô ấy, nói là tôi đưa số điệnt hoại cho cô, nhờ nàng an bài cho cô một cơ hội phỏng vấn, về phần có thể nắm chặt hay không, phải xem cô phát huy thế nào."

Chu Di bán tín bán nghi tiếp nhận số điện thoại của Dương Tử Hiên, đặt ở bên trong túi, cô gái hát ở quán rượu ca xong một bài ca của Trần Tuệ, về sau, cả quán bar cũng bắt đầu sôi trào lên, không ít người can đảm đàn ông đều bắt đầu đi lên tặng hoa.

"Hát một bài nữa..."

"Từ Trình Trình, tôi yêu cô..."

"Hát một bài nữa..."

Trong đám người không ngừng có tiếng hò hét ồn ào náo động, Dương Tử Hiên sờ lên cái mũi, nói: "Cô bé này, dường như cực kỳ được hoan nghênh."

Chu Di một lần nữa nhìn thật kỹ Dương Tử Hiên, cười nói: "Chuyện này là đương nhiên, Trình Trình đúng là một trong những trụ cột của quán bar, Giao Đế cũng tăng gấp đôi bảo vệ cho nàng."

Trải qua nhiều người không ngừng thét to như vậy, Từ Trình Trình lại hát thêm một bài nữa, không khí trong quán rượu cực kỳ hưng phấn.

Lúc hát xong, Từ Trình Trình muốn thông qua cửa sau quầy bar đi ra ngoài, đang muốn rời đi, lại có người đưa hoa cho Từ Trình Trình, chạy về hướng cửa sau.

Chỉ chốc lát sau, liền nghe thấy một tiếng tiếng thét chói tai, Dương Tử Hiên và một số người khác đều là nhíu mày, tiếng thét chói tai đó chính là Từ Trình Trình.

Bà chủ quán bar lập tức từ phía sau đi ra, Chu Di và Lâm Nhược Thủy cũng đều đứng lên, hỏi: "Khả năng là đã xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn rồi, không bị người đưa hoa kia làm việc gì xấu chứ?"

Dương Tử Hiên cũng đi theo đằng sau, đẩy cửa sau quán bar ra, chỉ thấy Từ Trình Trình ném hoa trên mặt đất, hoa vãi đầy mặt đất, miệng nói: "Nói cho chủ tử nhà anh biết, tôi không làm những điều này."

"Gái cửa hàng, thanh cao cái gì...không phải chỉ là một người hát ở quán rượu sao, công tử nhà anh vừa ý em, đã là phúc của em rồi." Người đàn ông đưa hoa cười lạnh nói.

Dường như bà chủ quán bar cũng quen biết người đàn ông đưa hoa này, trong lòng hơi sợ hãi, khuôn mặt tái nhợt, nhưng vẫn đứng ở trước mắt Từ Trình Trình, bảo vệ nàng, lên tiếng hỏi: "Lão sẹo Ba, anh có chủ tử từ lúc nào hả? Rốt cuộc anh muốn thế nào, Trình Trình là người của tôi, chẳng lẽ không thể để cho tôi một chút tình mọn sao?"

Dương Tử Hiên đứng ở phía sau, dưới ánh đèn phòng hóa trang, quả thật có thể chứng kiến trên mặt người đàn ông đưa hoa này có vết sẹo nhàn nhạt.

Dường như Chu Di cũng quen biết lão sẹo Ba này, xiên hai tay ở trước ngực, mở miệng nói: "Lão sẹo Ba, anh cũng là người quen trong quán bar, rốt cuộc anh muốn làm gì Trình Trình? Có cái gì không thể thương lượng sao, anh xem anh làm người ta kinh hãi đến mức nào kia."

Lão sẹo Ba cười hắc hắc nói: "Người thường đi đến chỗ cao, tôi cũng không muốn cả đời làm tên côn đồ đầu đường, tôi cũng muốn tẩy trắng lên bờ, nhưng muốn lên bờ, cũng cần quý nhân kéo lên mới được.”

“Hiện tại rốt cục tôi cũng gặp được quý nhân, quý nhân của tôi đưa ra một cái yêu cầu, chính là bảo Trình Trình làm tình nhân hắn.”

“Tôi nói Trình Trình này, nếu như em bám vào hắn, em có thể là cả đời sống trong giàu sang, không cần buồn rầu vì tiền nữa rồi, công việc vẹn toàn đôi bên như vậy, vì cái gì mà em không cân nhắc một tý vậy?"

Loading...

Xem tiếp: Chương 541: Thả Mồi Dài

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Dark Hunter

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 4



Trọng Sinh Chu Chỉ Nhược

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 55


Trùng Sinh Chi Sủng Nhĩ Nhập Hoài

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 74


Nịnh Vương

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 18