61 Seoul giờ đã sang mùa xuân, không khí trong lành hơn. Nhưng dường như trong không gian vẫn còn vương vấn một chút se lạnh. Những con gió thổi qua làn tóc tôi mang theo mùi hương của cây cỏ khiến lòng tôi thêm phần thoải mái.
62 Mùa đông ở Seoul lạnh buốt. Cái lạnh nó cắt da thịt. Nhìn dòng người ai cũng mặc áo ấm, nhanh chóng bước đi trên những con đường phủ đầy tuyết trắng. Những lúc như thế này, con người chỉ muốn được về nhà, ăn những món cay đến xé lưỡi mặc kệ nó sẽ hại dạ dày hay uống một ly soju hoặc chỉ đơn giản là được chui vào trong chăn ấm.
63 Tôi vẫn nhớ như in những gì xảy ra vào 5năm trước, khi Semi nằm trên giường bệnh, đôi tay cậu ấy run run chỉ về phía tôi. Khuôn mặt cậu ấy còn biểu lộ rõ sự sợ hãi.
64 Đây có thể coi là chương 62 cũng được vì sẽ tiếp tục câu chuyện cũ"Tại sao em phải đi gặp cậu ấy?" người con gái đó lên tiếng. Cô gái đó khiến tôi ngạc nhiên, khuôn mặt không hề mang vẻ thống khổ của một người vu oán, nó chỉ ánh lên sự lãnh đạm chứ không giống như cô gái tôi vừa thấy trong kia.
65 Chương 62Tôi ngồi sâu trong một góc gần trung tâm thành phố. Đây là quán cafe mà tôi và Hun hay đến. Một phần là vì ở đây luôn yên tĩnh, ai cũng bận làm việc của họ, cho nên đây có thể là nơi lý tưởng để chúng tôi bên nhau.
66 Ánh nắng ban mai len lỏi qua chiếc rèm ngủ chiếu vào khuôn mặt thiên thần. Cảm thấy chói, người đó khẽ nhíu mày, vươn tay định kéo ai đó sát vào lòng mình hơn.
67 Ánh nắng ban mai len lỏi qua chiếc rèm ngủ chiếu vào khuôn mặt thiên thần. Cảm thấy chói, người đó khẽ nhíu mày, vươn tay định kéo ai đó sát vào lòng mình hơn.
68 Chương 65 (End)Phương bước từ từ lên trên sân thượng của một tòa nhà. Đôi mắt cô dảo dác tìm hình bóng quen thuộc kia, anh rõ ràng là đã gọi cô lên đây cơ mà, sao lại không xuất hiện.
69 Extra : Kyung Soo. "Người con gái mà tôi thích là một người dịu hiền, cô ấy không nhất thiết phải nấu ăn, bởi vì tôi có thể nấu cho cô ấy mỗi ngày" anh đã từng nói ra những lời đó trước mặt báo chí, trước mặt hàng triệu fan của anh.