101 Eragon thu xếp hành trang không đầy năm phút, rồi đóng bộ yên cương lên lưng Saphira. Saphira vươn cổ, mũi phun lửa, bảo: “Em đợi anh ngoài bãi tập.
102 Bên dưới Saphira, những cánh rừng trải mênh mông về bốn hướng chân trời. Én quạ và những loài chim của rừng già bay lượn, hốt hoảng kêu lên khi thấy Saphira.
103 Gần một tiếng sau Eragon mới tìm thấy lều của Trianna, căn lều dành cho ban chỉ huy tạm thời của Con-đường Lãng-du. Việc tìm kiếm họ rất khó, vì chỉ một số ít người được biết sự tồn tại của Con-đường Lãng-du.
104 Những tia nắng sớm vừa rọi trên mặt đất, Trianna báo cho Eragon: “Tới thời điểm rồi. ” Eragon tỉnh hẳn ngủ, đứng bật dậy, vừa leo lên yên Saphira, tay rút tên khỏi ống, vừa ra lệnh cho những người chung quanh.
105 Murtagh lặng lẽ cười rồi bật nói: - Thrysta vindr. Không khí giữa hai người dồn thành một quả bóng hơi cứng rắn khi đập mạnh vào ngực Eragon, đẩy nó bật xa chừng năm sáu mét.
106 Eragon nhìn chăm chú về hướng tòa tháp đá, nơi mà đám quái vật giết cậu của nó lẩn trốn. Nó nằm úp bụng xuống đất đằng sau một đồi cát thưa thớt với những bụi cỏ, bụi gai và những cây xương rồng tựa như những bụi hoa hồng.
107 Lửa cháy phập phồng trên đám than hồng như quả tim đang đập thình thịch của một con quái vật. Thỉnh thoảng, một tia lửa vàng bắn ra từ mặt gỗ trước khi biến mất vào đám tro trắng xóa, nóng bỏng.
108 Còn mười lăm phút nữa là rạng sáng, Eragon ngồi thẳng dậy. Nó bật ngón tay tách tách hai lần để đánh thức Roran, sau đó vớ lấy cái chăn và cuộn thành một bó chặt.
109 Lão hàng thịt ngồi sát bức tường phía bên trái, hai tay bị xích vào chiếc vòng sắt ở trên. Bộ quần áo rách rưới không thể che kín thân thể hốc hác và xanh xao, các khớp xương lộ rõ dưới làn da gần như trong suốt, ẩn hiện các mạch máu xanh.
110 Eragon ngồi tắm trong ánh sáng của cây đèn ma trơi đỏ rực trong căn đại sảnh ngăn thành nhiều ổ nhỏ gần trung tâm Helgrind. Cây gậy của nó gác ngang trên đùi.
111 Bụng Eragon sôi òng ọcSau khi phải chạy xa hơn với trọng lượng nặng hơn bao giờ hết, Eragon đang nằm ngửa, co chân, dang rộng hai đùi thư giãn, tiếng sôi bụng bất ngờ và quá lớn làm nó ngồi bật dậy, quơ vội cây gậy.
112 Nhưng chúng ta là người nhà của mi. Fadawar, người đàn ông da đen cao lớn, vẫn nói với giọng nhấn mạnh và làm đổi khác những nguyên âm như Nasuada còn nhớ từ ngày cô là đứa trẻ tại Farthen Dur, mỗi khi sứ thần trong bộ tộc của cha cô tới đó, và cô được ngồi trong lòng thủ lãnh Ajihad, lơ mơ ngủ trong khi người lớn vừa chuyện trò vừa hút thuốc.
113 Một khoảng trống xuất hiện trong trí nhớ Nasuada giác quan hiểu biết hoàn toàn không có, cô chỉ nhận thức được khi Jormundur lay vai và nói lớn một điều gì đó, nhưng mất một lúc sau, cô mới nhận ra tiếng ông đang nói:-“… cô nhìn tôi này.
114 Chân Eragon gõ liên hồi trên mặt đất. Tiếng chân chạy xuất phát từ gót , lên đùi rồi dọc cột sống lên tới đầu. Tiếng răng va vào nhau làm đầu càng nhức nhối thêm qua mỗi dặm đường.
115 Bắp lưng nổi cuồn cuộn, kêu răng rắc, khi Roran nâng tảng đá khỏi mặt đất. Anh chỉ đặt tảng đá lên đùi một thoáng giây, rồi đẩy khỏi đầu, hai tay giữ thẳng.
116 Nhìn theo Roran, Nasuada thầm nhủ: ” Một con người kiêu hãnh làm sao. Thật thú vị, anh ta và Eragon có nhiều điểm rất giống nhau, nhưng cá tính cơ bản lại khác biệt.
117 Giữa trưa , sau hôm Arya và Eragon đi khỏi Eastcroft , Eragon cảm nhận có một toán mười lăm lính tuần tra phía trước. Nó báo cho Arya. Cô gật đầu :-Tôi cũng đã nhận ra bọn chúng.
118 Đêm đó, Eragon ngồi bên đống lửa chập chờn, nhai một chiếc lá bồ công anh. Bữa ăn tối là món trộn của rễ, hạt và rau xanh mà Arya đã nhặt nhạnh quanh vùng quê.
119 Khi doanh trại Varden hiện ra trước mặt, trời đã giữa trưa. Eragon và Arya đứng trên một sườn đồi thấp, nhìn xuống khu vực trải dài những lều vải, với hàng mấy ngàn người, ngựa và những bếp lửa đang bốc khói.
120 Sau tuyên bố của Eragon với Varden, Nasuada ngoắt Jormundur lại gần, ra lệnh:- Bảo tất cả trở lại vị trí. Nếu chúng tấn công lúc này, chúng ta không kịp trở tay đâu.