41 Nhìn đôi tình nhân trẻ cõng nhau về nhà, Hải và Như Ý thầm mỉm cười hạnh phúc thay cho nó. Như Ý quay lưng ra về, trong lòng cũng có chút tủi thân. . .
42 Tới một cái bàn, Hải kéo Như Ý ngồi xuống cạnh mình , trấn an con bé: -Không sao rồi nhé. Như Ý cảm động nhìn Hải : -Cảm ơn ông. Nói xong con bé ôm chầm lấy Hải khóc nức nở, Hải vỗ vỗ vai nó an ủi : -Nín đi…Con gái khóc nhè xấu lắm…Đấy cô thấy đấy, có gì đâu nào? Lần sau thì cứ bụp thẳng mặt nó như thế cho anh, không phải sợ gì hết…Nội làm ơn nín giùm con cái, con sắp chết chìm trong bể nước mắt của nội rồi.
43 Vừa bước vào nhà, Mạch Nha đã va ngay vào một bức tường thịt rắn chắc. Nó xoa xoa đầu nhăn nhó. Đang định mở miệng mắng thì nhìn thấy ánh mắt nguy hiểm của Thiên ,nó vội im bặt.
44 Hôm nay trời nắng đẹp, chim chóc say mê hót líu lo. Nhưng trong thời tiết tuyệt vời thế này mà không khí lớp C10 âm u như ngày có bão. Mặt đứa nào đứa nấy cũng nhăn như vừa dẫm phải…(tự hiểu nhá).
45 Ra chơi, Như Ý kéo tay Mạch Nha : -Ê, đi tè với tao đi. Tao nhịn suốt một tiết rồi, giờ không đi chắc chớt quá. -Cái con này. -Nó gắt lên. -Ăn với chả nói, vô duyên chết đi được.
46 Sau khi buôn hết mấy kí dưa lê, dưa chuột với Quang, nó vươn vai, ngáp dài một cái, ơ ơ, buồn ngủ quá. Nó leo lên giường chui vào cái chăn ấm thân yêu.
47 -Quang. -Mạch Nha vẫy vẫy tay rồi chạy tới sà vào lòng Quang. Nó cười tươi rói, hai tay nắm lấy cánh tay Quang kéo đi. Ô la la, hình như nó phát hiện ra Y Lan đang đi về phía mình.
48 Hải vừa vào lớp đã bày ra bộ mặt nhăn nhó. Cậu giơ bàn tay run run, bước đi lảo đảo như mang vật gì nặng lắm ,bắt đầu kêu ca : -Ui da, sao tự nhiên đau tay quá vậy ta.
49 Vinh ném chiếc khăn lông trắng trùm lên đầu Mạch Nha, con bé giật mình nhanh chóng kéo chiếc khăn xuống, nhìn thủ phạm bằng con mắt nhiều lòng trắng. Vinh nhàn nhã ngồi xuống sàn, tu một hớp nước rồi nói : -Nghỉ đi, hôm nay tập thế thôi.
50 Hai tháng sau Hôm nay là thi học kì, nó đứng ngoài phòng thi đợi hai đứa bạn thân. Hải và Như Ý nhanh chóng xuất hiện, chúng đi cùng nhau, nắm tay nhau…Ố ồ ô…tại nơi giao nhau của hai bàn tay, chia làm hai ngả mà đi lên sẽ nhìn thấy vật thể sáng loáng… ‘đồng hồ đôi’.
51 Từ hôm đó trở đi, Quang lúc nào cũng giở cái bản mặt trứng thối ra nhìn nó, nhất là lúc nó đi tập võ. Chỉ cần bước ra khỏi câu lạc bộ võ thuật thôi là lão lập tức chạy ra kéo nó vào lòng để khẳng định chủ quyền và liên tục tra hỏi xem nó làm gì trong đó.
52 Quang ngồi tựa vào tường, mái tóc rối bù, vài sợi tóc bết dính lại trên trán do mồ hôi. Cậu nhắm mắt lại, môi mỏng khẽ mím, vẻ mặt đau khổ lúc này của cậu khiến người ta sinh ra lòng đồng cảm.
53 Mấy ngày sau, Quang và nó ở trường liền tránh mặt nhau,một câu cũng không hỏi tới. Nhiều lần nó cũng muốn tìm Quang nói chuyện nhưng thấy vẻ mặt khủng bố của anh thì lại thôi.
54 Anh nhận thấy sai lầm lớn nhất cuộc đời này là đã không tin tưởng em và cũng nhận thấy điều đau đớn nhất chính là mất đi em. Giờ đây, trên con phố đông đúc này, anh biết làm thế nào để tìm thấy em trong dòng người vội vã ấy.
55 -Này, mày nấu gì mà thơm thế?-Như Ý lon ton chạy vào trong bếp hít hà mùi thơm. Nhón nhón chân thấy Mạch Nha đang nấu một thứ chất lỏng sền sệt màu đen, mùi thơm nồng của nó và mùi sữa béo đủ để Như Ý biết là socola.
56 Y Lan hốt hoảng chạy về nhà, ả ta ngồi lì trong phòng, không ngừng sợ hãi. Ả một mực lắc đầu, cố gắng quên đi chuyện vừa rồi xảy ra ở Ligting Park. Ả ôm chặt lấy đầu, toàn thân run rẩy.
57 Trung đã đến thành phố này bốn năm, vừa mới tốt nghiệp đại học, hiện tại cậu ta đang làm quản lí cho một khách sạn lớn. Có thể nói những ngày tháng trước kia chẳng khác nào địa ngục đối với cậu ta, sau khi học xong cấp ba, cậu bèn chuyển đến ở nơi khác.
58 Thời gian thấm thoát qua đi, cũng đã bảy năm rồi. Hải theo gót ba mẹ tiến vào ngành y. . . chỉ là cậu không chữa bệnh cho người mà chữa cho động vật. Cái ngành này người ta gọi là bác sĩ thú y.