Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Em Là Phiền Phức Của Tôi

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 50
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Thể loại: Ngược tâm, nữ phụ, xuyên không, HE. Chu Linh không nghĩ sẽ có ngày mình lại vì một lý do nào đó lại bị xuyên nhân vật nữ phụ đã vậy con bị mù trong cuốn truyện mà cô vừa mới đọc xong.

Danh sách chương Em Là Phiền Phức Của Tôi


Chương 21

21 Chu Linh cứ nghĩ Dương Thành sẽ kêu tài xế đi cùng cô, không ngờ chính Dương Thành lại đi cùng.

Lần này, Dương Thành không có để cô đi vào một mình mà đưa cô vào tận trong phòng khám.


Loading...

Chương 22

22 Chu Linh cẩn thận sờ sờ mặt phẳng mềm mềm mà mình đang tiếp xúc.

Rõ ràng không phải mặt đất như cô đã nghĩ.

Dương Thành nhìn thấy Chu Linh chuẩn bị ngã, chỉ biết trơ mắt ra nhìn cô ngã xuống.


Chương 23

23 Một đêm này, Chu Linh ngủ một mạch đến sáng luôn. Ngoại trừ khi cô ngủ một mình thì những lúc chung phòng với Dương Thành thì đây có lẽ là lần đầu tiên cô được ngủ thoải mái nhất.


Chương 24

24 Vì một câu đó của Chu Linh mà bây giờ hai người đang ăn sáng tại một nhà hàng gần tập đoàn.

Chu Linh nhìn Dương Thành ngồi phía đối diện mình, cảm thấy như gặp ảo giác.


Chương 25

25 Sau khi Dương Thành đến công ty thì vùi đầu vào làm việc.

Lần này Chu Linh mới có thể nhìn thấy rõ căn phòng này. Đối diện với cửa ra vào chính là bàn làm việc của Dương Thành, phía sau là cửa sổ sát đất, từ đây có thể nhìn được toàn cảnh thành phố.


Chương 26

26 Sau khi Chu Linh không nhìn thấy thì cô rất tự giác tìm đường vào phòng nghỉ ngủ một chút. Đến trưa thì Dương Thành lại đưa cô đi ăn.

Xét thấy một ngày ở đây thật buồn chán nên cô đã tỏ ý muốn về nhà.


Chương 27

27 Chu Linh vừa được Dương Thành đưa về đến biệt thự của hai người thì Dương Thành đã bỏ mặc cô ở ngoài cửa mà chạy thẳng về phòng của mình.

Chu Linh cũng không biết Dương Thành nổi điên cái gì, chỉ có thể ngây ngốc về phòng của mình.


Chương 28

28 Dương Thành cũng đã một tuần không về đến biệt thự. Chu Linh cũng không hiểu tại sao anh không về nữa. Không phải chỉ từ chối lúc đầu thôi sao, lúc sau còn không phải cô vẫn ngoan ngoãn chấp nhận à? Không lẽ những lúc như vậy cô phải như hổ đói vồ mồi thì anh mới không tức giận.


Chương 29

29 Dương Thành nhìn thấy Chu Linh đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh như vậy thì rất ngạc nhiên. Còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì cô đã chạy đi mất rồi.

Thật ra một tuần này anh vốn cũng muốn trở về nhà nhưng lại không tìm được lí do để trở về.


Chương 30

30 Dương Thành ngồi trong xe, ánh mắt anh nhìn về phía ngôi biệt thự trong đêm.

Ban ngày nói thật thì anh rất tức giận. Không phải Chu Linh vẫn luôn nói yêu anh hay sao? Vậy tại sao lại lạnh nhạt với anh như vậy? Anh thật không thể hiểu nổi hai người bọn họ bây giờ là như thế nào nữa.


Chương 31

31 Dương Thành sau khi nghe Chu Linh quát lên như vậy thì chỉ hơi ngạc nhiên. Anh biết sẽ có ngày cô biết được sự thật, chỉ là không nghĩ đến cô lại biết nhanh đến như vậy.


Chương 32

32 Chu Linh thật mệt mỏi đến nỗi không muốn dậy. Nếu không phải ánh nắng chói chang từ cửa sổ sát đất chiếu vào giường thì cô sẽ vẫn tiếp tục ngủ.

Chu Linh khẽ nhích người, cảm giác toàn thân đau ê ẩm, chân tay rã rời, cử động một chút cũng đau đến cứng người.


Chương 33

33 Trên xe Chu Linh cũng không để ý đến đường phố, chỉ nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ xe. Không biết Dương Thành muốn đưa cô đi đâu đây, không nói không rằng, thần thần bí bí lôi cô đi.


Chương 34

34 Một tiếng nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn. Chu Linh ngây ngốc nhìn kim giờ đồng hồ nhích từng vạch một, sắp rồi. . . sắp rồi. . .

- Yeah.


Chương 35

35 Dương Thành vừa lao ra đến cửa thì đã đâm sầm vào một người. Anh nhíu nhíu mày, không để ý đẩy người đó ra khỏi ngực mình. Vừa định rời đi thì một giọng nói quen thuộc vang lên.


Chương 36

36 Cũng vì một câu nói vô tâm mà buổi sáng ngày hôm sau Chu Linh chỉ có thể nằm bệt trên giường. Cả người rã rời, dù chỉ nhúc nhích một chút cũng thấy đau.


Chương 37

37 Dương Thành hí hửng mang kem trở về. Nhìn thời gian, cũng khá lâu rồi. Anh cũng không ngờ lại phải xếp hàng lâu như vậy.

Vừa nhìn đến bờ biển đã thấy một nhóm người đang túm tụm vào, hình như có người đuối nước.


Chương 38

38 Dương Thành vừa đưa Chu Linh về phòng, đóng cửa lại sau đó lập tức để cô xuống. Anh cũng không biết mình bị làm sao nữa. Chỉ cảm thấy mình rất cần giải tỏa ngay bây giờ.


Chương 39

39 Tôn Duật đang ngồi trong nhà hàng, ngơ ngẩn cầm cốc nước, dường như anh còn đang thấy được nụ cười của cô gái sáng nay. Anh vẫn còn nhớ được từng cử chỉ, nụ cười, ánh mắt của cô.


Chương 40

40 Chu Linh thấy Dương Thành đi dứt khoát như vậy, có một loại xúc động muốn đuổi theo nhưng cuối cùng cũng không làm gì. Cuối cùng chỉ cảm thấy thật ủy khuất.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Hương Bạc Hà

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 48


Bạn Gái Cũ Của Tổng Giám Đốc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Tửu Cuồng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Phu Quân, Kiềm Chế Chút!

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 83


Dâu Trưởng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12


Tổng Giám Đốc, Đừng Tới Đây!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50




Màu Xanh Huyền Bí

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 63


Em Chờ Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 25