Em Là Đặc Biệt Chương 1.c
Chương trước: Chương 1.b
-Ông Trương…
-Dạ, ông chủ có gì căn dặn?-quản gia Trương khuôn mặt phúc hậu từ đâu nhanh nhẹ bước vào phòng khách
-Ông gọi thằng ba ra đây cho tôi, được chứ?-ông Minh
-Vâng, ông chủ.-ông Trương khẽ cúi đầu rồi lại bước ra ngoài nhưng chưa được vài giây mà nói đúng hơn là ông Trương còn chưa kịp xoay người thì cánh của rộng lớn lại được mở ra, bước vào chính là cậu ba của gia đình Nguyễn Hoàng-một chàng trai hoàn mỹ tên Alex và điều khiến mọi người ngạc nhiên, 2 mắt trợn lớn (có Dương Kha và Mike thôi) là trên tay cậu đang bế ….”một con nhóc” còn đang mặc đồ ngủ thực thoải mái. Bạn sẽ chẳng tin được đâu, “con nhóc”này chính là cô gái trong căn phòng khi nãy, cũng chính là “nó” và kiêm thêm cả “bảo bối” của gia tộc Nguyễn Hoàng này.
Sau khi nhận được cái gật đàu của cha mình, Alex tiến vào, đặt nó xuống cạnh ông Minh rồi quay qua cô người hầu cùng anh bước vào đây, mỉm cười nhẹ với cô làm cô bất động trong vài giây và nhận lấy chiếc áo khoác xinh xắn rồi từ từ nhẹ nhàng khoác lên bờ vai nhỏ nhắn của nó. Đi cùng hành động của Alex là lời nói nhẹ nhàng cùng cái thở dài đầy lo lắng của ông Minh.
-Ba nói rồi không phải sao, con là không nên à không được mặc phong phanh như vậy khi mới thức giấc, rất dễ cảm lạnh mà trời cũng đâu nóng tới mức con phải mặc như thế chư…-ông Minh
-Không s…-Nó định nói thì bị cướp lời một cách trắng trợn
-Em nghe lời ba đi, Milky, em mà cứ mặc như vậy chính là đang quyến rũ mấy tên háo sắc trong nhà đấy(người làm vệ sĩ …)-Alex chêm ngay vào lời nói của ông Minh, vừa nói vừa gật đầu chắc nịch, đôi mắt ánh lên sự quả quyết, chắc chắn
-Họ hay là….anh?-đôi môi nhỏ nhắn cùng xinh đẹp mê người khẽ nhếch lên, thoát ra là một giọng nói mị hoặc xen chút đáng yêu kì lạ
Khựng lại trong giây lát, Alex khẽ than:
-OK, OK, it’s me. Em hài lòng chưa, Milky?
-Hài lòng-nó hạ cái nhéch môi kia xuống mà đâu hay rằng 2 tên con trai gần như vô hình trước mặt nó kia nhờ vậy mới thoát khỏi cái chết vì ngừng thở. Nó lại tiếp tục chúi mắt vào cái laptop mà cô người hầu mới đem vào, đôi tay khẽ lướt trên bàn phím một cách nhanh nhẹn, đôi chân trắng nõn gác nhẹ lên nhau.
Hướng đôi mắt vô vàn những tia yêu thương lên người cô con gái bé nhỏ, ông Minh nhẹ nhàng đưa tay xoa mái tóc có chút rối loạn của nó, ông nhẹ giọng:
-Mil à, như vậy mắt con thực sự sẽ rất mỏi đấy.-ông Minh sủng nịch cùng ân cần bao lâu nay đem cho hết vào lời nói, nghỉ một lát, ông lại lên tiếng-Có thể ngẩng mặt lên cùng nói chuyện với mọi người một chút được không?-ông Minh hiện tại cùng người đàn ông nghiêm nghị khi trước thật khó có thể nói là cùng một người
Lời nói của ông như đã có tác dụng, nó chậm rãi đưa laptop cho cô bảo mẫu đứng cạnh, đôi mắt khẽ chớp, khuôn mặt nhỏ nhắn từ từ ngẩng lên, con ngươi màu xanh lá hiếm hoi ánh lên tia thân thiện cùng kính trọng nhìn ba người bạn của ông Minh, khuôn miệng nhỏ nhắn bắt đầu hình thành tiếng nói:
-Con là Mil, lâu rồi mới gặp lại mọi người-đôi tay nhỏ nhắn khẽ nâng lên đưa về phía trước
-Haha, Milky à, con là vẫn lạnh lùng như thế, ta cũng vẫn là rất thích con nha- ông Tiến bật cười thành tiếng, không để ý đến cánh tay đang đưa lên của nó, nhanh chóng yên vị đôi tay to lớn trên mái tóc dài óng ả, nhẹ nhàng xoa xoa đầy yêu thương-…Nhưng con vẫn là một cô bé đáng yêu, nhỉ?
-Bác…..-Nó lại bị cướp lời không thương tiếc
-Milky, càng lớn càng xinh đẹp nha, con quả thật vẫn lạnh lùng mà hình như cũng vẫn “tự nhiên” như ngày nào – ôm Jack đem nó ôm chặt trong lòng, bàn tay nhè nhẹ vỗ vào chiếc lưng nhỏ bé như đang dỗ một đứa trẻ
-Con lớn…..-Tiếp tục không thể nói hết câu
-Milky lớn rồi-ông Lưu bỗng nghiêm giọng-…haha, phải không? Milky à, đúng là cháu đã ra dáng một “tiểu thư đài các” hơn rồi, haha…-ông Lưu đưa tay về phía nó như định đáp lại cái bắt tay kia nhưng rồi lại nhanh chóng chuyển hướng, liên tục vỗ lên đôi vai nhỏ xinh
-Bác Lưu –Nó khẽ gắt
-được rồi, được rồi, bác xin lỗi-ông Lưu cười xòa rồi từ từ ngồi xuống chiếc ghế đối diện
-Chào, Dương Kha, Mike, đã lâu không gặp-Nó quay qua Dương Kha và Mike, ánh mắt đã bắt đầu tản ra những tia vô cảm cùng không quan tâm nhưng vẫn thực sự rất mê hồn.
-Sao…sao cậu/em biết tên tôi/anh?-2 chàng đồng thanh, ánh mắt chăm chú đổ lên người nó
-Quên rồi?....thôi bỏ qua đi-nó thực sự không hài lòng nhưng nếu để người khác biết điều đó thì nó đã chẳng còn là nó nữa rồi.
-ừm, vậy…chào em…-Đến lượt Dương Kha bị ngắt lời
-chúng ta cùng tuổi-nó
-Ừ thì chào cậu, tôi là Dương Kha-Dương Kha khó chịu nói rồi đưa tay ra định bắt tay với nó thì…
-uh hum.- nó nhún vai tỏ vẻ không quan tâm
-Hi, my name is Mike. Nice to meet you, Milky-Mike nhanh nhảu
-I don’t speak English so you should talking to me by Vietnamese or quiet. Ok?(tôi không biết nói tiếng anh, vì vậy bạn nên nói chuyện với tôi bằng tiếng Việt hoặc là im lặng đi. Được chứ?)-nó không ngần ngại, để giọng nói yêu kiều của mình nhắc nhở Mike một cách rất ư là chân thành-… và, đừng có gọi tôi là Milky
- Xin lỗi, tôi chỉ là muốn thay đổi không khí chút thôi, rất vui được làm quen, tôi là Mike-sau khi đơ vài giây vì lời giáo huấn kia, Mike lấy lại phong độ và cúi chào nó như một quý ông người Mỹ thực thụ.
-Haha, Milky, con là vẫn cứ đáng yêu như vậy- ông Lưu, ông Tiến và ông Jack cùng bật cười trước cuộc đối thoại của 3 đứa con của mình, ông Minh và Alex cũng không ngoại lệ
Đúng lúc đó thì, cánh cửa phòng khách lại được dịp bật mở lần nữa, bước vào là….
Xem tiếp: Chương 1.d