21 Nó vào phòng, cắn môi khóa chốt. Dựa lưng vào tường mà âm thâm khóc. . . Cớ sao sự thật lại quá tán nhẫn???. . . Tại sao ông trời lại để nó và anh là anh em??? Để rồi ông lại để cả hai yêu nhau?? Cả hai cùng nhau đau khổ?? Cả hai cùng nhau sống trong một hư ảo hạnh phúc không có thật?? Đây chính là cái hy sinh của một thứ tình yêu cao cả và đẹp đẽ mà bao người vẫn mơ và vẫn muốn đó sao??.
22 . . . Cậu không muốn gặp nó. Phải!! Cậu đứng ở một góc khuất nhìn nó. Phải!! Cậu thấy bóng chiếc máy bay rời đi. Phải!! Trái tim không kiềm được bỗng thót lên, trên môi không giấu được một nụ cười.