21 EDITOR: TUYẾT ANSáng sớm những hạt mưa lất phất như thủy tinh xuyên thấu qua cửa sổ thật lãng mạn, nhìn trong phòng phiến tình mờ ám đang lan tràn khắp nơi.
22 EDITOR: TUYẾT AN"A. . . . . . Không muốn. . . . . . Thật sảng khoái a. . . . . . Nhanh lên một chút, mau hơn chút nữa. . . . . . ""Ân!" Nam tử tiếng kêu rên không ngừng từ ngọc nữ trong cung truyền ra, bên trong cung điện truyền tràn đầy tiếng ám muội, để cho đám nam thị đứng ở cửa Thiên điện không dám ngẩng đầu, trên mặt tê tê, đỏ ửng một mảnh.
23 EDITOR: TUYẾT ANXung quanh hoàng cung tráng lệ được boa phủ bởi một dòng suối thanh mát, nhìn từ xa nó như một vòng dây lưng màu bích lục bao chung quanh cung điện rồi chảy về phía rừng cây nơi xa.
24 EDITOR: TUYẾT AN"A a. . . . . . " Phía sau trọng lực bị mất, Mộ Dung Kiều Kiều cảm giác được da đầu thật giống như bị xé rách, nàng dứt khoát ngoái đầu nhìn lại, nữ hoàng nhíu hai hàng lông mày, con ngươi hiện lên vẻ tức giận đối mặt với nàng, Mộ Dung Kiều Kiều sợ đến mềm nhũng cả hai chân lập tức nằm nhoài trên đất.
25 EDITOR:TUYẾT ANBăng Vô Ngân mới vừa bước vào linh xà cung, liền bị bốn trưởng lão đột nhiên nhô ra làm sợ hết hồn. "Thánh chủ, ngài rốt cục trở về, lo chết chúng ta rồi!" Các trưởng lão vừa nhìn thấy Băng Vô Ngân, cảm động suýt chút nữa rơi nước mắt, lúc trước mấy người bọn hắn thúc đẩy linh lực thời gian, biết được Băng Vô Ngân rơi vào tình cảnh nguy hiểm, nhìntinh tượng, phát hiện ngôi sao thuộc về Xà vương không ngừng ngã xuống.
26 EDITOR: TUYẾT ANCảm xúc mãnh liệt thiêu đốt, một làn sóng vừa xong lại một làn sóng lại tiếp tục, thật giống như là bọn họ trước sau đều không có phát hiện ra có cặp mắt nhìn lén phía sau giả sơn.
27 EDITOR: TUYẾT ANBuổi tối, mây đen giăng kín gió lớn thổi ù ù, Kiều Kiều ngủ ở trong phòng Ngu mỹ nhân sắp xếp ình, "Thật thoải mái a, mệt mỏi một ngày, rốt cục có thể nghỉ ngơi cho khỏe.
28 EDITOR: TUYẾT ANBăng Vô Ngân không có lên tiếng, nhẹ nhàng dùng ngón tay của mình phẩy một cái, cái kia gậy trúc liền lăn xuống đến bên tường rồi dựng thẳng lên.
29 EDITOR: TUYẾT AN"Bộ ngươi muốn nương tử đến nỗi gặp ta liền réo lên không ngừng, nương tử nương tử ngươi có xe sao? Có nhà sao? Có bảo hiểm sao? Có gạch vàng thỏi vàng sao? Có phỉ thúy ngọc thạch sao.
30 Bầu trời đêm đẹp say lòng người, có một đôi mắt xoay tròn liên tục, ân ~ tĩnh như thế, rất thích hợp làm chuyện mờ ám chẳng hạn như…cưỡng dâm…. Bên trong tẩm cung, Băng Vô Ngân thân thể nửa nằm trên ghế, mái tóc đen dài buông xõa, vạt áo theo từng cử đọng lơ lãng xoay người đang mở rộng, cả người toả ra sức mê hoặc nguy hiểm đến chí mạng.
31 EDITOR: TUYẾT AN"Ầm ——" một tiếng vang thật lớn từ cửa vọng lại. Kiều Kiều lập tức đẩy ra Băng Vô Ngân đang ở trên người mình ra, sửa sang áo của mình, hoang mang ngẩng đầu nhìn ra cửa.
32 Ánh mặt trời xuyên thấu qua màn cửa sổ bằng lụa mỏng chiếu vào trong phòng, nhờ vào ánh sáng phản chiếu qua lớp tuyết đọng, ở bên cửa sổ ánh cái bóng trắng lờ mờ.
33 EDITOR: TUYẾT ANKiều Kiều có nửa ngày không có nhìn thấy Băng Vô Ngân, nói là nửa ngày, kỳ thực nàng cảm thấy so với tời gian mấy thế kỷ còn muốn lâu hơn——"Hãn —— hãn ——"Từ sau khi nàng ăn bữa trưa xong, liền bắt đầu có một tiếng một tiếng thở dài không ngớt.
34 Không biết là lòng hiếu kỳ quấy phá, hay là nàng bị mỹ thực mê hoặc, Kiều Kiều bất tri bất giác, né qua tai mắt cảu bọn thủ vệ thuận lợi bò lên trên gác cao.
35 Trước mắt Mộ Dung Kiều Kiều chỉ nghĩ ra được một kế đó là làm bộ ngu ngốc. . . . . . Ta ngất ta ngất, ta dùng sức ngất!Thấy Mộ Dung Kiều Kiều hôn mê, Băng Vô Ngân con mắt bỗng nhiên chìm xuống, thật giống là thấy rõ cái gì , động tác không có đình chỉ, trực tiếp xuống ôm lấy nàng, rồi phi thân trở lại ngồi trên bảo tọa.
36 Thiết ~Kiều Kiều hướng Băng Vô Ngân liếc mắt một cái, khinh bỉ chà chà vài tiếng, đá đá cái chăn che ở trên chân. Thế nhưng ánh mắt cảnh giác trước sau cũng không hề rời đi.
37 Kiều Kiều trong lòng ngập tràn tức giận, nhìn cái nữ nhân chết bầm kia, hàm răng nghiến ken két đến nỗi sắp thành cẩm mao thử. Hai tay xoa xoa, bộ dáng giống như chuẩn bị một trận ác chiến với nữ nhân kia.