21 Một ngày chủ nhật đẹp trời, đối với nó , chủ nhật mà đc lăn qua lăn lại trên giường thì thật là……………. . sướng nhaz!!!!! Giống như đang ở thiên đường vậy!!!!!! “ tin…………tin……….
22 “làm ơn!!!! Đừng chơi với tên ĐĂNG đó nữa!!!” hắm mím môi, gương mặt đau khổ khi nói những lời này!Nó nhìn hắn, chớp chớp mắt!!!!“tại sao chứ?” nó thắc mắc!!Hắn quay đi tránh đôi mắt đó, hắn lưỡng lự ko biết có nên nói cho nó biết hay ko? Nhưng………có lẽ chưa đến lúc!!!! Bây giờ hắn chưa chắc chắn!!!Hít một hơi, hắn quay lại , xoa đầu nó, cười nói!“bây giờ ko nói đc!!!! Chừng nào thích hợp anh sẽ nói!!!”Rồi hắn bước đi! * xin lỗi em!!!! Chuyện của ĐĂNG anh ko thể nói đc!!!! Cậu ấy……*“ĐỨNG LẠI!” Tiếng hét làm đứt dòng suy nghĩ của hắn!“you mà ko nói thì tui xử you đó!!!! Nói ko?!!!!!” nó hai tay chống nạnh, hăm dọa!“HA HA HA !!!! em đòi xử anh sao?” hắn ôm bụng cười!!!“thách tui à?” nó xắn tay áo lên , tiến về phía hắn!!“vậy bắt đc anh trước đi hẳn nói!!” rồi hắn bỏ chạy!!Nhưng hắn đã lầm, nó chạy nhanh hơn hắn tưởng!!!!!! vì từ nhỏ nó đã là một đứa phá phách trong trường!!! nên nó thường phải “chạy nước rút” để trốn giám thị!!!!!! Vì vậy mà level chạy của nó giờ thuộc hàng siêu cấp!!!“a ha ha!!!! Bắt đc rồi nhé!!!” nó nhảy lên , chụp được hắn!!!Bị nó đẩy, hắn té xuống………….
23 Tại sân bay,Một chàng trai bước ra , phía sau là 4 người mặc vest đen! Gương mặt đẹp trai khiến bao cô gái mê mệt, nhưng ko ai dám lại gần bởi cái khí chất lạnh lùng tỏa ra từ người cậu khiến ai cũng phải sợ và tránh xa!!!Một người đàn ông chạy lại, thì thầm vào tai chàng trai đó.
24 4h30 sáng!! Chuyện động trời nhaz!!! Hôm nay nó dậy rất sớm!!! nó vscn, mặc quần short và áo pull rồi……………………………đi qua phòng của hắn!! “ê!!! Mở cửa!!! ê!!!” nó kêu lớn, tiếng “cộc cộc!” ko ngừng vang lên!!hắn vì nghĩ về chuyện của ĐĂNG và nó nên tối qua đã ngủ trễ, sáng sớm tiếng gõ cửa làm hắn hơi bực mình……….
25 Hôm đó, nó cùng hắn và mấy đứa trong lớp hết đi nơi này tới khác!! Cứ như ko biết mệt!! nó làm hắn chóng mặt thiệt……………nhưng hắn cũng cảm thấy rất vui khi đc ở bên nó! Tối, bạn bè nó ai cũng mệt nhừ, riêng nó thì sau khi tắm xong là…………………sức mạnh lại tràn trề!!!…………………………….
26 “ầm!!” một tiếng sấm vang lên!!Nó sợ hãi, co ro ngồi khép lại!!!!Nó mong trời đừng mưa! ở đây ko hề có chỗ cho nó trú mưa!!!!Nhưng………………. mọi việc lại khác bởi………………………1 giọt…….
27 Trong cơn mơ màng, nó mở hồ cảm thấy như người đc nâng lên!! Rồi như tiếng của con TRANG đầy lo lắng! rồi cảm giác như mặt đất đang di chuyển rất nhanh, lâu lâu rung lên dữ dội!!! rồi……………………nó thấy hơi thở của hắn phả vào mặt mình……………………….
28 Hôm sau, nó lẫn thẫn đi trên trên sân trường! Một cảm giác bất an sao cái lần gọi điện hôm qua!! Nó đã cố gắng gọi lại nhưng chỉ nghe đc giọng nói dễ thương báo rằng “số máy quý khách gọi hiện ko liên lạc đc………….
29 Nó chạy lên sân thượng trường, ngồi đó, mặc cho gió thỏa sức thổi, mặc cho tiếng chuông báo giờ học đã vang lên! Nó chỉ ngồi đó và………khóc!! Ngoài khóc ra nó ko biết làm j hết! nó lo cho hắn lắm!!! Nó lấy đt ra, gọi cho hắn với một tia hi vọng yếu ớt là hắn sẽ bắt máy!! Nhưng vẫn chỉ là những tiếng tút tút ngân dài!! Nó ôm đầu gối, nước mắt tuôn ra làm ướt đẫm gương mặt nó, nó muốn gặp hắn! Ước gì! Hắn ở trước mặt nó ngay bây giờ, hắn sẽ lau nước mắt cho nó bằng đôi tay ấm áp của hắn! hắn sẽ hôn lên trán nó để nó cảm thấy vơi đi sự buồn bã và……….
30 Nó nhìn quanh, nhìu sương quá! Đôi chân nó như muốn lạnh cóng, màn sương dày đặc, lâu lâu nó dùng tay mò mẫm đường đi, may mắn là xung quanh nó ko có bất cứ chướng ngại vật nào! Nhưng đây là đâu?“BI!!.
31 “MI ơi! Dậy đi học!” anh nó từ dưới nhà nói vọng lên! Nó ko trả lời, gần một đêm thức trằng làm nó kiệt sức! nó vscn, rồi soạn bài vở! Chợt………. . nó đụng trúng một cái hộp màu xanh biển! Nó mở ra, thì ra là cái đồng hồ san hô nó mua ở biển cùng hắn! nó thở dài! Nó tính tặng hắn nhưng…………….
32 Cả một buổi chìu, nó ko học hành j đc cả! nó lo lắng cho anh nó và cả NHƯ!!! Tình cảm hai người vốn rất tốt đẹp!! vậy mà ở đâu lòi ra tên PHONG đáng gét!! Asshhhhhhhhhh!!! Nó tức nó tức!! *chết tiệt!!!! đụng tới bạn taz là coi như mi chết!!!* Giờ ra về! Nó đứng đợi trước cửa lớp B3, cái lớp mà tên PHONG học! bao nhìu hs bước ra nhìn nó như nhìn sinh vật lạ! nó mặc kệ! người nó cần gặp là tên PHONG!Vừa thấy PHONG bước ra, nó liền tiến tới chặn ngay trước mặt! “ha ha!!! PHONG! Mày đào hoa gê! Có gái tìm nữa kìa!!” mấy nam sinh đứng xung quanh PHONG cười nói thích thú trước nó! Tên PHONG cũng cười khẩy một cái, nhìn nó! “chát!” Ko gian trở nên yên lặng, mọi người căng thẳng……………….
33 Nógiờ đóng cửa phòng một cách bạo lực! Nó thả mình xuống giường, vò đầu bức tóc!!! Ông anh đáng ghét!! Vì ổng mak nó tát cái tên PHONG đó!!! Cái tên mak được mấy anh chị nể mặt trong trường! Vậy mà sao chứ? ổng cứ vò đầu trong mấy cái suy nghĩ ngu ngốc!!! Nó nhìn lên trần nhà!!! Nó hối hận! một giọt nước mắt lăn dài! Tự nhiên……………………….
34 “hai con thằn lằn con cùng nhau cắn nhau đứt đuôi!” chuông báo thức vang lên !Nó mò mẫm cái đt tắt nhạc! vậy là một ngày mới lại tới! nó ko muốn tí nào!! Nó phải làm sao đây? Nó tới trường liệu………….
35 Hắn khó khăn mở đôi mắt nặng trĩu của mình! Người hắn ê ẩm , hắn nhìn xung quanh, hình như hắn đã ngất được một ngày rồi! ánh nắng dịu hắt từ khe cửa sổ vào phòng hắn cho hắn bik bây giờ có lẽ là buổi chìu! “rầm!” “mở cửa ra!” hắn đập cửa, kêu ầm lên!! Hắn tức giận, sao cha hắn lại như vậy chứ! sao lại nhốt hắn như một con thú chứ! những tiếng thủy tinh vỡ choang chói tai vang lên đầu đều trong phòng hắn! Mệt mỏi, hắn buông mình xuống giường! “cạch!” chợt cửa mở ra, hắn liền ngồi phắt dậy! là bà quản gia! “cậu chủ! ăn tí gì đi! Nhanh lên! Tôi lén mang vào cho cậu đấy!” bà quản gia khẽ nhăn mặt nói! Hắn liền chạy tới đõ khay cơm còn bốc khói! Hắn xem quản gia như người thân của mình, bà luôn chăm sóc hắn, yêu thương hắn như con cháu! Bà quản gia năm nay đã được hơn 60, tuy vậy người phụ nữ này vẫn còn rất minh mẫn, đôi mắt vẫn còn tinh tường! Hắn ăn một cách nhanh lẹ! bà quản gia thở dài nhìn hắn, rồi bà khẽ xoa đầu hắn! “cậu chủ yêu đến như vậy sao?” Hắn ngưng động tác múc cơm, nhìn vào hư vô một hồi lâu rồi khẽ “dạ!” ! hắn típ tục ăn, nhưng động tác ko còn nhanh nữa! Bà quản gia nhìn hắn, rồi thở dài nhìn trần nhà! “bà già này ủng hộ cậu chủ! nhưng mong cậu chủ hãy khôn ngoan một tí! Cậu biết lão gia là người như thế nào rồi đấy! sau cái chết của mẹ cậu, lão gia đã trở nên khinh tất cả đàn bà trên đời!” rồi bà nhìn hắn!“nhưng cũng mong cậu hiểu rằng lão gia làm vậy chỉ vì quá yếu đuối thôi!” Hắn nghe xong, ngạc nhiên nhìn quản gia! Bà khẽ cười hiền, làm lộ nên lúm đồng tiền phúc hậu trên gương mặt!“tình yêu cũng giống như một trò cá cược vậy! với mẹ của cậu, lão gia đã đặt cược vào đấy tất cả! nhưng lại thất bại hoàn toàn! Nên bây giờ ông ko dám đặt niềm tin vào tình yêu cũng vì sợ mình sẽ một lần nữa thất bại!” Hắn đôi mắt đượm buồn nhìn quản gia, cha hắn…………………vậy sao? Ông ko phải khinh đàn bà, mà chỉ sợ tình yêu! Bà quản gia đứng dậy, bưng khay cơm lên! Vừa đi vừa nói! “già này biết lão gia rất lo cho cậu, chỉ vì ông sợ cậu sẽ giống ông, đặt cược vào một ván cờ mà sẽ lấy đi của cậu tất cả!” rồi bà khựng lại, “cậu chủ à! Cậu có chắc là cậu đặt đúng ván cờ chứ?” bà trìu mến hỏi! Hắn ko đợi giây nào trôi qua, với ánh mắt cương quyết hắn gật đầu! À quản gia cười, bước về phía cửa, trước khi đóng của bà nói vọng lại một câu! “vậy thì già yên tâm!” Cánh cửa khép lại làm hắn bừng tỉnh! Hắn lại nằm xuống giường gắc tay lên trán, mắt dán vào trần nhà cao! Cuộc nói chuyện này làm hắn mãi suy nghĩ! Cậu cũng đang tự hỏi…………….
36 Giờ ra chơi, nó đi tìm hắn và NHƯ, nhưng cả 2 đều ko thấy đâu! Vậy là nó buồn bã ra gốc cây sau trường yên tĩnh! Nó ngồi ôm gối, mặc cho gió cứ thi nhau muốt mặt nó! nó ngước lên trời, rõ ràng trời hồi nãy còn đầy nắng, vậy mà xa xa nơi chân trời, một mảng đen xám dần xuất hiện! chắc là sắp có mưa to đây, nên giờ gió mới thổi nhìu như thế! Nó nhìn xung quanh, thấy ko có ai, nó ngã lưng xuống bãi cỏ! nó thấy nằm còn sướng hơn là nằm trong nệm nhìu! Nó lim dim đôi mắt, nhủ thầm là chỉ nằm một chút thôi, rồi chắc chuông có reng thì nó sẽ nghe! Nghĩ vậy, nó nhắm mắt! tán cây che bóng mát, ngăn những tia nắng chíu vào mắt nó, ko gian trong lành mát mẻ làm nó nhanh chóng đi vào giấc ngủ! ………………………………………….
37 Nó khẽ cục cựa, hình như trời đang mưa, ẩm ướt quá! Nó nhăn mặt khi bắt đầu cảm nhận được cơn đau trên đầu!! Nó khó khăn mở mắt, tay đưa lên đầu, hình như có ai đó đã băng bó cho nó!! nó nhìn quanh, chẳng phải là phòng y tế sao? Vậy ai đưa nó vào đây? Nó cố gắng lục lọi trí nhớ! Là ĐĂNG!! Đúng rồi, là ĐĂNG!! Nó ko thể nhầm được!! “cô tỉnh rồi à?” ngoài cửa, một người bước vào!! Nó ngạc nhiên khi đó ko phải là ĐĂNG!! Mà là PHONG!!! Trên tay PHONG lỉnh kỉnh đồ ăn thức uống!! Nó nhìn PHONG với ánh mắt tức giận!! nó vơ đại đồ đạc trên bàn, ném vào cậu!!! sao nó có thể tha cho kẻ ném đá vào đầu nó chứ?“khoan!! Bình tĩnh!!! Cô và tôi nói chuyện!!” PHONG vừa né vừa hét lớn!! “nói nói nói cái con kiki á!!” nó giận dữ, tay ko ngừng chọi đồ!!Khi hết đồ trên bàn, nó liền nhìn quanh, thấy cái gối, nó cũng cầm lên chọi luôn!!! “bụp!” PHONG chụp được cái gối, đưa ngang mặt, cười lém lỉnh! “hết đồ chọi rồi nhé!”“hừ!! cậu thử tới đây coi!!!” nó đưa nắm đầm lên đe dọa!! “thôi !! tôi sợ cô rồi!” PHONG đưa bản mặt ăn năn ra nói! “cô ăn gì nhaz!” PHONG nháy mắt, nói! “tôi ko cần!!!!” nó hất mặt quay ra hướng khác!! “ọc…………ọc!!” Có thể nói bây giờ nó chỉ muốn di cư xuống lòng đất!!! sao cái bụng nó lại canh ngay lúc này để biểu tình chứ!! gương mặt nó đỏ như gấc vì xấu hổ!! từ trưa tới giờ nó có ăn j đâu?Nó nhăn mặt, hết nhìn xuống , thầm trách cái bụng!! rồi nhìn tên PHONG với vẻ tự kiêu!! Nhưng ko phải vì thế mà cái bụng nó ko ngừng kêu!! “ha ha ha ha ha!!” tên PHONG đơ một hồi rồi cũng ôm bụng cười lớn!! khi tràn cười kết thúc, liền nhận được ánh mắt đầy sát khí của nó!! Hắn liền giả bộ ho, rồi mang túi đồ ăn đưa cho nó!!! “cô…………có thể ăn thoải mái!!” PHONG gãi đầu, nói lấp lửng! Nó lưỡng lự một hồi rồi cũng đưa tay giật đống thức ăn!! “đừng nghĩ tôi tha cho cậu!” nó nói, chỉ lên cái đầu đang băng bó! “tôi sẽ trả thù!” nó nói, tay cầm cái bánh bao cắn một miếng rõ to! “ah! Tới lúc đó hẳn nói!” PHONG ngồi xuống cái ghế bên cạnh! Nó ngưng động tác ăn lại, nhìn PHONG hỏi! “ĐĂNG………………cậu ấy đâu?” nó tròn mắt hỏi! PHONG thoáng giật mình, rồi bình tĩnh nói! “ĐĂNG nào chứ? chính tôi đã đưa cô vào đây mà!” PHONG nhún vai! Nó lườm PHONG! “bộ tôi nói là ĐĂNG đưa tôi vào sao? Cậu đang kể công với tôi à?” nó “chọt” lại! PHONG thoáng đỏ mặt , đến nỗi 2 tai cũng đỏ lựng! “hừ!! ko nói nữa!” nó nói lớn, tay cầm bịch bánh snack ăn! Nó biết………….
38 1 tháng trước! PHONG nằm ngã người ra đất!! cậu biết cậu vốn là người bị gét khá nhìu trong trường! và giờ đây, một trận đánh nhau như cơm bữa, chỉ có đìu là cậu lại thua!!! “bộp” một tên đá vào bụng PHONG làm cậu điếng người, co thân mình lại! “để tao xem mày còn láo ko?” tên đó hất mặt nói! “đánh típ đi!”Sau khi dứt lời, 3 tên khác lao lên đạp vào người hắn! Sau 30 phút, chúng cũng chịu bỏ đi, để lại PHONG nửa sống nửa chết trên mặt đường xi măng lạnh giá! Cậu lết thân mình dựa vào cây cột điện ven đường, quệt đi vết máu trên môi! Cậu khẽ cục cựa , khiến vết thương trên bụng đau nhói! “bọn đó…………đi chưa taz?” chợt cậu nghe đc giọng nói một đứa con gái! Rồi từ sau thùng rác, NHƯ xuất hiện, mắt dán về phía cuối con đường để xem bọn hồi nãy đi chưa? “ah!!! Đi rồi!” cô thốt lên! PHONG nhíu mày nhìn người trước mặt! “hức!!! gê quá!!! Bọn con trai bây giờ đánh nhau kinh thiệt!!!” NHƯ nhăn mặt nói, tay phủi phủi bụi trên người! rồi cô bước đi, khi qua người con trai ngồi trên mặt đất, cô sững người lại!!! hình như tên này bị đánh thì phải!!! vô nhân đạo quá, đánh người xong bỏ đi là seo? Vì PHONG mún ko ai nhìn thấy mặt mình nên đã cuối gầm mặt xuống! khiến NHƯ ko nhận ra người trước mặt mình là PHONG! Tên sát gái trong trường, bị gét hơn là đc mến! “ah!” NHƯ thốt lên khi nhìn thấy mấy vết máu!! người đó như bị thương, cái áo trắng tinh bị vấy bẩn bởi dấu chân loang lổ, còn có máu nữa!! nhưng NHƯ vẫn nhận ra đó là đồng phục trường mình! “này!!! Cậu ko sao chứ?” NHƯ ngồi ngay trước mặt người đó, to mắt hỏi! PHONG im lặng! NHƯ vẫn kiên trì!“nè!!! Tôi gọi cứu thương nhaz!” NHƯ đưa tay, định đặt lên vai người đó!“cô đi đi!” PHONG gầm lên, hất tay NHƯ ra! NHƯ nhăn mặt, đứng dậy, chống 2 tay lên eo! “ble`!!! ko chịu thì thui!! Thấy géc!!!! Hên cho cậu là tui hiền!! thủ gặp con bạn tui coi!! Cậu nhừ xương nhaz!!nể tình cậu là cùng trường! tính giúp!!! Ko mún thì thôi!!” NHƯ hất mặt!!! rồi cô bước đi!!! Đc 3 bước thì thấy………….
39 Nó ngồi thẩn thờ trên giường bệnh!!! Nghiêng đầu nhìn mưa!! Ko khí ẩm ướt làm nó thấy lạnh, nó với tay lấy chăn che người lại! nó mong………. . anh nó và NHƯ! Mong 2 người sẽ trở lại như xưa! Mong vậy!“leng keng!” cái chuông nhỏ màu tím trên cánh cửa màu trắng của quán cà phê DJ rung lên khi có người mở cửa! Cả quán dồn mắt về cô gái mới bước vào! Người cô ướt nhẹp nước mưa, tóc tai rũ rượi! gương mặt có vẻ hoảng hốt đầy vội vàng! NHƯ nhìn quanh tìm nó! nhưng nhìn mấy lần vẫn ko thấy bóng dáng của nó, cô càng hốt hoảng! PHONG tới bắt nó đi rồi sao? À ko! Quán đông người vậy, mún làm điều đó cũng ko khả thi! “chào…………….
40 “hắt xì!”NHƯ khịt mũi, vì ngồi dưới mưa quá lâu nên có lẽ bây giờ cô đã bị bệnh!!! Cô ngước mặt lên trời, những hạt mưa đâm sầm vào mặt, tan, vỡ! Cô ko khóc nữa, có thể là đã cạn nước mắt rồi!!! rồi cô nhìn xuống 2 bàn tay đang đan xen nhau, cô nghĩ từ giờ nên học tính lạc quan của nó thôi! Cô khẽ nhếch mép, bữa tiệc rồi cũng sẽ tàn! Ai biết được chuyện tình cảm chứ!! muốn tới là tới, muốn đi là đi!!! Cô thở dài một cái, gương mặt buồn bã đầy ưu tư! “hắt xì!” Cô quyết định về nhà! Nhưng rồi thoáng nghĩ, về với thân hình ướt nhẹp như vậy, cô sẽ trả lời cha mẹ như thế nào đây!!! Nhưng rồi thiết nghĩ, tới đâu thì tới! về trước đã!!! Cầm cái cặp lôi xềnh xệch trên vỉa hè, NHƯ thất thỉu bước đi như một cái xác ko hồn!! cô biết, ko nên buồn nữa, ko nên bi quan nữa, nên lạc quan lên………….