1 – Trần Phương Bảo Ngọc : 16 tuổi, là con của một tập đoàn LS nổi tiếng ,xinh đẹp, học giỏi. Làn da trắng sữa, đôi mắt to
màu nâu. Mái tóc màu xanh lam đặt biệt.
2 PART 2
Cộc…cộc…cộc
– Ai đó? Nó lên tiếng
– Dạ là tôi. Mời cô chủ xuống ăn sáng, ba mẹ cô đang ở dưới đợi cô ạ. Bà quản gia Kim cung kính nói.
– Cảm ơn bà, cháu sẽ xuống ngay.
3 PART 3
Thứ 7,sáng:
Bính…boong…bính…boong
– Xin cho hỏi ai vậy ạ? Tiếng nói phát ra trong màn hình.
– À,cháu là Bảo Ngọc con nhà họ Trần ạ.
– Ồ,cô Ngọc mời cô Ngọc.
4 PART 4
– Ủa, tại sao đồ của bà lại màu đen không vậy?
Nos nhịn từ nay giờ bay giờ bật cười khanh khách. Khi đó,hắn mới nhìn lại cái mác thì ra đống đồ này là của hắn, là
quần áo hàng hiệu đắt tiền mà mẹ hắn mới mua cho hắn dịp mẹ hắn đi Anh và Mỹ tuần trước.
5 PART 5
Đang ngủ, nó được bà quản gia gọi dậy:
– Thưa cô Ngọc đã đến giờ chuẩn bị cho buổi lễ rồi ạ!
– Vâng, cảm ơn dì. À mà dì ơi đừng gọi cháu là cô nữa,là Ngọc được rồi ạ! Sau đó nó cười rất tươi.
6 PART 6
Đôi lời của tác giả: Part này là kể về ngày kết hôn. Mà mình chỉ thấy trong phim nhưng cũng ko nhớ rõ lắm. Có gì sai sót mong m. n thông cảm.
7 PART 7
Cả vị cha xứ cũng khóc rồi ngài tuyên bố với giọng run run:
– Ta tuyên bố bữa tiệc bắt đầu.
Mẹ Phong và m. n trong gia đình chạy lên lễ đài nơi nó và hắn đứng.
8 PART 8
Sáng thứ 2, nó thức dậy với tâm trạng cực kì thoải mái. Lấy cốc nước trên bàn uống, nó thấy có một tờ giấy. Tờ giấy viết:
” Dậy rồi thì xuống ăn sáng.
9 PART 9
Sáng, nó đã đứng trước cổng trường. Nó rất mong gặp lại Hoa- nhỏ bạn thân mà nó chơi thân suốt hơn 10 năm qua. Khi nó và hắn tới, mọi ánh mắt đổ dồn vào hai người.
10 PART 10
Đôi lời của tác giả: Ôi My God! Số lượng lượt xem fic đang tăng lên vùng vụt. Pu như phát điên lên ấy. Ôi mừng
quá♡♡♡♡♡♡♡♡♡*(^o^)/*tung hoa tung bông.
11 PART 11
Hắn tức giận, mắt long lên sòng sọc đứng trước măjt nó,dùng tấm lưng rộng lớn để che chở nó. Quát vào mặt Ân, hắn
bảo:
– Vậy thì cô xứng đáng sao? Nhếch môi cười lạnh hắn nói giọng đầy uy quyền tỏ ra mùi sát khí khắp canteen.
12 PART 12
Đến giơf vào lớp, nó định đi xuống bàn dưới ngồi thì chân của Kiều Ân đưa ra muốn làm nó té. Nó cười khẩy:
– Oh! Mọi người ơi có con NHỆN LÔNG LÁ đang ở giữa lớp này.
13 PART 13
7 h sáng tại sân trường …
– Tập trung,tập trung! Tiếng cô hiệu phó qua loa
– Các em hay xếp hàng theo lớp,rồi thầy Tuấn và cô Yến sẽ chia lớp cho các em.
14 PART 14
Tới khách sạn, cả hai tỉnh dậy. Tất cả học sinh và thầy cô vào khách sạn Яоуаl khách sạn 5 sao nổi tiếng ( cái này ad
bịa,ko có thật đâu).
15 PART 15
Cả đám len nhận phòng rồi rủ nhau đi tắm biển. Nó rất thích đi tắm biển nhưng ko biết bơi, bởi vậy phải ” ngậm đắng
nuốt cay” mà ngồi gần bờ dọc nước nhìn mấy đứa kia chơi ngoài biển.
16 PART 16
Và đúng như vậy,hắn trầm ngâm một lúc lâu rồi nói:
– Được nhưng anh có thể đáp ứng với tôi một điều kiện ko?
Nó và tên kia ngạc nhiên. Tên kia nhìn hắn như thể: Được ạ,điều kiện gì cũng được ạ.
17 PART 17
– Hả,tất nhiên là có rồi. Bây giờ hai đứa minh sẽ hét len thật to để biển nghe thấy nha. Hắn nói trong vui mừng
– Mình hét trước. Nó nhanh chan chạy ra đawfng trước
– EM LUÔN IU ANH, VÀ MÃI MÃI LUÔN IU ANH NGUYỄN THIÊN PHONG.
18 PART 18
Lúc hắn 5 tuổi là 11 năm về trước, có một cô bé vào ở nhà hắn với tư cách là con của một người bạn. Cô gái ấy tên
Phụng Nhi- Trương Phụng Nhi.
19 PART 19
Nhóm của nó đã đi được tới gần 1/3 đoạn đường. Đường rừng rất khó đi vừa nguy hiểm lại trơn trượt. Nga đi gần nó,
tới chỗ cây cổ thụ, bỗng nó và Nga cùng té xuống một cái hố.
20 PART 20
Đang lạc trong suy nghĩ thì tiếng khóc của nó đã kéo nhỏ ra suy nghĩ đó. Tiếng nấc của nó và tiếng nói run run làm nhỏ đau xót:
– Hức…hức Kim ơi tao phai làm gì đây? Phong… Phong nó ko cần em nữa.