41 “Chị đến muộn!” tay thợ chụp ảnh, người nhỏ thó nói tiếng Pháp bồi, quát Shauna. “Và chị còn trông như - comment dit-on? nói thế nào nhỉ - như một thứ vừa bị giật trong bồn cầu ấy.
42 Như mọi khi, Tyrese và tôi ngồi ở ghế sau. Bầu trời buổi sáng màu xám tro, màu của bia mộ. Tôi chỉ cho Brutus chỗ rẽ sau khi chúng tôi qua cầu George Washington.
43 Ông nhoài lại gần hơn. Tôi ngửi thấy hơi thở của ông. Nếp da chùng ở dưới mắt ông co lại. “Một lần nữa, Beck ạ, anh ở trên con đường đất đó với hai thi thể - chết tiệt, anh bây giờ ngồi ngay đây mà hưởng lợi sau mọi chuyện.
44 Brutus lái xe như một gã điên. Anh ta đi vào đường một chiều. Anh ta đột ngột rẽ ngoặt lại. Ở làn đường bên phải, anh ta cắt xuyên đám xe và rẽ trái khi đèn đỏ.
45 Gió thổi, cây cối khiêu vũ, hoàng hôn màu tía - da cam đang sắp sửa chuyển sang màu thiếc bóng loáng. Nó khiến tôi sợ hãi khi không khí buổi đêm giống hệt như tám năm trước, lần cuối cùng tôi mạo hiểm xuống gần vùng đất thiêng này.
46 Chúng tôi đỗ xe tại một bãi đậu xe đã bỏ hoang ở trường tiểu học Riker Hill và đi qua khoảng sân, tay trong tay. Ngay cả trong bóng tối, tôi có thể nhìn thấy rất ít thứ đã thay đổi kể từ những ngày Elizabeth và tôi nô đùa nơi đây.
47 Chúng tôi rẽ khỏi đường cao tốc và đi về phía vùng nông thôn. Đèn đường thưa dần cho đến khi chỗ duy nhất tỏa sáng là đèn pha ôtô. Hoyt vươn người ra ghế sau và cầm một cái phong bì lên.
48 Chúng tôi mai táng Hoyt bốn ngày sau đó. Hàng nghìn cảnh sát mặc đồng phục đến bày tỏ sự kính trọng. Thông tin chi tiết những gì đã xảy ra tại khu nhà Scope chưa được tiết lộ ra, và tôi không chắc chúng có bao giờ được tiết lộ.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Trinh thám
Số chương: 5