21 Thành phố L nhiều núi, nhà Lý Minh Hà ở trong ngọn núi lớn kia.
Trên đường từ nhà ga đến nhà cô, phải đổi rất nhiều phương tiện giao thông.
Đầu tiên là Kỷ Tùy Châu lái xe, chạy đến một thôn nhỏ nào đó ở chân núi, lại không có đường nhựa.
22 Tối hôm đó, hai người không ai ngủ ngon.
Doãn Ước cho rằng nguyên nhân là mưa quá lớn, Kỷ Tùy Châu tỏ vẻ tán thành.
Khi qua nhiều năm lại chung giường, lại ở nơi thâm sơn rừng rú thế này, Doãn Ước cảm thấy như đang nằm mơ.
23 Đáp án này Doãn Ước chẳng bất ngờ.
Nếu Tùy Ý tỉnh lại nói ra chân tướng khác, cảnh sát đã sớm triển khai điều tra rồi. Kỷ Tùy Châu cũng sẽ không để hung thủ gây hại em gái mình nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
24 Doãn Ước xấu hổ, mau chóng quay đầu đi.
Kỷ Tùy Châu vốn không nhất định phải hôn, nhưng thấy cô ghét bỏ như vậy thì có hơi khó chịu, lập tức đưa tay xoay mặt cô qua, vén tóc lòa xòa trước trán, hôn nhẹ lên mặt cô.
25 Xe chạy khỏi thôn nhỏ, bắt đầu lên đường quốc lộ.
Doãn Ước ngồi ở ghế sau, ôm chặt A Nhạc, vừa định lên tiếng phát hiện giọng của mình đều đang run rẩy:
– Trực giác mách bảo tôi, Tất Nhiên có liên quan đến cái chết của Chung Vi.
26 Hai chữ ‘giảm án’ cho Doãn Ước khích lệ cực lớn.
Một giờ sau, xe cảnh sát, xe cứu hỏa và xe cấp cứu gần như đồng thời chạy đến, mặt khác, máy bay cấp cứu tư nhân Kỷ Tùy Châu gọi cũng cùng đến.
27 Chuyện cũ của Tất Nhiên và Chung Vi, chính là điển hình của vì yêu sinh hận.
Họ là thanh mai trúc mã cùng lớn lên bên nhau, trước khi Chung Vi rời khỏi vùng núi đó, Tất Nhiên luôn là đối tượng cô sùng bái trong lòng, một thầy giáo dạy trong trường trọng điểm của huyện, có tiền đồ và địa vị để người người hâm mộ.
28 Hôm xuất viện, Kỷ Tùy Châu quả nhiên điều xe đến.
Nhưng bản thân anh lại không đến. Doãn Ước nghĩ chắc anh bận rộn công việc, sau lại nhìn thấy ba cô đến, trong lòng lập tức hiểu ngay.
29 Kỷ Tùy Châu bị hành động của cô làm bật cười.
Quen biết nhau nhiều năm như thế, có khi nào anh đánh phụ nữ chưa, huống chi lại là đánh cô.
Anh cầm cây nạng thọt thọt Triệu Sương đang ngồi đờ đẫn dưới đất, vẻ mặt chán ghét.
30 Cô nói mình ở nhà, đối phương liền nói:
– Bây giờ đến Hồng Uyển đi, ngay lập tức.
– Tôi có thể không đi không?
Đầu dây bên kia ngừng một lát:
– Vậy thì sau này không cần đến nữa.
31 Doãn Ước từ chống cự đến tiếp nhận, cuối cùng là đáp trả, mất chưa đến một phút đồng hồ.
Cô nghĩ chắc mình điên rồi, đã quá lâu không có đàn ông bên cạnh, cho nên một khi tới gần liền như củi khô bén lửa, cảm xúc nháy mắt lan tràn.
32 Kỷ Tùy Châu bước nhanh đến đuổi theo cô, một phen túm cánh tay cô lại:
– Tôi kêu cô lên giường mà, nghe không hiểu à?
Doãn Ước ngửi thấy mùi nguy hiểm.
33 Phản ứng đầu tiên của Doãn Ước chính là Triệu Sương đang nói dối.
Nhưng cô ta lại bắt đầu khóc lóc, âm thanh tấm tức chân thành, hình như không phải giả bộ.
34 Ngày hôm sau đi làm, Kỷ Tùy Châu vẫn không nhính ra được chút thời gian nào để tìm Doãn Ước nói chuyện này. Mãi cho đến khi gần hết giờ làm, mời mượn cớ đưa cà phê, giữ một mình Doãn Ước lại phòng làm việc để nói chuyện.
35 Trong phòng nhất thời yên ắng, chỉ có tiếng hít thở dồn dập của cả hai.
Sau hồi lâu, Doãn Ước không trả lời mà hỏi lại:
– Cho nên vừa rồi lại là lợi tức?
– Tùy em, nghĩ sao cũng được.
36 Dùng bữa xong, Kỷ Tùy Châu đưa Doãn Ước rời khỏi khách sạn.
Dường như anh rất quen thuộc đường phố nơi đây, không bảng chỉ dẫn cũng không thấy cột mốc đường, một đường đi qua phố lớn ngõ nhỏ, cuối cùng dừng lại đầu con hẻm nào đó.
37 Bên ngoài gió lạnh thấu xương, Doãn Ước vừa ra khởi cửa liền hắt hơi hai cái.
Bên cạnh, Từ Tri Hoa liếc nhìn cô, trách mắng:
– Ỷ còn trẻ mặc phong phanh như vậy, sau này già rồi bệnh đầy mình.
38 Doãn Ước do dự không biết có nên mở hay không.
Sắp mười hai giờ khuya rồi, cô nam quả nữ chung một phòng, ngộ nhỡ súng cướp cò…
Kỷ Tùy Châu gần đây, làm cho người ta có hơi lo lắng.
39 Tối hôm đó, Kỷ Tùy Châu ở lại phòng của Doãn Ước không về.
Hai người không phát sinh bất kỳ chuyện gì, nhưng Kỷ Tùy Châu chiếm lấy giường của Doãn Ước, hại cô cả đêm chỉ có thể ngủ trên sô pha.
40 Doãn Ước chỉ có một cô em gái, chính là Triệu Sương.
Nhưng chuyện Triệu Sương mất tích đối với Doãn Ước mà nói cũng chẳng xúc động quá mạnh. Ban đầu cô còn tưởng rằng Triệu Sương chạy đi chơi đây đó, dù sao chuyện này cũng không phải chưa từng xảy ra.