21 Bọn họ diễn xuất hoàn mỹ được cô giáo tiếng Anh ngợi khen, thậm chí còn kêu các bạn khác vỗ tay. Trong lớp vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Tôi nắm chặt tay, cúi gầm đầu xuống.
22 Anh mở hộp lấy đồng hồ ra, không nói một lời nắm lấy tay trái của tôi mang đồng hồ vào. Ngẩng đầu nhìn lại ánh mắt tôi đang giật mình, anh cười cười, nói, “Đưa cho em mượn thôi.
23 Xoay người, liếc mắt một đã thì thấy anh ngay, đồng thời cũng thấy được Lưu Tuệ. Cô ấy không biết khi nào thì đã gia nhập vào đám người trẻ tuổi đằng kia, đứng ở bên người Trần Diệu Thiên, vừa cười vừa nói cô ấy thường thường làm ra biểu tình vui đùa ầm ĩ hoặc là giận dữ đánh anh vài cái.
24 Không đợi tôi có cơ hội trốn vào phòng tắm, Trần Diệu Thiên đang cúi đầu hút thuốc bỗng ngẩng đầu lên, trong nháy mắt đôi mắt anh dán lên người tôi. Chúng tôi cứ như vậy một đứng một ngồi ngây ngốc nhìn nhau, tôi cảm thấy mặt tôi như đang bị thiêu đốt, mà hình như tôi nhìn thấy mặt Trần Diệu Thiên cũng đỏ, tôi càng thêm xấu hổ, gận không thể đập đầu vào tường mà chết đi!Đến khi đại não chậm chạp của tôi kịp phản ứng, tôi vội xoay người muốn lao vào phòng tắm, anh đột nhiên tiến thật nhanh đến, từ đằng sau ôm lấy tôi “Đừng đi!!” Đôi tay anh như một gọng kìm đem tôi ép chặt lại, thanh âm khàn khàn từ cổ phát ra “…Em là Tiểu Trư của anh, không cần trốn!”“Anh… Anh muốn làm gì…” Cảm nhận được hô hấp nóng rực của anh khiến tôi sợ đến mức run lên.
25 Nước mắt khiến tôi không nhìn thấy vẻ mặt Lí Minh Ngôn, tôi chỉ biết anh vươn người ôm lất tôi, lẳng lặng ôm tôi thật lâu, sau đó nhẹ nhàng nói bên tai tôi “Em là cô gái tốt.
26 “Tiểu Trư. . . . . . ” Ánh mắt anh có chút bất đắc dĩ, nhẹ giọng nói, “Anh thật sự không thể buông tay em mà. ” Tôi rất không tự nhiên hỏi, “Vì sao anh thích tôi?” Anh tôi muốn tìm con gái dạng gì mà không có, vì cái gì lại phải là tôi?Anh cười cười, không đáp hỏi lại, “Vậy em vì sao thích Lí Minh Ngôn?”Hỏi đến vấn đề này tôi thật cũng mơ màng.
27 “Xin hỏi vị cô nương đáng yêu này, tôi có thể theo đuổi em không?”“. . . . . . ” Cũng hên là tôi không uống nước, nếu không chắc tôi đã phun ra hết cả rồi!“Ngượng ngùng.
28 “A, anh buông ra!” Tôi cắn răng thấp giọng nói với Trần Diệu Thiên, “Đừng đùa nữa!”“Anh không dạy em, em làm sao đánh được cầu!” Anh nói cứ như là đương nhiên, “Tiểu Trư, em hẳn là phải cảm thấy vinh dự mới đúng!”“Chân Tâm, chơi có mệt không?!” Giọng nói của Lí Minh Ngôn đột nhiên vang lên.
29 Ánh nắng buổi sớm len qua cửa sổ, chiếu lên khuôn mặt anh, khuôn mặt anh rất đẹp, nhưng sắc mặt lại không tốt. “Đến nhìn em. ” Anh nhẹ giọng nói, khẽ nở một nụ cười bất đắc dĩ.
30 Cha mẹ người ta sợ con gái mắc câu đàn ông, vậy mà mẹ già của tôi còn sợ tôi sẽ không mắc câu. Thế giới rộng lớn, quả nhiên nhiều điều kỳ lạ. “Mẹ, con hình như quên nói với mẹ, con đã là bạn gái của Lí Minh Ngôn.
31 Tôi sợ Trần Diện Thiên đột nhiên bùng nổ, làm chuyện gì đó không đoán trước được… Tôi càng sợ Lí Minh Ngôn nhìn thấy một màn không rõ ràng này, hiểu lầm chúng tôi có gì gì đó… tôi….
32 “Anh căn bản không nghĩ thế. ” Anh cười nói, nụ cười đơn thuần có chút ngốc nghếch. Tôi đột nhiên phát hiện bộ dạng ngây thơ này của anh thật giống như một cậu thanh niên mới bắt đầu mối tình đầu thời trung học.
33 Trần Diệu Thiên ở bên cạnh đột nhiên cười ra tiếng, cô gái kia hình như thấy anh cười nên can đảm tăng lên, lắc lắc thân hình như rắn nước, nháy mắt tiếp tục nói, “Kì thật cũng không phải là dì, bây giờ các bà dì đều đi đánh mạt chược cả rồi, cô là bác gái thôi!”=_=|||Tôi bị cô ta làm cho chán nản hết chỗ nói, Trần Diệu Thiên đứng ở kế bên vỗ vỗ mặt tôi, cười nói, “Bà xã không nên tức giận, các cô ấy đều là người quái dị, ghen tị với em đấy thôi!”“Mĩ nam, anh nói là…………” Trần Diệu Thiên liếc mắt tới, cô gái kia thật thức thời im lặng, trên mặt hiện ra sợ hãi.
34 “Em nhìn anh đi!” Trần Diệu Thiên đột nhiên kéo mặt tôi phải đối diện chính diện với anh. Trong mắt anh dường như là lửa giận thiêu đốt ngập trời, quát, “Vì sao đột nhiên lại chạy trốn? Em có biết anh lo lắng lắm không?”Vì sao dưới cơn thịnh nộ của anh, người làm sai lại là tôi chứ? Tôi không đi thì đứng ở nơi đó làm gì? Tiếp tục thưởng thức màn hôn môi nóng bỏng của anh và người con gái khác sao? Rõ ràng người làm sai trước là anh, dựa vào cái gì mà anh lại phát giận chứ?Nhưng đối mặt với cơn giận của anh, một câu tôi cũng không nói được.
35 “…Cảm ơn. ” Tôi thấp giọng nỉ non. Có điều, anh vì sao đột nhiên lại cổ vũ tôi?“Đi, anh dắt em đi xem cuốn sổ kia. ” Lí Minh Ngôn cười nói dắt tay tôi.
36 Anh nâng khuôn mặt tôi lên, môi nhẹ nhàng chạm vào tai tôi, nhẹ giọng nói “Hãy tin anh. ”Tôi chỉ có thể trầm mặc, không phải giả vờ trầm mặc, mà thật sự không biết phải nói gì.
37 Sun: PK liền, *nắm đuôi mều xoay vòng tròn* *mều ngất* Sun nắm đuôi kéo về vặt lông làm thịt, he he he ……“Quả nhiên là Tiểu Trư ngoan. Anh biết, em sẽ không để Lí Minh Ngôn làm như thế này với em.
38 Trần Diệu Thiên ngẩng đầu, tiến gần mặt tôi, ánh mắt tà mị, khoé miệng khẽ nhếch, giọng nói khàn khàn “Tiểu Trư, mùi vị thật thơm…”Toàn thân tôi mềm nhũn, thân thể mồ hôi chảy dài, còn chưa kịp thối lui thì khóe mắt lệ đã rơi xuống.
39 “Em muốn đi nơi nào?” Anh cười yếu ớt hỏi tôi. “Hơ……. . em cũng không quen thuộc lắm ở Thượng Hải, tùy tiện đi, đi đâu cũng được!” Tôi giống như con dâu nhỏ tùy ý để anh nắm kéo đi, trên thực tế với việc anh đến đây thật sự là tôi chưa chuẩn bị tâm lý chút nào cả, thật sự là rất ngoài ý muốn!“Nghe nói tình nhân đều phải đi hào miếu, anh còn chưa đi nơi đó!” Lí Minh Ngôn cười cười, dưới ánh mặt trời, nụ cười của anh như rạng rỡ ánh sáng.
40 Là Trần Diệu Thiên gửi tin nhắn đến…………Tay tôi tự nhiên không hiểu sao lại có chút run run, âm thầm hít sâu một hơi mới mở tin nhắn. “Em làm tổn thương tình cảm của anh.
Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 15