1 Tập đoàn Sâm Uy lầu 37 phòng tổng tài
” Dực, thư của anh. ” trợ lý riêng của tổng tài tập đoàn Sâm Uy Vũ Văn Hạo đi vào, trong tay cầm thư đặt ở trên bàn làm việc.
2 Người Đông Phương gia tộc từ trước cảm tình luôn duy nhất, nên con nối dòng cũng không nhiều. Vô luận là Đông Phương Sâm sáng lập tập đoàn Sâm Uy, hay là Đông Phương Uy cha của Đông Phương Dực, cũng rất yêu vợ của mình, hơn nữa đều chỉ có một đứa con.
3 Chuyển đến đây đã ba năm rồi, Đông Phương Thanh Dương đã không mờ mịt khi sáng sớm tỉnh giấc, cũng đã quen cùng Đông Phương Dực thường thường hôn môi.
4 Nghe thấy thanh âm Đông Phương Dực ngẩng đầu.
Nhìn thấy Thanh Dương ủy khuất đứng ở bên cạnh, bên chân là tập văn kiện mình mới vừa ném qua.
Vừa định qua ôm hắn an ủi, đột nhiên nghĩ tới một màn vào buổi sáng mấy ngày trước.
5 Sáng sớm, tia nắng đầu tiên chiếu vào phòng ngủ.
Đông Phương Dực mở mắt ra cúi đầu nhìn nhìn Thanh Dương yên ổn ở trong ngực,khuôn mặt lãnh đạm hé ra nụ cười sủng nịch.
6 Dực, chúng ta tháng sau thật sự sẽ kết hôn sao?”
Mới vừa đẩy cánh cửa hé ra một chút, Thanh Dương nghe được một giọng nữ bên trong truyền ra, cậu dừng lại.
7 “Cha. . . ” Nhìn Đông Phương Dực hai mắt dần dần đỏ lên, Thanh Dương bất an kêu lên.
“Tại sao phải rời khỏi cha, tại sao. . . ” Đem Thanh Dương bổ nhào trên giường, hai tay bóp lấy cổ nó.
8 Thanh Dương giật mình tỉnh dậy nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện nơi này không phải là phòng của mình.
Vừa định ngồi dậy, một trận đau nhức từ dưới thân truyền đến.
9 Trong công ty mọi người có thể cảm giác được, ba năm tới lầu 37 mỗi ngày sẽ tràn ngập không khí của áp thấp nhiệt đới, một chút không cẩn thận, hỏa long sẽ bộc phát liền.
10 Bên ngoài tòa nhà màn đêm buông xuống, bên trong phòng nghỉ lầu ba mươi bảy nhưng lại là bầu không khí yên tĩnh.
Nhìn Thanh Dương trên giường mê man, Đông Phương Dực yên tâm không có việc gì.
11 Cha!
Trong khi cha nhìn thấy bức thư này, Thanh Dương đã ra nước ngoài du học rồi.
Xin cha đừng tức giận, Thanh Dương rất yêu cha.
Ba năm trước, Thanh Dương tự hào nhất chính là có cha luôn yêu thương che chở, khiến Thanh Dương bởi vì cha cảm giác hạnh phúc.
12 Nhìn người đàn ông say rượu trên giường, thiếu niên không nhịn được thở dài.
Rốt cuộc là sinh nhật ai a.
Vốn dĩ là sinh nhật mình giờ phút này còn phải thanh tỉnh để chiếu cố người say rượu.