21 Thanh Y như người mất hồn lái xe đến công ty. Cô muốn kéo dài thời gian để được bình yên phút nào hay phút đó nhưng không dám vì sợ trễ mất cuộc họp, tội càng thêm nặng.
22 Một cơn gió thoảng qua, những cánh hoa đào tung bay nhẹ nhàng trong không trung rồi chạm xuống đất làm thành một thảm hồng trắng tuyệt đẹp. Khung cảnh như mộng ảo trong những câu chuyện cổ tích.
23 - Là anh? Anh cũng đến đây dự tiệc sao?Thanh Y ngạc nhiên quay lại nhìn người thanh niên đằng sau. Anh ta chẳng phải là ông chủ vườn đào đây sao!Hôm nay anh ta mặc bộ vest trắng trông nho nhã và thanh lịch đúng chất công tử nhà giàu.
24 Thanh Y nhìn Âu Dương Quân đến thất thần, ngay cả khi bị anh phát hiện vẫn chưa chịu tỉnh. Thật chẳng còn mặt mũi nào nữa! Cô xấu hổ cúi gầm mặt. Thấy vậy, Âu Dương Quân mỉm cười hứng thú nhìn cô hồi lâu.
25 Nắng buổi sớm nhuộm vàng khắp thành phố. Không khí ngập tràn mùi hoa đào dịu nhẹ thoang thoảng. Thanh Y cầm cốc cà phê đứng ở ban công trong một căn phòng của khách sạn, ánh mắt cô nhìn xa xăm mơ hồ.
26 Chiếc xe mui trần trắng đỗ trước mặt khách sạn. Âu Dương Nhật nhanh chóng xuống xe bước sang mở cửa cho Thanh Y. Anh mở thùng xe rồi lấy đống túi xách đưa cô.
27 Công viên ban đêm vắng lặng, yên tĩnh vô cùng. Xung quanh chỉ có tiếng côn trùng rả rích cùng tiếng gió thổi vi vu. Ánh đèn điện vàng mờ ảo chiếu rõ một bóng người mặc áo sơ mi đang đứng tựa lưng vào xe.
28 Âu Dương Quân liên tục xả súng vào những tên áo đen rồi tiến gần về phía Thanh Y. Anh cất giọng lạnh lùng:- Tôi sẽ xử lí em sau!Đi theo anh còn có cả Phong, Vũ, Hàn và một số thuộc hạ.
29 Trời vừa chập tối, mặt trăng đã treo lơ lửng trên cao. Trong căn biệt thự rộng lớn ngập tràn ánh sáng vàng ấm áp, Âu Dương Quân nhẹ nhàng bế Thanh Y lên phòng.
30 Tại một căn phòng tối tăm, rộng lớn dưới lòng đất, hai cô gái đang bị treo lủng lẳng bằng dây thừng trên xà ngang đều bất động. Đối diện với họ là một thanh niên cao lớn bị trói chặt vào chiếc ghế đã được chôn chặt xuống nền.
31 Căn phòng lạnh lẽo chìm trong bóng tối. Ánh sáng duy nhất phát ra là từ một ngọn đèn ở góc tường. Họa Lam vẫn chưa tỉnh. Không biết cô đã phải trải qua bao nhiêu sự hành hạ, đau khổ.
32 Sáng sớm, Thanh Y bị đánh thức bởi lũ chim ồn ào gọi nhau và vỗ cánh phành phạch bay đi bay lại. Vậy là cô lần đầu tiên trải qua một đêm ngủ trên cây.
33 Trời đã về chiều. Những đám mây xám xịt lại xuất hiện khiến không khí tràn ngập hơi nước. Khu vực rừng núi bình thường vốn âm u, yên tĩnh nay trở nên náo loạn bởi những đàn chim hốt hoảng đập cánh bay đi.
34 Hoàng hôn dần buông trên bãi biển trong xanh. Bầu trời nhuộm một dải vàng cam rực rỡ kết hợp mặt nước sáng lấp lánh ánh mặt trời tạo nên khung cảnh thật thơ mộng.
35 Trong phòng quản lí camera của khách sạn, Âu Dương Quân ngồi trên chiếc ghế xoay thoải mái, mắt nhìn chăm chú vào màn hình. Cửa phòng mở ra, Vũ bước vào báo cáo với anh:- Tôi đã hỏi xem tất cả thuộc hạ bên ngoài nhưng không ai thấy có bất kì người ngoại quốc nào.
36 Lúc Âu Dương Quân đang tiến đến gần Thanh Y thì bị trúng một cước đá vào ngực. Anh liền quay người đá xoáy vào tên phía sau làm khẩu súng lục bật khỏi tay hắn.
37 Bốn giờ sáng, lúc Thanh Y vừa chợp mắt không lâu thì bên ngoài có tiếng gõ cửa dai dẳng. Cô bực mình hất đống chăn sang một bên rồi tiến ra mở. Đang định chửi cho té tát tên ồn ào nào đó thì một thân hình cao lớn đã đổ ập lên người cô.
38 Những chiếc lá vàng cuối thu nhẹ nhàng lìa cành, tung mình bay theo gió. Chúng mặc kệ cơn gió lạnh lẽo vô tình kia cuốn mình đến nơi nào. Cho đến khi mệt mỏi, chúng mới chấp nhận mà là là rơi xuống mặt đất ẩm.
39 Một ngày mới bắt đầu với không khí mùa thu mát mẻ, dễ chịu. Từng cơn gió nhẹ vuốt lên gương mặt lán mịn của Thanh Y. Cô hiện đang đu mình trên một cành cây trong vườn, hai chân kẹp chặt cây rồi thả người dốc đầu xuống đất.
40 Đêm xuống mang theo cái se lạnh ùa về. Trên kia, mặt trăng dường như cũng trong hơn và cao hơn. Khác với mọi lần phải giở đủ trò mới chịu mò lên giường, tối nay Thanh Y lại là người đi ngủ trước.