41 Edit: Nhạn.
Mặc dù thê tử Lục Bỉnh đã chuẩn bị tâm lý nhưng cũng không thể nào dễ dàng hoàn thành chuyện mà Chu Quân Uyển giao, nếu không thì nàng đã không tốn sức tìm điểm yếu của mình, hù dọa nàng ta đến mất hồn.
42 Mặc dù thê tử Lục Bỉnh đã chuẩn bị tâm lý nhưng cũng không thể nào dễ dàng hoàn thành chuyện mà Chu Quân Uyển giao, nếu không thì nàng đã không tốn sức tìm điểm yếu của mình, hù dọa nàng ta đến mất hồn.
43 Edit: Nhạn.
Nghe như vậy, Chu Quân Uyển lập tức dặn dò thê tử Lục Bỉnh một ít vấn đề, cũng phân phó nàng ta ngày mai mang mấy cây hoa đào, hoa đồng tiền, cây nam mộc hương, sau đó thưởng cho nàng ta hai thỏi bạc rồi lệnh cho Văn Mụ Mụ tiễn nàng ta ra ngoài.
44 Nghe như vậy, Chu Quân Uyển lập tức dặn dò thê tử Lục Bỉnh một ít vấn đề, cũng phân phó nàng ta ngày mai mang mấy cây hoa đào, hoa đồng tiền, cây nam mộc hương, sau đó thưởng cho nàng ta hai thỏi bạc rồi lệnh cho Văn Mụ Mụ tiễn nàng ta ra ngoài.
45 Edit: Nhạn.
Qua mấy ngày, đã đến ngày mười tám, là ngày Thái phu nhân trở về phủ.
Từ trước đến nay Tề Hanh rất hiếu thuận, lần này mẫu thân đi lễ Phật chính là ba tháng, làm sao có thể không hoan nghênh nàng ta quay trở về? Chính mình không những xin nghỉ sớm, mà cũng bảo Tề Thiếu Du và Tề Thiếu Hạo xin nghỉ, sáng sớm ngày mười tám, đã dẫn hai đứa con trai đứng đợi ở cửa chính trong đại sảnh rồi.
46
Qua mấy ngày, đã đến ngày mười tám, là ngày Thái phu nhân trở về phủ.
Từ trước đến nay Tề Hanh rất hiếu thuận, lần này mẫu thân đi lễ Phật chính là ba tháng, làm sao có thể không hoan nghênh nàng ta quay trở về?
Chính mình không những xin nghỉ sớm, mà cũng bảo Tề Thiếu Du và Tề Thiếu Hạo xin nghỉ, sáng sớm ngày mười tám, đã dẫn hai đứa con trai đứng đợi ở cửa chính trong đại sảnh rồi.
47 Edit: Nhạn.
Vì biết ngày hôm qua Tề Hanh nghỉ lại trong viện của Ninh phu nhân, cho nên sáng sớm ngày hôm sau khi đi thỉnh an Ninh phu nhân, Chu Quân Uyển cố ý đi trễ hơn một chút.
48 Mắt thấy ánh mắt của tất cả mọi người có mặt bên trong nhà không hẹn mà cùng tập trung trên người mình. Còn người khởi xướng Thái phu nhân mặc dù tức giận, thế nhưng khóe mắt đuôi mày lại tràn đầy vẻ hưng phấn cùng mong đợi, không có chút nào vô cùng đau đớn như lời bà ta nói, Chu Quân Uyển không nhịn được mà cười lạnh.
49
“. . . . . . Hồi Thái phu nhân, Đại thiếu gia đến thỉnh an Thái phu nhân!”
Tiểu nha hoàn run run rẩy rẩy bẩm báo, ít nhiều giảm bớt sự căng thẳng vào
giờ phút này, chỉ thấy dù là người đang ngồi trên cao là Thái phu nhân,
hay người đang quỳ là Ninh phu nhân, sắc mặt không tự giác mà dịu đi
chút ít, mọi người còn lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
50 Tề Thiếu Diễn chỉ ở Huyên thụy đường không đến nửa canh giờ đã nói thân thể khó chịu, muốn trở về Mặc Trúc Viện.
Gấp đến độ Thái phu nhân, nhất là Ninh phu nhân luống cuống muốn sai người đi mời thái y, bị Tề Thiếu Diễn ngăn lại, nói bản thân mình chỉ mệt mỏi một chút, muốn trở về phòng nằm nghỉ ngơi một lát, cũng không có gì đáng lo mới khiến cho Thái phu nhân và Ninh phu nhân yên tâm.
51
Tề Thiếu Diễn chỉ ở Huyên thụy đường không đến nửa canh giờ đã nói thân thể khó chịu, muốn trở về Mặc Trúc Viện.
Gấp đến độ Thái phu nhân, nhất là Ninh phu nhân luống cuống muốn sai người
đi mời thái y, bị Tề Thiếu Diễn ngăn lại, nói bản thân mình chỉ mệt mỏi
một chút, muốn trở về phòng nằm nghỉ ngơi một lát, cũng không có gì đáng lo mới khiến cho Thái phu nhân và Ninh phu nhân yên tâm.
52 Chu Quân Uyển vừa mới đi ra cửa chính của chính phòng Huyên thụy đường, lập tức sau lưng truyền đến tiếng đồ sứ bị ném vỡ, còn kèm theo giọng nói của Phùng di nương cố làm ra vẻ kinh hoảng, kỳ thực là đang đổ thêm dầu vào lửa nói: “Ai nha, Thái phu nhân, lão nhân gia ngài cẩn thận không khéo lại làm bị thương cánh tay, nếu ngài tức giận, muốn đánh muốn mắng người, chỉ cần phân phó cho người khác làm, tội gì làm ảnh hưởng đến thân thể ngài, khiến cho người thân đau, kẻ thù vui mừng chứ?”
“Hừ!” Chu Quân Uyển không nhịn được cười lạnh một tiếng, sau đó cầm khăn tay che mặt, vừa đi vừa khóc cho đến khi về tới tiểu viện của mình ở Ỷ Tùng viện.
53
Chu Quân Uyển vừa mới đi ra cửa chính của chính phòng Huyên thụy đường,
lập tức sau lưng truyền đến tiếng đồ sứ bị ném vỡ, còn kèm theo giọng
nói của Phùng di nương cố làm ra vẻ kinh hoảng, kỳ thực là đang đổ thêm
dầu vào lửa nói: “Ai nha, Thái phu nhân, lão nhân gia ngài cẩn thận
không khéo lại làm bị thương cánh tay, nếu ngài tức giận, muốn đánh muốn mắng người, chỉ cần phân phó cho người khác làm, tội gì làm ảnh hưởng
đến thân thể ngài, khiến cho người thân đau, kẻ thù vui mừng chứ?”
“Hừ!” Chu Quân Uyển không nhịn được cười lạnh một tiếng, sau đó cầm khăn tay
che mặt, vừa đi vừa khóc cho đến khi về tới tiểu viện của mình ở Ỷ Tùng
viện.
54 Đã là ban đêm, ánh chiều tà xuyên thấu qua song cửa chiếu vào trong phòng, chiếu lên trên người của Tề Thiếu Diễn, làm cho cả người hắn cũng dát lên ánh sáng màu vàng, nổi bật lên gương mặt lạnh lùng càng rung động lòng người, cho dù Lục Ý đã hầu hạ hắn hơn một năm, hàng ngày đều thấy qua rất nhiều dáng vẻ của hắn, nhưng vẫn như cũ bị cảnh đẹp bất chợt xuất hiện trước mắt mà đánh lỡ một nhịp tim.
55 Đã là ban đêm, ánh chiều tà xuyên thấu qua song cửa chiếu vào trong phòng, chiếu lên trên người của Tề Thiếu Diễn, làm cho cả người hắn cũng dát lên ánh sáng màu vàng, nổi bật lên gương mặt lạnh lùng càng rung động lòng người, cho dù Lục Ý đã hầu hạ hắn hơn một năm, hàng ngày đều thấy qua rất nhiều dáng vẻ của hắn, nhưng vẫn như cũ bị cảnh đẹp bất chợt xuất hiện trước mắt mà đánh lỡ một nhịp tim.
56 Cuối cùng Tề Thiếu Du không thể thàng công nghỉ lại chỗ của Chu Quân Uyển.
Không phải hắn không muốn, Vân Cẩm mặc dù rất xinh đẹp, trên giường lại càng thêm uyển chuyển thành thục hơn Chu Quân Uyển nhiều, nhưng ăn nhiều sơn hào hải vị mãi cũng ngán, thi thoảng có lúc sẽ nhớ đến cháo trắng rau dưa, huống cho hắn và Chu Quân Uyển dù gì cũng là tiểu biệt thắng tân hôn, vả lại thê tử này của hắn tuyệt đối không phải là cháo trắng rau dưa, ngày qua ngày ăn món ăn ngon, hắn cũng đã thỏa mãn cơn “thèm ăn” rồi.
57
Cuối cùng Tề Thiếu Du không thể thàng công nghỉ lại chỗ của Chu Quân Uyển.
Không phải hắn không muốn, Vân Cẩm mặc dù rất xinh đẹp, trên giường lại càng
thêm uyển chuyển thành thục hơn Chu Quân Uyển nhiều, nhưng ăn nhiều sơn
hào hải vị mãi cũng ngán, thi thoảng có lúc sẽ nhớ đến cháo trắng rau
dưa, huống hồ hắn và Chu Quân Uyển dù gì cũng là tiểu biệt thắng tân
hôn, vả lại thê tử này của hắn tuyệt đối không phải là cháo trắng rau
dưa bình thường, ngày qua ngày ăn món ăn ngon, hắn cũng đã thỏa mãn cơn
“thèm ăn” rồi.
58 Mặc kệ trong lòng Chu Quân Uyển rối rắm rầu rỉ như thế nào, ngày vẫn đi qua, xa không nói, chỉ nói đến Thái phu nhân, nàng phải mau chóng nghĩ cách vẹn cả đôi đường, dù sao trước mắt bà ta vẫn là núi dựa lớn nhất của nàng ở phủ Tây Trữ hầu này, cũng không nên đắc tội!
Vì vậy ngày hôm sau trời còn chưa sáng hẳn, Chu Quân Uyển đã thu thập mọi thứ xong xuôi, dẫn theo Cẩm Tú đi Huyên Thụy đường.
59
Mặc kệ trong lòng Chu Quân Uyển rối rắm rầu rỉ như thế nào, ngày vẫn đi
qua, xa không nói, chỉ nói đến Thái phu nhân, nàng phải mau chóng nghĩ
cách vẹn cả đôi đường, dù sao trước mắt bà ta vẫn là núi dựa lớn nhất
của nàng ở phủ Tây Trữ hầu này, cũng không nên đắc tội!
Vì vậy ngày hôm sau trời còn chưa sáng hẳn, Chu Quân Uyển đã thu thập mọi thứ xong xuôi, dẫn theo Cẩm Tú đi Huyên Thụy đường.
60 Ai cũng muốn nghe những lời hay, Thái phu nhân cũng không ngoại lệ, huống chi Chu Quân Uyển chẳng những nói lời dễ nghe, còn dâng lên thuốc dán cùng kẹo đường, hai thứ đều có công dụng bảo vệ da, kéo dài tuổi thọ, cần phải biết phàm là nữ nhân, bất luận là giàu có hay nghèo hèn, chỉ sợ không ai là không yêu cái đẹp, cũng cùng thích nghe những lời hay.