41 Hắc Tử không cười nữa, nhún nhún hai vai. Hắn tiến lại gần Hoắc Dĩnh, cầm tay Hoắc Dĩnh lên bắt mạch.
Tiểu Điệp không hiểu gì, định hỏi. Nhưng khi bắt gặp sắc mặt vô cùng khó coi của Hắc Tử thì đành im lặng.
42 Đêm đến, phủ Tam vương gia sớm chìm vào bóng tối. Xung quanh vô cùng tĩnh lặng, riêng căn phòng có kết giới vẫn còn ánh đèn lập lòe hắc ra ngoài.
"Này, sao ngài không về phòng mình ngủ mà lại ngủ trên giường của ta?" Nhìn Hoắc Dĩnh cuộn tròn trên giường, Tiểu Điệp tỏ vẻ khó chịu.
43
Tiểu Điệp vì gần kiệt sức, khuôn mặt dần trắng bệch, trên trán giọt mồ hôi to như hạt đậu liên tục chảy xuống.
Chết tiệt, Hắc Tử nãy giờ sao chưa tới, nàng sắp không chịu được nữa rồi.
44 Chương Ngoại Truyện: Lôi Nhạc Và Lý Hoắc Dĩnh
0
"Oe oe oe" Tiếng trẻ sơ sinh vừa vang lên, vị trưởng tộc đang lo lắng đi đi lại lại phía bên ngoài cửa liền tức tốc chạy vào.
45 "Ô ô, Nhạc tỷ, tỷ làm đệ sợ chết khiếp đi được. " Hoắc Dĩnh vừa mừng vừa hoảng, bật khóc nức nở.
Tiểu Điệp vừa tỉnh dậy, thần sắc không được tốt, hai bên tai lại không ngừng bị tra tấn bởi Hoắc Dĩnh, liền không chịu được mà gằng giọng: "Nín, nam nhân chỉ đổ máu không rơi lệ.
46 "Vì sao?"
"Đệ không biết, khi gặp người đó, đệ có cảm giác muốn cắn. " Hoắc Dĩnh nhe răng nanh, trợn mắt để mô tả.
Cắn? Tiểu Điệp khóe mắt cảm thấy co rút.