21 Long Noãn Noãn thản nhiên nhướng mi, cảm thấy Mộ Dung Thánh Anh có chút buồn cười. Một khắc trước hắn đuổi cô ra tẩm cung của hắn, một khắc sau lại chỉ mặc áo lót ở trên giường của cô, quăng ánh mắt yêu mị về phía cô, dáng vẻ Tiểu Bạch Thỏ ngoan ngoãn.
22 Bước chân chậm rãi dời đi của Dung Yên Nhi đột nhiên dừng lại, khóe môi đỏ tươi lạnh lùng nhếch lên nụ cười quỷ quyệt, sau đó liền đi thẳng. Kịch hay rốt cuộc đã bắt đầu, bà ta chờ ngày này đã lâu lắm rồi!Bên trong Phượng Tê cung, nữ nhân lười biếng vùi mình trên giường êm, ngón tay đưa ra, có cung nữ đang sơn móng tay đỏ tươi cho bà ta, trong lư hương khói bay lượn lờ, cả tòa tẩm điện bao phủ ở trong một mùi thơm đáng ngờ.
23 Sau lưng có tiếng bước chân vội vàng truyền đến, nam nhân xoay người lại, ý bảo người tới không cần nói gì, trực tiếp rời Phượng Vũ cung, xác định không ai có thể nghe lén, lúc này mới dừng bước.
24 Ngước mắt, trông thấy khuôn mặt buồn bã của Lệ phi, hình như không có gì thay đổi, giống như cũng không có chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ Lệ phi cũng không biết nước hoa này có thể khiến ong vò vẽ đốt? Hiện tại chính là mùa sinh sôi nẩy nở của ong vò vẽ, lực công kích rất cao, một khi đốt người sẽ gây ra triệu chứng tim đập nhanh, hô hấp suy kiệt, sau trái tim là buồng phổi, thận, gan chờ xảy ra suy kiệt.
25 Trên bầu trời màu xanh dương trời chiều chiếu bóng nắng vàng hơi bóng, thân thể nam tử mặc áo đỏ nhẹ nhàng tung bay ở giữa không trung, không giống như khinh công, không có hơi thở lưu chuyển, không có khinh công từ nội lực bắn ra, giống như là tiên tử, giống như đáp mây bay đạp hoa thật tự nhiên, lông mày nhỏ xinh đẹp tuyệt trần, da thịt mềm nhẵn trắng nõn, ánh mắt xinh đẹp như cánh môi của một đóa hoa, nụ cười ngạo nghễ giữa thiên hạ.
26 Yên tĩnh, yên tĩnh đến ghê người, vốn tưởng rằng nam nhân kia sẽ nổi đóa, nhưng thời gian từng giây từng phút trôi qua, Noãn Noãn duy trì cái tư thế đề phòng cũng mệt, cuối cùng nằm ngủ thẳng cẳng.
27 "Này, người!" Mộ Dung Thánh Khuynh đi theo thật sát. Noãn Noãn đến đại điện, trực tiếp đẩy cửa đại điện ra, cửa mở ra một thoáng, ngoài cửa ánh mặt trời sáng sớm mới lên rọi vào, chiếu vào hai cơ thể đang rúc vào nhau ở trên giường êm.
28 Cả người Noãn Noãn đứng thẳng bất động ở trước kiệu liễn, không trên không dưới, không trước không sau, sau khi từ từ hiểu ra, đột nhiên bật cười châm chọc.
29 "Dù là trẫm không đến, trẫm cũng muốn điều một nửa Ngự Lâm quân tới đây, ở trong lòng trẫm, Hoàng hậu của trẫm cũng quan trọng như tính mạng của trẫm vậy!" Mộ Dung Thánh Anh thâm tình nhìn Noãn Noãn.
30 Trong phòng, Mộ Dung Thánh Anh chậm rãi quan sát bốn phía, chợt nhíu mày cười một tiếng, "Mặc dù phòng ngủ Hoàng hậu không đủ xa hoa, nhưng rất ấm áp, so với tưởng tượng của trẫm giống nhau như đúc!"Noãn Noãn miễn cưỡng dựa nghiêng ở một bên, hai chân vắt chéo, thuận tay thả một khỏa quả nho vào trong miệng, ghê tởm trợn mắt nhìn thẳng, "Mộ Dung Thánh Anh, đừng đóng kịch nữa, nơi này chỉ có hai người chúng ta, người đeo mãi cái mặt nạ kia không mệt mỏi sao?"Mộ Dung Thánh Anh chậm rãi thu hồi ánh mắt, đứng ở cửa sổ, mỉm cười dịu dàng với Noãn Noãn, "Hoàng hậu vẫn cho là trẫm đang diễn trò? Chẳng lẽ trẫm khiến cho Hoàng hậu thiếu tin tưởng như thế sao?"Nói xong, hắn còn thở dài một cái, trong đôi mắt u ám còn có vẻ u sầu.
31 Thư phòng Long Chiếu An. Long Chiếu An ngồi ngay ngắn ở ghế trên, Long phu nhân đứng ở một bên, không khí trong phòng có chút ngưng trệ. "Lão gia, thập nhất Vương gia đã dẫn người tới xử lý chuyện thích khách!" Long phủ hộ cung kính đứng ở ngoài cửa nhỏ giọng nói.
32 Lúc này Noãn Noãn mới chú ý tới chỗ cô nằm xuống là trên nóc, chính xác mà nói là nóc nhà, chỉ là nóc nhà này hào hoa hơn nhiều so với những nóc nhà khác, thiết kế cũng tương đối đơn giản, rất thích hợp làm chỗ để nam nữ hẹn hò giống lời nam tử áo đỏ nói, càng thêm thích hợp với loại người cả ngày không có việc gì như hắn, mỗi ngày đung đưa tới lui nhàm chán.
33 Mộ Dung Thánh Anh đưa ra ngón tay thon dài, nhẹ nhàng đặt trên môi Noãn Noãn, trong ánh mắt nụ cười cưng chiều mà uất ức, "Noãn Noãn, trẫm không trách nàng, chỉ trách nàng không gặp trẫm sớm một chút.
34 Long phu nhân không dám tin trợn to hai mắt, "Làm sao có thể, Noãn Noãn sao có thể có duyên kỳ ngộ này, nó. . . . "Long Chiếu An cười lạnh, "Nếu như không có Thánh Nguyên Vương gia, vậy thì còn có thể gọi là là kỳ ngộ, nhưng hiện tại chẳng những không phải kỳ ngộ, hơn nữa.
35 Editor: nhuandongBeta: SocfskCửa phòng phịch một tiếng bị mở ra, Mộ Dung Thánh Khuynh xông vào, chứng kiến hai người ở dưới gầm bàn, hắn khoanh tay, lạnh lùng nói: “Hoàng hậu, xin lỗi!” Nói xong liền vươn tay, nhanh chóng điểm huyệt vị của Mộ Dung Thánh Anh, kéo hắn từ dưới gầm bàn lên.
36 Editor: nhuandongBeta: SocfskÁnh mắt của nam nhân dừng lại ở trên mu bàn tay Noãn Noãn, trên đó còn lưu lại dấu răng của hắn. Nam nhân tiến lên một bước, nâng mu bàn tay Noãn Noãn lên, sắc mặt u ám dọa người.
37 Editor: nhuandongLần trước thuốc giải bị Noãn Noãn ném ra ngoài cửa sổ, cô xác định là Mộ Dung Thánh Anh nhặt đi. Bởi vì nửa tháng nay, không thấy hắn phát tác.
38 Editor: nhuandongNoãn Noãn cười một tiếng, môi mỏng vừa động, một ngân châm trong nháy mắt bay ra. Chỉ thấy Kim Diện Nhân cả kinh, nhanh chóng đẩy cô ra, đồng thời cấp tốc lắc đầu, ngân châm kia cắm vào mặt nạ hoàng kim của hắn, lóe lên ánh lửa.
39 Trong phòng, Mộ Dung Thánh Khuynh trực tiếp đẩy cửa đi vào, liếc mắt Hoàng đế đang ngồi bên cửa sổ thưởng thức phong cảnh. “Mang về?” Hoàng đế âm thanh nhàn nhạt, nhưng rõ ràng có thể nghe ra sự lạnh lùng ở bên trong.
40 Edit: Thiên Kết“Hồi cung?” Long Chiếu An rất kinh ngạc, mấy ngày nay ông ta giảng giải cho Long Noãn Noãn không hề tiến triển, hơn nữa chuyện hôm qua Long Noãn Noãn đánh ngất Quế ma ma, trong lòng Long Chiếu An không yên.