41 Tiết Thiên Y quát nhẹ, thanh âm này người khác nghe thì không có gì bất thường nhưng khi truyền đến trong tai Mạc Thiếu Kỳ thì như tiếng sấm nổ, chấn cho Mạc Thiếu Kỳ run rẩy cả người.
42 Lúc Lâm Tuyết Ức trở về nhà thì đã là tám giờ sáng, vài khách trọ cũng đã rời giường. Những khách trọ này cũng giống như Tiết Thiên Y, đều là người từ ngoài đến, chẳng qua là Tiết Thiên Y một thân một mình đến đây còn mấy người kia hầu như đều là chuyển cả gia đình đến.
43 Trước mắt hắn chính là Lâm Tuyết Ức, đi cùng với cô là một thiếu nữ khoảng mười bảy, mười tám tuổi, hai người đang cười nói thản nhiên, bộ dạng xem ra rất thiên thiết.
44 “Lợi hại! Thật là quá lợi hại!Thấy Hà Tiểu Thủ nắm chặt hai bàn tay trắng nõn lại, bày ra một bộ dáng diễu võ dương oai, Tiết Thiên Y không đành lòng đả kích lòng tự ái của cô nên đành phải đưa ngón tay cái lên tán dương một câu.
45 Bộ váy trắng như tuyết trên người Lâm Tuyết Ức đã đổi thành một bộ quần áo ở nhà đơn giản màu hồng nhạt, trước người đeo một cái tạp đề màu xanh nhạt in mấy cái hình hoạt hình.
46 “Bây giờ ta cảm thấy rất thoải mái, dường như đã bốn, năm năm nay ta chưa từng thoải mái như vậy. Tiết Thiên Y, khí công này của con là học từ ai vậy? Tựa hồ rất hữu hiệu đối với bệnh tình của ta.
47 Chân khí nội công của Tiết Thiên Y sớm đã luyện đến mức tùy tâm sở dục, thu phát tự nhiên nên hắn có thể cảm ứng được khí tức của những người xung quanh.
48 Mặc dù buổi triển lãm châu báu quốc tế Yến Kinh kéo dài trong ba ngày, nhưng bởi vì trong triển lãm có viên ‘Ngôi sao hi vọng’ (Hi vọng chi tinh) nổi tiếng trong giới đá quý toàn thế giới nên mới ngày đầu tiên mà người tham quan đã đông như trẩy hội chùa Hương.
49 Vì trong lòng còn việc nên Tiết Thiên Y từ chối lòng tốt mời cơm của mẹ con Lâm Tuyết Ức mà chui vào phòng ăn mì hộp ăn liền. Sau khi Tiết Thiên Y ăn xong, hắn lấy từ trong tủ cạnh giường ra một bao vải cũ rồi lấy vòng châu năm màu và một cái khuôn đúc hình mặt người ra.
50 “Phó viện trưởng Triệu hôm nay không giống mọi ngày, hay là do uống nhầm thuốc rồi? Muốn làm gương tốt? Làm gương sáng cho người khác? Làm vẻ khó khăn gian khổ? Bà mẹ nó! Nếu không phải chính tai ta nghe được thì ta không bao giờ tin chính miệng hắn nói ra luôn! Vương ca, nghe người ta nói bình thường phó viện trưởng Triệu ăn uống, chơi gái, đánh bạc… thứ gì dơ bẩn đều có phần a!”Thấy Tiết Thiên Y đã đi xa, hai tên nhân viên mới lại gần nhau nhỏ giọng nói chuyện.
51 Cô gái trẻ kia trong lúc lướt đi đã tháo khăn đen che mặt xuống. Tuy nhiên tính cảnh giác của cô rất cao, lướt rất nhanh về phía trước nhưng thỉnh thoảng vẫn quay đầu lại xem xét.
52 Oanh Oanh cả kinh biết rõ đây không phải chuyện đùa, thực lực đối phương cao hơn mình rất nhiều. Cô lập tức đạp hai chân ra sức lướt về sau, chợt nghe một tiếng cười khẽ vang lên sau lưng, đồng thời còn nghe giọng Tinh ca nhắc nhở:“Cẩn thận sau lưng!”Oanh Oanh lại càng kinh sợ hơn, đợi đến khi cô kịp phản ứng thì Tiết Thiên Y đã ở phía sau cô.
53 Tiết Thiên Y gật gật đầu ra vẻ không sao:“Kỳ thật ta và các ngươi đều không khác nhau lắm, đều đã ăn trộm qua không ít đồ, cho nên các ngươi nên biết là việc bảo vệ bí mật của chính mình đối với chúng ta quan trọng ra sao! Nếu như ta hỏi thân phận của các ngươi, các ngươi chắc cũng không nói cho ta biết, ta cũng giống như thế, ta cũng không thể nói cho các ngươi biết!”“”Cái thế giới này luôn luôn là mạnh được yếu thua!” Thấy Tiết Thiên Y không đồng ý, Oanh Oanh có chút thất vọng khẽ thở dài, từ trong người lấy viên kim cương ‘Ngôi sao hy vọng’ ra để lên bàn, nhìn Tiết Thiên Y nói:“Chuyện đến bước này, chúng ta ngoại trừ lựa chọn tin ngươi thì hình như không còn biện pháp khác! Hiện tại giao viên kim cương cho ngươi, hi vọng ngươi có thể giữ lời!”Viên ‘Ngôi sao hy vọng’ lóe lên ánh sáng màu xanh đậm đẹp đến chói mắt, độ sáng thậm chí lấn át cả ánh sáng mờ nhạt từ ngọn đèn trên bàn tỏa ra.
54 A Triết huy vũ hai quyền đầu đang nắm chặt, lớn tiếng nói:“Bọn hắn không để cho chúng ta yên, cho nên chúng ta liền dùng cách đỏ trả lại cho chúng. Bọn chúng năm đó xâm lược giống như cường đạo cướp đi đồ vật vốn thuộc về chúng ta, chúng ta hiện tại cũng dùng phương pháp như thế để lấy về! Người khác làm cầm thú, chúng ta liền làm thợ săn cầm thú!Tinh ca nói tiếp:“Mặc dù chúng ta dùng thủ đoạn không phải quang minh nhưng trong tim chúng ta còn có một phần chấp niệm cùng lý tưởng.
55 Lưu Tinh vừa ngạc nhiên vừa khiếp sợ:“Tiết Thiên Y này không biết là đệ tử của ai, chẳng những tinh thông dịch dung thuật mà còn có một thân khinh công cao cường! Lợi hại a!”“Có một sư phụ giỏi chỉ điểm cho tuy rằng rất trọng yếu nhưng không thể bỏ qua việc bản thân hắn càng là kỳ tài võ học! Một người tư chất bình thường, dù tu luyện thế nào cũng không có khả năng đạt đến cảnh giới như hắn!”Chu Triết bội phục nói.
56 Tiết Thiên Y ăn sáng xong thì đã bảy giờ, trời đã sáng rõ, hắn liền mang thẻ ngân hàng mà ông nội đã thay mình chuẩn bị ở quê định tới ngân hàng rút lấy chút tiền mặt rồi đến Diệp Thị Công Quán đưa cho Diệp Uy để lão thay mình nộp tiền học phí, thuận tiện cũng mua chút ít quà tặng mang qua.
57 Tiết Thiên Y hướng về phía Long Oanh Oanh làm một cái động tác im lặng, sau đó bờ môi hắn khẽ nhúc nhích, dùng âm thanh chỉ có mình hắn và Long Oanh Oanh nghe được nói:“Long tỷ, trước hết đừng xúc động, ta nhìn thoáng qua thì thấy có lẽ chúng không có khả năng trốn thoát.