921 Trong lúc Diệp Lăng Phi và đám người Dã Thú ở khách sạn Grand Lisboa đang thả lỏng trong hồ nước nóng thì trong phòng khách của một biệt thự nằm kề bên bờ biển Ma Cao, Kim Quảng đang nói chuyện phiếm với một người đàn ông da trắng khoảng chừng ngoài 40 tuổi.
922 Câu này Mary hỏi một cách trực tiếp thẳng thắn, Diệp Lăng Phi cũng không khách khí trả lời: - Cái này là thói quen của tôi, tôi sẽ không uống bất cứ thứ gì ở một nơi xa lạ có thể khiến mình gặp nguy hiểm, tôi sẽ không đem tính mạng của mình ra mạo hiểm! - Ha ha.
923 Diệp Lăng Phi sao có thể nghĩ ra được là người gọi cuộc điện thoại này cho mình lại là Bành Hiểu Lộ. Lúc ở căn cứ huấn luyện, đúng là Diệp Lăng Phi đã có chuyện mập mờ khó nói với Bành Hiểu Lộ, nhưng lúc đó Bành Hiểu Lộ cũng đã nói rõ ràng, cô chỉ muốn phóng túng một lần thôi, một khi rời khỏi căn cứ, cô sẽ không liên hệ với Diệp Lăng Phi nữa.
924 Từ miệng Dã Thú, Diệp Lăng Phi được biết một mình Mễ Tuyết đang ở trong sòng bạc, hắn liền thấy ngạc nhiên, có vẽ có một số chuyện được chồng chất ở đây, giống như một mớ bòng bong, rất khó tìm ra điểm đầu nút.
925 Davis nói xong câu này, chỉ thấy hắn vỗ tay một cái, một trong hai người đàn ông nãy giờ đứng sau hắn có mái tóc ngắn trong chốc lát bước tới trước mặt Chu Hùng, còn chưa đợi Chu Hùng kịp phản ứng gì, hai tay người đàn ông đó liền ấn chặt lấy đầu Chu Hùng, dùng sức vặn một cái, chỉ nghe thấy “rắc” một tiếng, đầu của Chu Hùng liền gục xuống.
926 Câu này của Diệp Lăng Phi khiến Angel giật nảy mình. Angel nhìn Diệp Lăng Phi, mở miệng hỏi: - Tên Kim Quảng đó sao lại làm như vậy? - Anh không biết, có lẽ Kim Quảng vì muốn gặp mặt Chu Hùng, hoặc là Kim Quảng vì muốn nắm chắc anh, cũng có thể vì vấn đề gì khác, tóm lại, anh nghĩ tên Kim Quảng đó không đáng tin! - Giờ em có chút không hiểu rồi, tóm lại chuyện này đều là anh nên suy nghĩ rõ ràng thì hơn, em chẳng quan tâm mấy chuyện này làm gì, anh chỉ cần nói cho em biết phải làm gì là được rồi, em vẫn làm chuyện của em là tốt nhất! Angel vừa nói vừa đưa người ngả về phía Diệp Lăng Phi, cái rãnh sâu giữa Ngực Angel lộ ra ngoài.
927 Nghe Diệp Lăng Phi nói câu đó, sắc mặt Mễ Tuyết trở nên trắng bệch, ngồi xuống giường. Angel còn tưởng rằng Mễ Tuyết bị dọa sợ, vội vàng nói: - Cô yên tâm đi, có tôi ở đây, cô sẽ không xảy ra chuyện gì đâu! Trông bộ dạng của Angel thì giống như một người đàn ông phải bảo vệ phụ nữ vậy.
928 Diệp Lăng Phi nói xong câu đó lập tức mỉm cười với Mễ Tuyết. Mễ Tuyết bị Diệp Lăng Phi nhìn như vậy cảm thấy không biết phải làm gì, không hiểu vì sao Mễ Tuyết luôn cảm thấy ở trước mặt Diệp Lăng Phi mình giống như là không mặc quần áo vậy, căn bản là không có một bí mật nào có thể tránh thoát khỏi con mắt của Diệp Lăng Phi.
929 Davis đem sự thắc mắc của mình nói với Hoskin, Hoskin không thèm nghĩ nhiều buột miệng nói: - Tên của cô gái đó là Angel, là thành viên quan trọng của tổ chức vũ khí đạn dược Lang Nha! Davis sững sờ, hắn ngồi bên cạnh Hoskin hỏi: - Là tổ chức buôn lậu vũ khí đạn dược Lang Nha đó sao? - Đúng, chính là tổ chức Lang Nha đó! Hoskin cười nói.
930 Sau khi Lương Ngọc được Dã Lang cứu, ngày hôm sau lập tức phải trở về Hồng Kông rồi. Lương Ngọc không ngốc đến mức lập tức quay về cục cảnh sát, cô không muốn để cho sĩ quan Tôn có bất kỳ sự chuẩn bị nào, trong lòng sĩ quan Tôn nhất định cho rằng cô đã chết.
931 Diệp Lăng Phi vừa nói câu này xong thì Lương Ngọc sững sờ, cô nhìn Diệp Lăng Phi, ý là không hiểu được hàm ý mà Diệp Lăng Phi lúc nãy nói. Diệp Lăng Phi ra hiệu cho Lương Ngọc ngồi xuống trước đi đã, rồi hắn mới nói: - Sĩ quan cảnh sát Lương, chúng ta nói thẳng vào vấn đề đi, lần này tôi đến Ma Cao là vì Kim Quảng, tôi có một người bạn có thể ở bên Kim Quảng, chỉ là trước mắt tôi vẫn chưa chắc chắn được điểm này.
932 Đợi lúc Diệp Lăng Phi đến nhà hàng của khách sạn Grand Lisboa, bọn người Lương Ngọc đã ngồi yên chỗ hết rồi, chỉ còn đợi Diệp Lăng Phi đến. Diệp Lăng Phi xin lỗi nói: - Thật ngại quá, lúc nãy tôi nói chuyện điện thoại hơi lâu! Diệp Lăng Phi ngồi xuống liền nói: - Hôm nay không tôi mời, mọi người cứ ra sức gọi món, tôi biết mức sống ở Hồng Kông cao, riêng mua nhà một mét vuông cũng đã mấy trăm nghìn rồi, tiền lương của cảnh sát đương nhiên cũng sẽ không ít rồi! Lương Ngọc cười nói: - Lương của cảnh sát chúng tôi rất thấp! Diệp Lăng Phi vừa nghe nói: - Sĩ quan Lương, các cô tiền lương được bao nhiêu thì tôi không rõ, có điều nhà ở Hồng Kông thì một mét vuông đã mấy chục nghìn tệ là không giả đâu, dựa vào giá nhà ở có thể suy ra lương của cô không thấp! - Diệp tiên sinh, sao tôi lại nghe nói nhà ở đại lục cũng cao, giống như nhà ở Thâm Quyến chẳng phải trung bình cũng trên nghìn tệ sao, hơn nữa còn nghe nói có biệt thự bình thường nhưng bán ra với giá trên chục triệu, dựa vào cái này mà suy ra thì chẳng phải mức sống của đại lục cũng giống như Hồng Kông đó sao? - Cái này nói không chắc được! Diệp Lăng Phi cười nói.
933 Mễ Tuyết cầm ly rượu đặt bên vành môi đột nhiên hỏi: - Angel, Satan rốt cuộc là ai? Angel đã uống một ngụm, cô nghe thấy Mễ Tuyết hỏi mình như vậy thì đặt ly rượu xuống, thò tay ra sờ cái má trắng mịn của Mễ Tuyết cười nói: - Mễ Tuyết, sao cô lại hỏi tôi chuyện này? Mễ Tuyết khẽ xoay mặt qua, cô không uống mà lại đặt ly rượu xuống bàn, cả người dựa ra sau nói: - Chỉ là hiếu kỳ, tôi quen biết Diệp Lăng Phi đã lâu, nhớ ngày xưa khi còn ở thành phố Vọng Hải đã quen biết anh ta rồi.
934 Angel đi theo Diệp Lăng Phi vào trong phòng, cô tiện tay khóa luôn cửa phòng lại. Vừa đi vào trong phòng, Diệp Lăng Phi đã mỉm cười nhìn Angel. - Anh cười cái gì, bây giờ người ta đang bực mình lắm đây! Angel hờn dỗi nói, cô đi tới ngồi xuống ghế salon.
935 Ma Cao rất nhỏ, bắt chiếc taxi cũng chưa tới nửa giờ đồng hồ đã lao tới chỗ “Ma Cao Liêu Quốc” Lúc Diệp Lăng Phi bước xuống xe, liền nhìn thấy Bành Hiểu Lộ mặc chiếc áo khoác lớn màu trắng như tuyết, trên đầu đội chiếc mũ lông màu trắng đen, đang đeo một chiếc túi du lịch, đứng trước cửa sân bay đang nhìn trái nghiêng phải.
936 Diệp Lăng Phi quay trở về phòng xong, hắn lại bước vào phòng tắm, ngâm mình bằng nước lạnh hai lần liền. Diệp Lăng Phi mới cảm thấy nếu hắn còn tắm vài lần thế này nữa, hắn nhất định sẽ bị chuyển sang giai đoạn ám ảnh tắm nước lạnh cưỡng chế tình dục.
937 Diệp Lăng Phi nói như vậy, nói thật, miệng Dã Thú mở to thật là to, hắn nhìn Diệp Lăng Phi, nói: - Đại ca, chuyện này sao có thể? - Dã Thú, anh nghĩ qua rồi, chuyện này xem ra rất đơn giản, nhưng bên trong lại có rất nhiều vấn đề! Diệp Lăng Phi nói.
938 (mất đoạn đầu) Dã Thú cười nói. - Nào, giờ anh đã nhịn không được nữa rồi! Dã Thú vừa nói vừa đưa tay ôm Maria lên, lao thẳng về phía giường. Ngay lúc Dã Thú vừa đóng cửa vào, Diệp Lăng Phi và Dã Lang hai người cũng từ trong phòng bước ra.
939 Davis dẫn theo hai tay thuộc hạ tới khách sạn Dục Sơn. Ngồi thang máy lên tới tầng năm. Davis liền ra hiệu để hai thuộc hạ của hắn đứng đợi ngoài hành lang, hắn chậm bước về phía trước phòng số 508, đưa tay gõ gõ cửa phòng.
940 Lúc này Diệp Lăng Phi cười lớn tiếng lên, cười tới mức khiến Hoskin phải cau mày lại. Hoskin hỏi: - Satan, ngươi cười cái gì hả? Diệp Lăng Phi cười nói: - Hoskin, tôi chỉ muốn nói với ông một điều, ông không biết rằng thời buổi này còn có cái gọi là camera sao, cái kế hoạch coi như hoàn mỹ không một kẽ hở này của ông, chỉ vì một cái băng theo dõi mà khiến tôi biết được rằng tất cả những chuyện này đều là do ông đứng đằng sau vạch kế hoạch! Hoskin nhìn bộ dạng cười lớn tiếng của Diệp Lăng Phi, không ngờ cũng cười phá lên.