481 Những lời này của Diệp Lăng Phi đã làm cho tên hói đầu kia phải choáng váng. Càng làm cho hắn phải trợn tròn mắt chính là, Diệp Lăng Phi đồng thời còn dùng tiếng Pháp, tiếng Đức, tiếng Bồ Đào Nha cùng một lúc đề mắng mỏ tên hói đầu kia: - Ngu còn tỏ ra nguy hiểm! Ngay khi tên hói đầu kia không biết rốt cuộc Diệp Lăng Phi đang nói cái gì, thì Diệp Lăng Phi lại dùng tiếng Hán nói: - Rõ ràng là một người Trung Quốc, còn nói ngoại ngữ, ta nói đầu trọc ngươi, ngươi muốn nói ngoại ngữ với ta à, ngươi vẫn còn non lắm, về nhà nghiên cứu kũ những gì ta đã nói, ta có thể cung cấp cho ngươi một gợi ý, ông đây vừa dùng ba loại ngôn ngữ để mắng ngươi đấy.
482 Diệp Lăng Phi cùng Bạch Tình Đình và Chu Hân Minh đi ra khỏi khách sạn. Chu Hân Minh có lái xe tới, nàng đi tới trước xe của mình, hỏi: - Chúng ta đi dạo ở đâu? - Đi dạo ở quảng trường là tốt nhất.
483 Diệp Lăng Phi vừa dừng xe ở bãi đỗ xe của tập đoàn Tân Á. Thì nhận được điện thoại của Phi Hồ. Diệp Lăng Phi xem đồng hồ, lúc này Phi Hồ hẳn là còn đang ngủ say, tại sao lại gọi điện cho mình vào giờ này.
484 Trương Lộ Tuyết hừ lạnh nói: - Giám đốc Diệp, anh nói câu này là không đúng rồi, nói thế nào thì tôi cùng là con gái của tổng giám đốc, chuyện của tập đoàn Tân Á cũng chính là chuyện của tôi, làm sao tôi không thể quan tâm chứ.
485 Diệp Lăng Phi đỗ xe trước cửa quán nét Tiêu Dao, bước vào trong quán. Nhìn thấy trong đại sảnh của quán nét, một đám người quây tròn, Diệp Lăng Phi chen qua đám người đó đi vào sâu bên trong.
486 Diệp Lăng Phi lái xe ra khỏi nội thành, thoáng cái đã gia tốc xe lên. Vu Tiếu Tiếu mở cửa sổ xe đằng sau, gió thôi bay mái tóc của nàng. Vu Tiếu Tiếu vươn tay phải, vén lọn tóc che ở trước mắt mình, nghiêng mặt, cười nói: - Sư phụ, anh nói chuyện với em một chút đi, em cảm giác hôm nay tâm trạng anh không tốt.
487 Nhưng là phó giám đốc Trương thiếu kinh nghiệm công việc, căn bản không thế đảm nhiệm chức vị tổng giám đốc này. Diệp Lăng Phi nói, - Một khi tập đoàn Tân Á để Trương Lộ Tuyết lãnh đạo, rất dễ làm cho tập đoàn Tân Á xuống dốc.
488 Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi trở lại biệt thự, vú Ngô nhận được điện thoại của Diệp Lăng Phi, liền chuẩn bị nấu cơm, chờ Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình mới vừa trở lại biệt thự, vú Ngô đã chuẩn bị cơm nước xong xuôi.
489 Diệp Lăng Phi vẻ mặt cười xấu xa bị Bạch Tình Đình nhìn thấy, hai tay nàng cố sức khứ đem tay Diệp Lăng Phi đặt ở hạ thân mình kéo ra. Tuy nói Bạch Tình Đình và Chu Hân Minh trong lòng sớm đã tiếp nhận chuyện hai người đều yêu Diệp Lăng Phi này, nhưng Bạch Tình Đình vẫn không quen thân thiết với Diệp Lăng Phi trước mặt Chu Hân Minh, nàng kéo lại áo ngủ của mình.
490 Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi làm tức giận rồi, nàng bất chấp chính mình không có giầy, chân trần đi xuống đất, đánh thẳng tới Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi vừa nhìn tư thế này, biết là thật sự chọc giận Bạch Tình Đình rồi, vội vàng nhấc tay cầu xin tha thứ nói: - Bà xã, anh không đùa nữa, anh đi mở phim khác.
491 Bạch Tình Đình sáng sớm tinh mơ đã thức dậy. Hôm nay cô cùng Diệp Lăng Phi và vú Ngô đi chùa Thanh Sơn. Rửa mặt xong cô đi tới phòng ngủ của Diệp Lăng Phi, đưa tay khẽ gõ cửa, gọi: "ông xã, dậy thôi!" Từ trong phòng vọng lên tiếng trả lời của Diệp Lăng Phi: - Anh sớm đã dậy rồi.
492 Diệp Lăng Phi trước giờ chẳng tin vào phật pháp gì cả, thế nên cùng chẳng có ấn tượng tốt đẹp gì đối với kẻ gọi là cư sĩ Thanh sơn kia. Chỉ vì vú Ngô nói muốn đi theo chiếc xe đó.
493 Diệp Lăng Phi giơ chân đạp thẳng vào ngực tên đàn ông trung tuổi đó, chọt nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của hắn, ngay sau đó hắn liền ói ra máu, miệng cầu khẩn nói: - Câu xin cậu, xin cậu tha cho tôi.
494 Bạch Tình Đình vốn không phải là một cô gái ngốc, cô và Diệp Lăng Phi tiếp xúc đã lâu, cô sớm cảm nhận được Diệp Lăng Phi không phải là người đơn giản, chỉ có điều Bạch Tình Đình trước giờ không muốn nghĩ xem rốt cuộc Diệp Lăng Phi là người như thế nào.
495 Diệp Lăng Phi không muốn đưa Dã Thú đi vì tên này rất dễ làm hỏng chuyện. Nước Mỹ là quê hương của Dã Thú, lúc đầu Dã Thú còn phục vụ cho quân đội Mỹ, nếu Dã Thú không xảy ra chuyện thì e rằng giờ hắn vẫn đang ở Mỹ sống yên ổn và vui vẻ rồi.
496 - Tôi không thể ở lại đây quá lâu, tôi vẫn cần phải về Trung Quốc, tôi cần gặp John David. Diệp Lăng Phi nói. Paul cười nói: - Yên tâm đi, tôi đã hẹn giúp anh rồi.
497 Dã Lang vùa nghe anh tài xế nói tiền cước xe mất tổng cộng 480 đồng thì thoáng giật mình. Hắn lạnh lùng nói: - Lần trước tôi gọi xe sao chỉ mất khoảng 150 đồng.
498 Tư lệnh Trương Dược năm nay cũng đã 60 tuổi, nhưng nhìn vào ông người ta chưa thấy có cảm giác tuổi già bóng xế. Trên người ông ta mặc quân phục, khi nhìn thấy lão già thì hành lễ đúng mực kiểu nhà binh.
499 Khi Diệp Lăng Phi tỉnh giấc thì Bạch Tình Đình cũng đã đi làm về từ lâu. Hôm nay cô cố tình về nhà sớm, mấy ngày nay không được gặp Diệp Lăng Phi, trong lòng cô nhớ hắn đến nôn nao.
500 Chu Hân Mính trần truồng bước xuống giường, vứt chiếc khăn giấy vào thùng rác ở góc phòng. Rồi cô lại trở lại giường, nằm nghiêng trong lòng Diệp Lăng Phi, tay phải đặt sau lưng Diệp Lăng Phi khẽ vuốt ve.