Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đô Thị Tàng Kiều Chương 1084: Làm Một Vụ Giao Dịch (2)

Chương trước: Chương 1084: Làm Một Vụ Giao Dịch (1)



Chu Ôn Quốc nghe được câu nói này của Diệp Lăng Phi, tảng đá trong lòng mới được bỏ xuống. Theo Chu Ôn Quốc thấy thì chỉ cần hai người này có việc cần cầu cạnh mình, vậy mình vẫn chưa bị nguy hiểm đến tính mạng. Khẩu khí của Chu Ôn Quốc cũng trở nên cứng rắn hơn. Ông ta nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Anh nói đi, rốt cuộc có chuyện gì muốn tôi giúp đỡ, chỉ cần anh nói ra, bây giờ tôi có thể giúp anh!

- Bây giờ ông có thể giúp tôi sao?

Diệp Lăng Phi nghe xong, lại nở nụ cười. Nụ cười của Diệp Lăng Phi khiến cho Chu Ôn Quốc cảm thấy hết sức khó hiểu, ông ta nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:

- Anh cười cái gì?

- Tôi cười ông không hỏi tôi là chuyện gì mà đã nói là có thể giúp tôi rồi, ông coi tôi là đứa trẻ con 3 tuổi hay sao!

Diệp Lăng Phi nói đến đây, sắc mặt sầm xuống, nói:

- Chu Ôn Quốc, tôi nói tôi muốn lấy mạng ông đấy, ông có thể giúp tôi được không?

Chu Ôn Quốc bị bộ dạng này của Diệp Lăng Phi dọa sợ hết hồn, sắc mặt ông ta trở nên trắng bệch, trong con mắt toát lên sự sợ hãi tột độ, nhìn về phía Diệp Lăng Phi, nói:

- Chuyện này chuyện này không thể mang ra đùa được, tôi là bí thư thành ủy, tôi có thể giúp anh mà!

Diệp Lăng Phi hừ lạnh nói:

- Chu Ôn Quốc, ông làm cái chức bí thư thành ủy quả là rất thất bại, theo lý thuyết, những người như ông dù có chết một nghìn lần cũng không đáng được đồng tình, nhưng mà tôi là một con người tâm địa thiện lương, tôi muốn cho ông một cơ hội để sống sót!

- Cơ hội để sống sót ư?

Chu Ôn Quốc nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Rốt cuộc cậu muốn tôi làm gì?

- Tôi muốn biết bí mật của ông!

Diệp Lăng Phi nói.

- Bây giờ tôi cho ông một cơ hội để cơ hội để sống sót, nếu như ông không nói thật với tôi, tôi đây chỉ có thể lựa chọn !

Diệp Lăng Phi nói đến đây, làm ra một cái thủ thế giết người. Lúc này, Dã Thú vẫn đang ngồi canh Chu Ôn Quốc đột nhiên lấy một con dao găm ra. Dã Thú cầm con dao găm huơ huơ trước mặt Chu Ôn Quốc, hàn quang lấp lánh khiến cho Chu Ôn Quốc cảm thấy không rét mà run. Chu Ôn Quốc nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Tôi nghĩ giữa chúng ta có chút hiểu lầm. Tôi…tôi cái bí thư thành ủy này không … không có bí mật gì cả!

- Phập!

Dã Thú đâm thẳng con dao vào chỗ ghế salon mà Chu Ôn Quốc đang ngồi, con dao găm cắm sâu vào ghế salon ngay sát cạnh đùi Chu Ôn Quốc, lần biểu diễn này của Dã Thú khiến cho Chu Ôn Quốc sợ đến mức thiếu chút nữa đã hét toáng lên, sắc mặt ông ta trắng bệch, ánh mắt kinh hoảng nhìn chằm chằm vào con dao vừa găm ngay cạnh đùi mình, hơi dịch người sang bên một chút. Dã Thú dùng tay phải nắm lấy chuôi dao rút con dao ra khỏi ghế salon. Dã Thú cười khùng khục, nói:

- Lần sau thì ông không có may mắn như vậy đâu, tôi không biết lần sau tôi có thể bị tuột tay không, đến lúc đó, ông cũng đừng trách tôi nhé!

Chu Ôn Quốc đã sớm bị Dã Thú dọa cho hồn phi phách tán rồi, đừng nghĩ ông ta là bí thư thành ủy, vốn dĩ trước đây có bao giờ ông ta phải trải qua những chuyện như thế này. Chu Ôn Quốc quay sang chỗ Diệp Lăng Phi, nói:

- Anh cứ hỏi đi, tôi biết được gì nhất định sẽ nói cho anh!

Diệp Lăng Phi ngồi hút thuốc, thong thả nói:

- Chu Ôn Quốc, ông thực sự chịu nói thật với tôi sao?

- Đương nhiên, đương nhiên rồi, tôi nhất định sẽ nói thật!

Chu Ôn Quốc luôn miệng nói.

Diệp Lăng Phi nhìn Chu Ôn Quốc, nhẹ nhàng nói:

- Ông có nói thật hay không thì tôi sẽ biết ngay thôi. Chu Ôn Quốc, ở thành phố Đông Hải, lời ông nói là nhất hay là lời của Nghiêm Trường Thủ là nhất?

Vừa nghe Diệp Lăng Phi hỏi câu này, môi Chu Ôn Quốc bắt đầu run run, ông ta không lập tức trả lời ngay mà vươn lưỡi, liếm liếm đôi môi đã hơi khô. Diệp Lăng Phi thấy động tác này của Chu Ôn Quốc, nói:

- Dã Thú, rót cho bí thư Chu của chúng ta chén nước!

-Dạ!

Dã Thú lại hung hăng đâm con dao phát nữa, lần này lại cắm xuống đúng chỗ ghế salon bên cạnh đùi Chu Ôn Quốc. Chu Ôn Quốc lại dịch thêm chút nữa, nhanh chóng dịch đến thành ghế, thực sự không thể nào tránh đi được nữa. Dã Thú rót một chén nước, đặt trước mặt Chu Ôn Quốc, nói:

- Bí thư Chu, uống nước đi!

- Tôi không khát!

Chu Ôn Quốc vội vàng nói.

- Bảo ông uống thì ông uống đi, sao ông cứ nhiều lời thế nhể!

Dã Thú gầm lên giận dữ làm cho Chu Ôn Quốc phải lập tức cầm lấy chén nước, một hơi uống hết sạch nước trong chén. Dã Thú lại nhổ con dao găm ra khỏi ghế salon, múa may con dao trước mặt Chu Ôn Quốc. Diệp Lăng Phi nhẹ nhàng nói:

- Bí thư Chu, bây giờ thì ông có thể nói được rồi chứ!

- Rồi, rồi!

Chu Ôn Quốc chạm phải ánh nhìn của Diệp Lăng Phi, ông ta vội vàng nói:

- Là Nghiêm Trường Thủ!

Khi Chu Ôn Quốc nói ra những chữ này, Diệp Lăng Phi cười nói:

- Bí thư Chu, cuối cùng ông cũng chịu nói thật. Chuyện này tôi đã sớm biết rồi, nếu không tôi cũng sẽ không hỏi ông. Bí thư Chu, nói thật với ông nhé, nếu tôi tới gặp ông vậy chứng tỏ tôi biết rất nhiều chuyện của ông, bây giờ tôi chỉ muốn ông chính miệng nói lại thôi. Ông có thể lựa chọn không nói, cũng có thể lựa chọn nói, về phần hậu quả, không cần tôi phải nói chứ!

Chu Ôn Quốc nhìn Dã Thú, ánh mắt ông ta tập trung vào con dao trên tay Dã Thú, sau đó lập tức quay sang phía Diệp Lăng Phi, nói:

- Nhất định tôi sẽ nói!

- Tốt lắm, tôi hỏi ông, nếu như ông là bí thư thành ủy, theo lý thuyết thì hẳn là người đứng đầu thành phố Đông Hải, vậy vì sao ông lại phải nghe Nghiêm Trường Thủ chứ?

- Chuyện này !

Chu Ôn Quốc chần chừ, hình như có chút lo lắng. Diệp Lăng Phi thấy bộ dạng Chu Ôn Quốc như vậy, hắn cười nói:

- Bí thư Chu, ông đừng hy vọng có thể giấu diếm được chuyện này. Ở thành phố Đông Hải xã hội đen tràn lan, tên Nghiêm Trường Thủ đó là thổ hoàng đế của thành phố Đông Hải, tôi không tin việc này ông không biết, mà sở dĩ ông lại làm như không thấy, thậm chí còn phải nghe lời Nghiêm Trường Thủ, tôi nghĩ đơn giản là do ông có nhược điểm rơi vào tay Nghiêm Trường Thủ nên bị Nghiêm Trường Thủ thao túng. Bí thư Chu, nếu ông là bí thư thành ủy, tôi tin rằng ông hiểu rõ nếu còn tiếp tục như vậy, sớm muộn gì sẽ có một ngày ông và Nghiêm Trường Thủ sẽ tiêu đời. Giấy không gói được lửa, dù tối hôm nay chúng tôi không giết ông, cũng sẽ có người khác đến giết ông. Trong tương lai một khi người của trung ương đến điều tra chuyện ở thành phố Đông Hải, lúc đó, ông sẽ bị người khác diệt khẩu. Bởi vì ông là bí thư thành ủy, chỉ cần ông chết rồi, Nghiêm Trường Thủ sẽ đổ hết toàn bộ trách nhiệm lên đầu ông, dù sao thì ông cũng đã chết, tử vô đối chứng, mà hắn thì có thể tiếp tục tiêu dao tự tại ở đây, lẽ nào ông nguyện ý thấy kết cục như vậy sao?

- Chuyện này… !

Chu Ôn Quốc cúi đầu, trông bộ dạng như đang tự hỏi về những lời Diệp Lăng Phi vừa nói. Diệp Lăng Phi nhân cơ hội nói thêm vào:

- Tôi có thể giúp ông, nếu như ông nói ra chuyện này, tôi có thể giúp ông. Chuyện khác tôi không dám đảm bảo, nhưng chí ít tôi sẽ đảm bảo ông không chết, hơn nữa không phải dưỡng già ở trong nhà lao!

Diệp Lăng Phi làm vậy là từng bước một phá hủy phòng tuyến tâm lý của Chu Ôn Quốc, tuy Chu Ôn Quốc là bí thư thành ủy, nhưng mà trong hoàn cảnh như hiện giờ, phòng tuyến tâm lý của ông ta cũng dần tan vỡ. Chu Ôn Quốc ngầng đầu lên, nhìn Diệp Lăng Phi, chậm rãi nói:

- Bởi vì tôi có nhược điểm bị hắn nắm được, nếu như hắn có chuyện thì tôi cũng xong đời!

Thứ mà Diệp Lăng Phi muốn chính là những lời này của Chu Ôn Quốc, khi Diệp Lăng Phi nghe Chu Ôn Quốc nói ra câu này, trong lòng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Diệp Lăng Phi thật sự lo lắng Chu Ôn Quốc sẽ sống chết chống cự không chịu nói. Diệp Lăng Phi cũng không thể làm gì Chu Ôn Quốc được, hù dọa một chút thì còn có thể, nếu như thực sự giết chết Chu Ôn Quốc, chuyện này sẽ trở nên rất phiền phức, nói không chừng còn có thể tạo cơ hội cho Nghiêm Trường Thủ, để Nghiêm Trường Thủ nhân cơ hội này mà leo cao hơn. Thật ra thì trong lòng Chu Ôn Quốc sớm đã tính toán những chuyện này rồi, tối nay ông ta vừa tham gia một cái dạ tiệc, tuy ông mới là bí thư thành ủy thành phố Đông Hải, là người cao nhất, nhưng danh tiếng tối nay đều bị Nghiêm Trường Thủ đoạt mất. Chu Ôn Quốc trong lòng cảm thấy nghẹn đắng, trước khi về nhà còn bởi vì chuyện này mà ra bờ biển đứng một lúc lâu.

Lần này Diệp Lăng Phi cũng là đến rất đúng lúc, vừa lúc Chu Ôn Quốc còn đang phiền não, mà Diệp Lăng Phi lại sử dụng phương thức thủ đoạn cực đoan, thoáng cái đã đánh sập phòng tuyến tâm lý của Chu Ôn Quốc, Chu Ôn Quốc nói ra tất cả mọi chuyện. Khi Diệp Lăng Phi nghe Chu Ôn Quốc kể lại đầu đuôi mọi chuyện xong. Diệp Lăng Phi nở nụ cười. Nụ cười của hắn khiến cho Chu Ôn Quốc cứ nhìn Diệp Lăng Phi trân trân, không biết Diệp Lăng Phi đang cười cái gì. Diệp Lăng Phi nhìn Chu Ôn Quốc, cười nói:

- Bí thư Chu, tôi còn tưởng là có chuyện gì, thế này đi, hai chúng ta làm một vụ giao dịch nhé! ông chỉ cần làm theo những gì mà tôi bảo, tôi có thể đảm bảo từ nay về sau ông thoát khỏi sự khống chế của Nghiêm Trường Thủ, để ông đường đường chính chính làm bí thư thành ủy, ông có thỏa mãn với điều kiện của tôi không?

---o0o---

Loading...

Xem tiếp: Chương 1085: Mưu Đồ Bí Mật

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?



Áo Mưa

Thể loại: Ngôn Tình, Võng Du

Số chương: 10


Kiều Nương Y Kinh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 142


Luyến Tâm

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10