21 Bà Trang ko nói gì chỉ cười đầy ẩn ý. Rồi bà nhanh nhẹn mở cửa mời Thế Anh vào nhà. Trong đầu hắn bây giờ cứ lặp đi lặp lại câu hỏi : sao bố lại ở đây nhỉ,lạ thật.
22 Chào!!!! )))))))))))))))))))))))))))))))))))Ông ngã gục xuống sàn. Nhi hốt hoảng khóc lóc gào thét trong tuyệt vọng. Ông Khải vội lấy đt gọi 115 đưa ông đi bệnh viện.
23 Sau khi Quỳnh Giao đồng ý ở lại hai đứa lại dắt nhau đi ra ngoài. Trông mặt nó toát lên vẻ gian tà vô cùng nhưng con bạn thì không để ý lắm. Vừa thấy hai "công túa" đi ra hai chàng vội cuống quýt kéo ghế cho hai ả ta ngồi.
24 Chúc mấy chế đọc truyện vui vẻ ;) ;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;Lúc này nó mới ngước mặt lên nhìn cho kĩ ân nhân cứu mạng. Thật tình cờ và thật bất ngờ.
25 Cờ hào. *********************** Không biết hắn có phải là người không mà thoắt cái là biến hình ngay được như vậy. Thái độ của hắn làm nó cảm thấy rùng mình.
26 Nó giật bắn người từ từ xoay người lại phía phát ra tiếng người mẹ thân yêu của nó. Nó hít một hơi thật sâu,cố gắng nở một nụ cười tươi nhất có thể để chuẩn bị tinh thần chào đón trận cuồng phong mà mẹ nó sắp ban tặng.
27 Nhi nhìn thẳng vào mắt hắn làm hắn ngượng ngùng quay sang chỗ khác. Cô bé nở một nụ cười quay sang phía cửa sổ,vội lấy tay lau thật nhanh hàng nước mắt nóng hổi đang lăn dài trên khuôn mặt tái mét.
28 Cả lớp nhìn hắn với ánh mắt đắm đuối như củ chuối. Tiếng xì xào bình luận ko mấy tốt đẹp về hắn. "úi xời cũng biết đi học cơ đấy" Lời nói phát ra từ miệng lưỡi cô nàng chua ngoa đanh đá này chẳng may lọt vào đôi tai vàng ngọc của chàng hot boy này làm cho hắn giật mình bật dậy.
29 Lâu lâu mới viết :) !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Hải Yến đứng chờ 5' rồi 10',20' mà vẫn không thấy bóng dáng nó đâu. Lấy đt gọi cho nó 3,4 lần mà đều ko liên lạc được.
30 Nó ngước khuôn mặt đầy vẻ tức giận lên nhìn cho rõ bọn "bắt cóc". Nói chúng nó là bắt cóc cũng không hề điêu tí nào vì nhìn cách chúng mang nó đến đây cũng chẳng tử tế là bao.
31 Bác sĩ nói xong liền đi một mạch để lại 3 đứa mặt đần ra như ko tin đây là sự thật. Hải Yến gào khóc ko ngừng van xin bác sĩ hãy cứu lấy nó. Nhỏ cố gắng lấy lại bình tĩnh chạy thật nhanh vào phòng cấp cứuCả cậu và hắn cùng chạy ào vào phòng cấp cứu theo.
32 Cậu thấy hắn có vẻ không được vui với cả nhiệm vụ cũng đã hoàn thành. Cậu nói như một người đàn ông của gia đình cô nào nghe cũng phải đổ cái rầm : - Thôi anh cũng phải về đây.
33 Tinh. . . . tinh. . . . tinh. . . . Bà hoa lại vội vàng chạy ra mở cổng. Thấy hai đứa về bà liền kéo cậu và hắn vào sân rồi nói : -Hai đứa về rồi đấy à.
34 Hôm nay là một ngày nắng ấm áp sau những ngày mưa tầm tã không ngớt. Nó vươn vai hít thở bầu không khí trong lành này. Những ngày qua nó đã phải ru rú trong nhà rồi.
35 Nó lết cái xác tàn tạ ra khỏi lớp trong khi ai ai cũng háo hức vì buổi học mệt mỏi hôm nay đã kết thúc. Nhỏ nhìn nó rồi che miệng tủm tỉm cười. Thấy nó vẫn im thin thít chẳng nói gì nhỏ đẩy đẩy củ trỏ vào vai nó rồi trau mày hỏi : -Cái con này được bắt cặp với trai đẹp mà sao cái bản mặt như đưa đám thế.
36 Thấm thoát cũng gần tới ngày diễn văn nghệ. Tất cả đều gấp rút tập luyện chuẩn bị cho cái ngày trọng đại ấy. Chúng cứ hăng say lao động nhưng lại có một con người ko hề lo lắng đến chuyện tập luyện mà chỉ chăm chăm coi chừng hai kẻ "Cứ ngỡ là yêu nhau" kia.
37 Hắn ngồi mơ màng dưới gốc cây,tựa đầu vào thân cây rồi bắt đầu những suy nghĩ vẩn vơ. Hắn cố kìm nén cảm xúc để ko chạy đến bên nó,kéo tay rồi cướp nó về bên hắn.
38 Khuôn mặt hắn lộ rõ sự căng thẳng,không biết nên giải thích thế nào về tấm hình kia nữa. Hắn ấp a ấp úng : -Thật ra là tôi. . . tôi tình cờ nhặt được thôi.
39 Hắn về nhà thao thức cả tối không ngủ được cứ mở điện thoại lên rồi lại tắt đi. Nghĩ ra viễn cảnh lúc hắn nói thích nó sẽ thế nào nhỉ. Nếu mà nó cũng thích hắn thì tốt rồi,còn nếu nó không thích hắn thì sao?Nó có bỏ hắn như mẹ hắn không?Hàng ngàn hàng vạn câu hỏi cứ ong ong trong đầu làm hắn ko thể nào nằm yên được.
40 Hè!Với cái nắng nóng,phải nói là rất nóng thì đúng hơn. Buổi trưa nhiệt độ lên đến 35°,thế mà ai ai cũng ngỡ như là 100° vậy. Hôm nay là ngày đầu tiên học sinh được nghĩ hè.