21 Kỷ Dịch Hạo không có trực tiếp về công ty, mà đến khu biệt thự riêng của hắn, bởi vì lâu không ở lại, có nhiều chỗ bám ít bụi bẩn, Hạ Cảnh Điềm ở đại sảnh thay hắn lau cái bàn, mà Kỷ Dịch Hạo trong trường hợp đó thì lên ngủ ở lầu hai.
22 Ngày hôm sau, Ngô Viễn Khang trước sau như một đưa đón Hạ Cảnh Điềm đi làm, được một người đàn ông che chở cảm giác thật hạnh phúc, vui đến làm cho Hạ Cảnh Điềm tưởng như đang mộng, chỉ cần lúc không vui mà nhìn thấy khuôn mặt dịu dàng kia, tất cả buồn bực đều ném lên chín tầng mây, Ngô Viễn Khang không thể nghi ngờ trở thành trọng tâm trong sinh hoạt của Hạ Cảnh Điềm.
23 Hạ Cảnh Điềm đến trưa cũng còn tức giận bất bình, dựa vào cái gì người kia nói trừ tiền lương của nàng? Thật sự là siêu cấp khó chịu, nếu như nàng làm việc phạm lỗi, nàng sẽ chấp nhận nhưng tên kia hoàn toàn lợi dụng chức quyền tác uy tác quái, nếu như không phải Ngô Viễn Khang mỗi vài phút lại có tin nhắn ân cần thăm hỏi nàng, tâm tình của nàng khẳng định buồn bực đến không chịu được.
24 Sau khi ra mắt cha mẹ Hạ Cảnh Điềm, quan hệ của nàng cùng Ngô Viễn Khang không thể nghi ngờ là tăng lên một độ cao mới, vốn đối với cảm tình này còn rất do dự , bây giờ Hạ Cảnh Điềm cũng hoàn toàn thả lòng đón nhận, trong công ty hai người cũng không trốn tránh, ngẫu nhiên sẽ tới phòng cà phê ngồi chung một chỗ.
25 Hạ Cảnh Điềm vừa ngắt điện thoại thì bên cạnh truyền đến một tiếng nhàn nhạt, “Ngô Viễn Khang là bạn trai cô?”Hạ Cảnh Điềm ngẩn người, gật đầu thừa nhận đạo!”Vâng!”“Anh ta là một người rất có khả năng, rất có tiền đồ, tôi rất hài lòng về anh ta.
26 Một chiếc BMW màu đen khí phách vững vàng dừng ở cửa ra vào của Kỷ thị, tự nhiên sẽ rước lấy sự chú ý của người chung quanh, đều nằm trong suy đoán của mỗi người, chủ nhân của nó là người có khí phách ra sao, cửa xe đẩy ra, một đôi chân dài bước xuống, trong xe đi xuống một bóng dáng cao ngất lịch lãm.
27 Hạ Cảnh Điềm lòng còn sợ hãi ngồi ở trong văn phòng, nhìn ngây ngốc chìa khóa xe của Kỷ Vĩ Thần trong tay, nhìn đồng hồ, giờ tan sở chỉ còn mười phút sẽ đến, nhưng càng làm cho nàng buồn bực chính là, tổng giám đốc trong phòng họp còn không có một điểm động tĩnh, cũng không biết bọn họ sẽ họp tới khi nào.
28 Trong bóng đêm đê mê, thành phố về khuya vẫn y nguyên sinh động như lúc ban đầu, hơn nữa ngày càng thần bí hơn, trên đường không khí ám muội không rõ làm cho người ta cảm thấy máu nóng sôi trào, kích động bất an.
29 Trong nhà hàng, vừa sau giờ trưa ánh nắng dương cao, nóng bức làm cho người ta không hiểu buồn bực, Hạ Cảnh Điềm cùng Lâm Lâm rất sớm an vị ở vị trí chờ cạnh cửa sổ đợi Lý Lan, nhàm chán liếc nhìn menu trong tay, Hạ Cảnh Điềm ánh mắt vô tình lướt qua cảnh sắc ngoài cửa sổ, đột ngột, một chiếc xe màu bạc quen thuộc lọt vào mắt nàng, làm cho Hạ Cảnh Điềm đang lười nhác liền lập tức chú ý, xe của Ngô Viễn Khang, có thể hay không thật trùng hợp?Nàng vui vẻ muốn lao ra nhà hàng, bỗng dưng, cửa xe bên kia mở ra, từ trong xe đi xuống một bóng dáng xinh đẹp, nhưng nhìn đến mặt người đó chính là Lý Lan, Hạ Cảnh Điềm không khỏi sững sờ, ngạc nhiên hết sức, chỉ thấy xe chậm rãi khởi động hòa vào dòng xe cộ, Ngô Viễn Khang đã đi.
30 Chủ nhật qua đi, Hạ Cảnh Điềm đối với Ngô Viễn Khang hoàn toàn biến mất hiểu lầm, bởi vì hắn dẫn nàng đi gặp cha mẹ hắn, hai ông bà nhìn thấy Hạ Cảnh Điềm nhu thuận đều cực kỳ yêu thích, hơn nữa, Ngô Viễn Khang tuổi cũng không nhỏ nữa rồi, cha mẹ đối với chuyện hôn sự của hắn cũng rất sốt ruột, hôm nay, cuối cùng con trai cũng mang bạn gái về nhà, hai lão nhân gia mừng vui hớn hở, Hạ Cảnh Điềm là một người hiểu lễ phép, được người yêu thích, lúc này đây, cha mẹ Ngô Viễn Khang trong lời nói không thể che hết sự hài lòng với chuyện hôn sự của bọn họ.
31 Tan tầm khi về nhà, Ngô Viễn Khang phát hiện điện thoại mới của Hạ Cảnh Điềm, không khỏi cười hỏi, “Em đổi khi nào vậy?”Hạ Cảnh Điềm nhẹ cười, “Lần trước em đã nói với anh rồi đó, người đụng phải em đã bồi thường cái này.
32 Một chiếc xe màu đen dừng lại trước khu biệt thự sa hoa, dưới ánh mặt trời chói mắt phi thường, lại nói tiếp, Hạ Cảnh Điềm cũng cảm thấy buồn cười ! Đàn ông mà danh tự cũng gọi nữ tính như vậy.
33 Lại là một nhà hàng tiêu chuẩn cao cấp, Hạ Cảnh Điềm nhút nhát e lệ đi trên sàn nhà bóng loáng trong suốt, khúc nhạc hòa nhã chân thành lãng mạn vang bên tai, hoàn cảnh như thế làm cho Hạ Cảnh Điềm cảm thấy bị gò bó, nhưng nhìn bóng dáng trước mắt lại làm cho nàng càng ngầm bực không thôi.
34 Bữa cơm này nhất định là bữa cơm khó nuốt nhất, Hạ Cảnh Điềm trong lòng nghĩ, cho dù trước mắt là sơn trân hải vị, nàng lúc này cũng không có khẩu vị, Đỗ Thiên Trạch hôm nay cũng không biết làm sao vậy, có vẻ đặc biệt đứng đắn, hơn nữa nhìn từ lúc đó về sau, cặp mắt hồ ly dường như sẽ phóng điện về phía nàng bất cứ lúc nào, tận lực đem quan hệ hai người trông rất mờ ám.
35 Rất nhanh đã tan tầm, Hạ Cảnh Điềm bởi vì trong tay lượng công việc quá nhiều, liền quyết định tăng ca, Ngô Viễn Khang cũng chủ động ở lại trong văn phòng đợi nàng, Hạ Cảnh Điềm một bên cùng Ngô Viễn Khang chat SMS, một bên đem tư liệu ra xử lý.
36 Tối hôm qua say rượu giờ đầu vẫn còn đau nhức, ngồi ở văn phòng, Hạ Cảnh Điềm chỉ cảm thấy thật khó chịu, vốn chỉ muốn giải sầu, ngồi ở trong văn phòng càng cảm giác buồn bực, nhưng thật sự nàng có cảm giác thở phào nhẹ nhỏm, suy nghĩ bây giờ còn mơ mơ màng màng, nhìn máy tính mà cứ thấy như nó đang lắc lư trước mặt.
37 Trước khi tan sở, Hạ Cảnh Điềm rốt cục chờ được tin nhắn của Ngô Viễn Khang, hắn bào sau khi tan việc ở cửa công ty chờ hắn, đơn giản mấy chữ, nhưng đã làm cho nàng cảm thấy vui mừng.
38 Sau khi phát tiết nỗi ấm ức, Hạ Cảnh Điềm cảm xúc khôi phục không ít, bởi vì gần đây phát sinh quá nhiều việc, Ngô Viễn Khang trực tiếp đưa nàng về nhà nghỉ ngơi, về đến nhà, đôi mắt sưng tấy nên không dám gặp ai, nàng trực tiếp về phòng của mình, trốn tránh không được rồi, Hạ mẫu nhạy cảm phát hiện gì không đúng, nhưng lại không thể nói được, chỉ phải dặn dò con gái sớm nghỉ ngơi.
39 Đến gần giờ tan tầm, Đỗ Thiên Trạch vẫn còn trong văn phòng Hạ Cảnh Điềm, nàng không chỉ có chút ão não, bởi vì hắn chẳng những ảnh hưởng đến công việc, còn chướng mắt, bất quá, nếu để cho Đỗ Thiên Trạch ý thức được cái mặt rất đẹp trai của mình lại chướng mắt nhất định sẽ thẹn quá hoá giận, hỏa thiêu bốn phương.
40 Khi chiếc xe hoa lệ cao cấp của Đỗ Thiên Trạch dừng ở một nhà ăn yên lặng vô danh bên vệ đường, sẽ là một phong cảnh như thế nào a? Ha, thật không hợp nhau, phi thường không được tự nhiên, Đỗ Thiên Trạch từ trong xe đi xuống chớp mắt, cả người đều ở trạng thái kinh ngạc, đáy lòng đang âm thầm nói, không thể nào!Hạ Cảnh Điềm hiển nhiên cùng ông chủ rất quen thuộc, vừa cười vừa chào hỏi, vừa đón Đỗ Thiên Trạch vào, đây thật ra là một nhà ăn nhỏ quen thuộc của Hạ Cảnh Điềm, ở đây nổi tiếng các món ăn thôn quê đơn giản nhưng ngon miệng, so với các món cao lương mỹ vị dinh dưỡng không hề kém.