41 Ting…ting. . ting…. . Tiếng chuông điện thoại của Vân Mộc reo lên, khiến cho chủ nhân của nó chợt tỉnh giấc. Vân Mộc đưa tay lên dụi mắt, vừa mở mắt đã thấy cái tên vô sỉ nào đó nằm bên cạnh:
– AAAAAAAAAAAA!!!!!!!
Quang Luật giật mình, đưa mắt lên nhìn thì thấy Vân Mộc hét ầm lên rồi, cậu ta lười biếng đưa tay lên ngoáy ngoáy tai:
– Tiểu Mộc Mộc, em làm trò gì thế?
– Cậu,……
– Anh không làm gì em hết cả, à, em có tin nhắn kìa -Quang Luật đưa tay chỉ chỉ cái điện thoại của Vân Mộc
– Hừ,…
Vân Mộc lấy điện thoại ra, thấy tin nhắn của cô Hạ Lam: “Mộc Nhi, con đang ở đâu vậy? Sao không về trường lấy cặp? ” Vân Mộc đưa ánh mắt tức giận nhìn cái tên vô sỉ nào đó….
42 [+1068 Pé’s Pi’s: Ây,. . không phải chỗ của Yến tiểu thư đấy chứ?]
[+1069 An-n Hạ-a: Lầu trên đoán đúng rồi, chỗ của Yến tiểu thư đó nha~ Ta ngồi sau tỷ ấy a~ hihi <>
[+2014 Mỹ’y Miên-c: Mị không biết đứa nào đăng nhưng nếu là nữ thần nhà mị thì… CẤM bố con thằn nào được chiếm:v]
[+2015 Oa Liên: @Mỹ’y Miên-c Bạn thế không được đâu Tiểu Vân là của mị <>
[+2679 F’Fuko’o: Fan Yến tiểu thư đâu? Điểm danh cho teo lên Top coi:3]
reply+39809likes, 45690 cmts:
[Yến Yến: Mị <>
[Kiền-nn Mị-ii: teo <>
[Vũ Họa’a: 3 Dành cả thanh xuân, 4?]
[Tương Liễu Thư: 4 yêu hơn cả sinh mệnh,5?]
[…………………………………………….
43 – Ồ, Vân Mộc à? Lại đây, cô có hai người muốn giới thiệu cho con. – Cô Hạ Lam dịu dàng nói
– Vâng – Vân Mộc ngoan ngoãn đi đến gần cô Hạ Lam
– Đây là Tư Diễm- du học sinh ở bên Nhật, năm nay vừa vào lớp 11- Cô Hạ Lam đưa tay chỉ về phía người con trai ngồi trong phòng.
44 – Vân Mộc, cách đây hơn 70 năm trước, có một gia tộc siêu kinh tế chuyển về vùng này,… họ đã xây dựng nên ngôi trường này và truyền một khẩu dụ xuống: “Khi huyết mạch của hai cường tộc – Tyransaurus và Megadon* đến đây thì nhà trường sẽ phát triển đến đỉnh điểm”.
45 – Được… anh đặt vé máy bay đi, em về thu xếp đồ đạc. Yến Vân Mộc cỗ gắng kiềm nén cảm xúc thật sâu.
– Ân…
————————————————————————————–
Yến Vân Mộc trở về nha, tâm trạng hỗn loạn vô cùng… Ai có thể hiểu được nỗi lòng của cô đây? Hai tin sét đánh ấy… làm sao mà cô chấp nhận cho được, ba mẹ cô mất tích chứ không chết? Ông nội mà cô tôn kính nhất đang hấp hối? Cô hoàn toàn không biết nên làm sao cho tốt… Vừa thu dọn đồ đạc, cô vừa để lại một tin nhắn bằng giọng nói cho cô Yến Hạ Lam:
– Cô cô à, cảm ơn người đã dạy dỗ, chăm sóc cho con suốt ngần ấy năm, cảm ơn người đã cho con một gia đình thứ hai – đầm ấm và tràn đầy tình yêu thương.
46 – Dạ Quang Luật… anh sao có thể quá đáng như thế? Tố Nhã Nhã vứt ô lại, chạy mất hút trong cơn mưa rào ấy…
——————————————————–
Trong khi đó, tại sân bay Kim Quân, yến Vân Mộc đang chuẩn bị lên máy bay, thì bất chợt cảm thấy có người nắm tay mình.
47 Trong gần 1 tiếng dồng hồ, Yến Vân Mộc phải tiếp đốn hàng trăm người từ các dòng phụ, ngoài mặt thì tươi cười, nhã nhặn nhưng bên trong thì tâm can gào thét tuyệt vọng.
48 – Tiểu Mộc, chúng ta đi được chưa? – Tư Diễm dùng giọng ngọt ngào nhất của mình để hỏi Yến Vân Mộc.
– Ừm, đi được rồi – Yến Vân Mộc cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần để đáp lại câu hỏi của Tư Diễm
Đúng lúc hai người đang đi xuống cầu thang thì có một cô hầu gái vô ý đụng vào người Yến Vân Mộc khiến cô trượt chân, may thay, nhờ chiều cao lý tưởng và đôi tay rắn chắc của mình, Tư Diễm rất nhanh ôm trọn Yến Vân Mộc vào trong lòng mình.
49 Bác sĩ Lương ho khan hai tiếng:
– Thiếu gia, tôi cũng nhắc nhở cậu rồi, Thanh lão gia thật sự …
Tư Diễm nhíu mày, cắt ngang:
– Tôi hi vọng ông đừng quá phận….