101 "Trí tuệ tỷ tỷ khôn ngoan vô cùng, muội muội vĩnh viễn nghe theo an bài của tỷ tỷ! Huống chi ta cũng không phải nữ nhi thực sự của Tả Tướng, chỉ là lợi dụng lẫn nhau, chẳng cần vì hắn báo cừu! Đúng là chẳng biết.
102 Lời nói của tiên nữ không để cho ba người không tin, ba nhân vật lớn nắm thực quyền Ngạo Lai Quốc không khỏi đồng thời hít vào một ngụm khí lớn. Tiếng nói Huyền Nữ vừa dứt, Bắc Cung Hầu gia sớm đã cùng Tử Phủ thượng tiên thương lượng thỏa đáng, hắn liền nói:" Theo thượng tiên đoán, yêu nghiệt kia nhất định đang trốn ở trong cung, ý đồ sẽ tạo nên tai họa lớn hơn nữa, việc này cần nhờ nương nương lưu ý, mau chóng tìm ra hắn!"Hoàng hậu lúc này thần sắc rất nóng nảy, một chút cảm giác "bàng quan" trong lòng lập tức biến mất vô tung, yêu nghiệt đáng sợ kia nếu đang ở trong cung, thì chẳng phải chính mình bất cứ lúc nào cũng có thể gặp phải nguy hiểm sao?Đối với nữ nhân, nhất là nữ nhân hoàng gia đã có thói quen tranh đấu kịch liệt, tam giới đại sự là chuyện rất xa xôi, chỉ có nguy cơ thiết thân mới quan trọng hơn, Hoàng hậu nương nương rốt cục cất tiếng.
103 " A!" Một trận hồi ức mãnh liệt khắc sâu trong tâm khảm của Ngọc Phi, nàng vừa mới nhớ lại chuyện cũ thì hiện thực dâm mĩ đã lấn át tất cả, nhân gian hoàng phi trợn mắt vừa thấy, dĩ nhiên là tên vô lại Kiều Tam lại bắt đầu vuốt ve cặp nhũ thịt căng đầy của nàng.
104 Lúc này, trong lòng chúng nữ rung động, không hẹn mà cùng nhìn về phía viên tiểu thái giám. Khuôn mặt tuấn tú mang một màu da mới mẻ đầy sức sống, đường nét kiên nghị rắn rỏi tựa như gươm đao, mặc dù mặc một bộ y phục thái giám, nhưng vẫn không che đậy được thân hình cao to lực lưỡng!" A?" Đôi mắt chúng phi không khỏi rực sáng, trái tim to gan tò mò khiến chúng nữ chăm chú quan sát, càng thêm cẩn thận chăm chú nhìn viên hồng y tâm phúc thái giám bên cạnh Ngọc Phi.
105 Kích trống truyền hoa: là 1 trò chơi của Trung Quốc, người chơi sẽ gõ trống, còn những người chơi xung quanh sẽ truyền hoa luân phiên cho nhau, nếu như đến khi hồi trống chấm dứt bông hoa trong tay ai thì người đó sẽ là người gõ trống tiếp theo…" Ba!" Khi đóa hoa vừa truyền tới tay vị hoàng phi thứ hai, Văn Tĩnh hoàng phi đã bị nam nhân ôm tới chỗ ngồi, đi tới trung tâm Thưởng Nguyệt đại hội, đại chưởng giương lên, phượng mông cao quý đã bị kích nhẹ một chưởng.
106 " Không. . . . Không cần. . . . " Tiếng phản kháng xé gió vang đến cứ như tiếng nỉ non rên rỉ, vị hoàng phi cao cao thượng vốn định giãy dụa, nhưng Kiều Tam lại dùng lực ưỡn tới, đỉnh viên đầu đã lách qua lớp vải vóc của hoàng phi mà chui vào phượng huyệt, mặc dù chỉ mới chui vào khoảng nửa tấc, nhưng tư vị này.
107 Linh hồn tiên pháp không làm gì được Thập Dương Châu, nhưng trên quyết đấu công kích tiên pháp, Kiều Tam mới chỉ bắt đầu tu luyện so với bậc tu chân vẫn kém xa không thể bằng được.
108 " Mấy thứ dâm tà tục tĩu này đối với ta vô dụng, Vạn Yêu công chúa, xin hãy tự trọng!" Trên mặt Huyền Nữ không hề có một tia đỏ hồng, Tố Nữ bí quyết sớm đã làm nàng trở nên không còn quan tâm gì đến chuyện tình của nhân gian.
109 "Tiểu nha đầu, trở về đi! Lạc, lạc. . . . . . " Hai nàng cứ như vậy một chạy một đuổi, đã rời xa Tôn Long thành không dưới vài trăm dặm, nhưng cái này đối với Bạch Ngọc Bảo Phiến mà nói, khoảng cách có xa cũng không là vấn đề, chỉ cần nhẹ nhàng một phiến, Huyền Nữ khó có thể phản kháng đã sắp trở lại hoàng cung, trở xuống dưới hông kẻ xích lõa(trần truồng) Kiều Tam!Mắt thấy quang mang Bạch Ngọc Phiến một chút gia tăng, Huyền Nữ đang ở hiểm cảnh nhưng lại đột ngột nở nụ cười, lại còn hướng đối thủ ở không gian sau lưng trong suốt thi lễ.
110 "Nương nương, nương nương. . . Trinh công chúa tiến cung rồi, đã chờ tại Tê Phượng Cung của hoàng hậu từ sáng sớm!"" A!" Hoàng phi đang xích lõa trên giường không tự chủ được phát ra tiếng kêu sợ hãi.
111 Không đợi sắc mặt Kiều Tam thay đổi mở miệng, đã nhìn ra ánh mắt của Kiều Tam, Ngọc Phiến sắc mặt trầm xuống, giọng nói mang theo cảm khái nói:" Tứ Hải Long Mẫu chính là kim tiên chi khu, lại có pháp bảo khắc chế bổn cung, hơn nữa Đông Thắng Thần Châu vốn là lãnh địa thiên giới, nhân gian tu chân không ngừng gia tăng, hôm nay ta cũng không phải đối thủ!""Làm sao bây giờ? Nếu không.
112 " A. . . Đại Đảm Tam, ngươi. . . ngươi dám. . . . " Bắc Cung Trinh mặt ngọc trong nháy mắt biến sắc, nàng thật không ngờ, vào thời điểm này, đại phôi đản còn có tâm tình này, thật là một đại phôi đản – từ đâu đến cuối là đại phôi đản!"Sợ gì, vì cái gì không dám?"-- Xoạc…" Kiều Tam lại vừa một lần xúc phạm xé xoạc quần áo cô gái.
113 Trong hoàng cung, Đại Đảm Tam hoàn thành nhiệm vụ cũng đang bẩm báo tình huống với Vạn Yêu công chúa. "Công chúa điện hạ, xem ra lũ ngốc chính đạo đã tin, bọn họ đang toàn lực chuẩn bị Quần Tiên đại hội!"Kiều Tam đắc ý duỗi duỗi người, vui vẻ cười nói: " Bọn Long Mẫu tạm thời không có hành động gì lớn, khi nào chúng ta đối phó đám đạo sĩ thối kia? Nhìn thấy bộ dáng bọn chúng luôn tự cho là đúng liền khiến ta nổi giận!"" Lạc lạc.
114 Giờ phút này Tiểu Tam Tử ngũ quan không thay đổi, nhưng thân hình lại thần kỳ co rụt lại, trở nên nhỏ gầy đơn bạc cứ như chỉ có mười lăm sáu tuổi, màu da đã trở nên tái nhợt yếu nhược, so với thái giám bình thường không quá khác biệt, khó trách chúng phi tử nhìn trái nhìn phải, nhưng không bắt gặp tình nhân bí mật.
115 Trong nháy mắt, Kiều Tam đợi ở Tê Phượng Cung đã ba, năm ngày, hỗn ngày qua ngày tên gia hỏa mắc sức chơi đùa hỗn loạn cùng công chúa, dùng trình độ cao nhất khái phát hai huyệt danh khí của mỹ nhân chân dài, cuộc sống qua đi rất nhàn nhã vui vẻ khoái hoạt.
116 Tạm dịch: Hoan lạc trong nhà tùTiếng vang khiến Kiều Tam dừng lại, hàm răng đang cắn núm vú hoàng hậu cũng ngừng lại, hắn ngẩng đầu nhìn mấy đồ vật trong phòng, trong đầu liền nảy ra một ý niệm, ý niệm này kích thích tâm can làm hắn không thể nào xóa bỏ nó được.
117 "Keng!"Tiếng chuông dư dương uy nghiêm trang trọng, vang vọng mỗi tấc mỗi góc khắp chiếc sân rộng, hàng vạn hàng nghìn thanh âm xôn xao nhanh chóng phá vỡ không gian an tĩnh.
118 "A, ngủ một giấc trước rồi nói sau, Ngọc Phiến công chúa mà đến thì ta phiền phức to rồi. "Kiều Tam lười biếng duỗi người 1 cái, lui vào thái sư y (ghế của thái sư) to lớn, nhìn nhãn cầu của mọi người đứng tròng, vừa hận vừa tức, nhưng không biết phải làm sao.
119 Trên lôi đài, các phái tu chân không còn dám lên khiêu chiến với kẻ cầm trong tay Càn Khôn kiếm: Xích Nha, thân là người chủ trì Bắc Cung Bình theo phản ứng bản năng nhìn Tử phủ thánh nữ một chút, sau đó mới giương giọng tuyên bố: "Các vị đạo hữu, nếu không ai lên đài khiêu chiến nữa, vậy Xích Nha công tử kia thì.
120 Đầu Kiều Tam hung hăng lao về phía trước, lao thẳng đầu cụng toé máu vào trán của Xích Nha, cụng vào khiến đầu Trần Duyên Thiểu Tôn toe máu, chật vật khó chịu.
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50