41
Trong phòng chính của biệt viện, nơi mà mấy người Phạm Viêm Bá tạm thời lưu lại ở mỏ đá Lạc Bắc.
“Bảo bối… Mở chân rộng thêm một chút… Đúng rồi, cho ta thấy nơi xinh đẹp nhất của ngươi…”
Trên chiếc giường to đùng trong phòng chính, thân thể trần trụi trắng sáng ngọt ngào tao nhã lộ ra, dưới giọng nói dẫn dắt, từ từ tách hai chân thon dài thêm lớn hơn, còn người ra lệnh thì đang quỳ gối bên cạnh giường, tham lam nhìn chằm chằm vào cảnh đẹp dần xuất hiện trước mắt.
42 Vốn dĩ hai người Phạm Viêm Bá và Liễu Mộc Vũ nên khởi hành về Bình Diêu quan sau khi bận bịu xong việc chọn đá, nhưng ngày hôm sau không hề rời giường, sau lại lấy danh nghĩa “dưỡng thương”, ra lệnh cho tùy tùng dời ngày khởi hành về sau năm ngày.
43
Ba ngày sau, Điền Đại Tráng bị vấn trảm, chiếc đầu với khuôn mặt bầm tím bị treo trên tường thành Bình Diêu quan. Vu Trường Vinh treo ấn từ quan.
Phạm Viêm Bá đi vào cửa tây sương phòng, nhìn Liễu Mộc Vũ tựa vào lan can ngoài hiên ngẩn người, nói: “Địch Lại tư, cùng bổn vương ra ngoài một chuyến…”
Nói xong đi thẳng ra ngoài tây sương phòng.
44 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phan Dương Quận Vương phi Phạm Liễu thị mang thai…
Sau khi lần lượt sinh hạ một trai một gái Phạm Tiêu Ế và Phạm Ngưng Nhi, thê thất duy nhất của Phan Dương Quận vương – Liễu Mộc Vũ, vào độ tuổi “cao linh” ba mươi hai, rốt cuộc lại có “Lan mộng chi chinh”.