21 Phó Nghị bị bắt ngồi dưới lầu tìm tiệm cà phê ngồi chờ, đầu tiên là liên lạc Tina xác nhận bên công ty không có chuyện quan trọng xong mới yên lòng ăn miếng bánh ngọt.
22
Đêm nay giường nhà Phó Nghị đặc biệt náo nhiệt.
Giang Kha chiếm lấy vị trí của con gấu lông nhung, chân dài gác lên bụng nó, đè ép nó lộ ra biểu tình vặn vẹo, ủy khuất dựa vào thân thể chủ nhân.
23
Thời gian trôi qua thật nhanh, thông báo phê duyệt dự án xong Phó Nghị rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
Chiều thứ năm tuần này, hắn vừa nhận được điện thoại gọi đến văn phòng từ Giang Kha.
24
Giang Kha từ trên không trung rơi xuống thẳng tắp, xuống mấy lần rất nhanh đã trở lại, nhận lấy bao trong tay Phó Nghị, khóe miệng cười rõ tươi.
"Không ngờ nha lão tao hóa, nhìn thế mà lại dọa đám ngu ngốc kia chạy hết a.
25 Phó Nghị nhấc theo một túi nguyên liệu lớn tới nhà bếp, lặng lẽ liếc nhìn Giang Kha đang nằm co trên salon xem tivi, cảm giác bộ phận bên ngực trái nhảy lên có chút bất thường.
26
"Phó tổng, đã sắp đến giờ rồi, nên xuất phát. "
"Cảm ơn Tina, tôi qua giờ đây. "
Thư ký đi rồi, Phó Nghị đứng trước gương sửa caravat, sửa kiểu tóc, hít sâu một hơi, nghiễm nhiên lấy lại phong thái nhân sĩ thành đạt, hình tượng bá đạo tổng tài hoàn mỹ, sau đó đột nhiên nghĩ đến cái gì, liền đỡ trán trấn tĩnh lại.
27
Khí trời lạnh dần, áo khoác trên người cũng dày lên.
Phó Nghị mở cửa xe, lá cây bạch quả vàng óng rơi nhẹ xuống vai, hắn đẩy đẩy chiếc lá rụng, che kín mình bằng cái áo khoác dài đi hai ba bước vào khách sạn năm sao rực rỡ xanh vàng.
28
Giang Kha nhìn lịch đã được Phó Nghị vòng đỏ, đặt vé vào cửa ở vị trí bắt mắt.
Hôm nay là thứ sáu, công ty theo thường lệ phải đi làm, hắn muốn mở tiệc tổng kết một tuần làm việc với nhân viên, còn phải kiểm tra lại tình hình hoạt động của các dự án, liên hệ các bên đối tác này nọ.
29
Lão tao hóa, đừng quên hôm nay cùng tôi đi bơi đấy.
Phó Nghị ngồi trên ghế tổng tài, nhìn tin nhắn tới mà nhức đầu không thôi.
Hắn đến tận bây giờ có thể nói là lần đầu tiên ngắm cảnh bể bơi.
30 Nụ hôn kéo dài đầy ngọt ngào làm Phó Nghị có chút mê muội, Giang Kha lúc nãy hôn rất triền miên, đầu lưỡi tỉ mỉ đâm đâm càn quét khiến ngón chân hắn không nhịn được cuộn lại, ly nước trái cây không cầm chắc nghiêng ngả.
31
Thoát khỏi không khí lạnh lẽo bên ngoài, Phó Nghị đi vào văn phòng ngồi xuống thở phào một hơi, khum tay lên mặt phả ra nhiệt khí.
"Phó tổng, tôi đã mua được những tạp chí ngài cần rồi ạ.
32
"Phó tổng, đây là kế hoạch họp hằng năm, mời ngài xem qua. "
"Còn hơn hai tháng nữa, chuẩn bị sớm vậy sao?" Phó Nghị nhận tờ giấy kia: "Ban nhạc bên ngoài cũng mời? Tài chính dư dả?"
"Nghe nói bộ hành chính có quen biết với nhân viên nên diễn miễn phí ạ.
33 Mùa đông ở Bắc Kinh lạnh khô, Phó Nghị vừa xuống máy bay liền thấy môi lẫn hai má đều khô nứt. Hắn kéo vali đi xuyên qua đoàn người trong đại sảnh, tới vị trí hẹn trước chờ đợi.
34
Trong ấn tượng của Phó Nghị, ông chủ của Giang thị, Giang Tốt, là một nguời cực kỳ nghiêm túc, so với ba hắn còn uy nghiêm hơn.
Nhưng có lẽ lần này vì có con trai ở đấy, thoạt nhìn hiền hòa hơn rất nhiều.
35 Người phía trên bá đạo ra lệnh, một tay còn vòng qua nhào nặn cơ bụng rắn chắc của Phó Nghị, nơi đó vì chống đỡ thời gian dài nên căng thẳng khẽ run, bị mò liền run lợi hại hơn nữa.
36
Phó Nghị lấy quà chuẩn bị cho Giang Kha từ trong vali hành lý ra, nhìn chính mình trong gương mà ngẩn người.
Một lát sau hắn hít sâu mấy cái, sửa sang lại quần áo rồi ra ngoài.
37 Phó Nghị đứng bên ngoài, dưới trời lạnh âm mấy độ cũng có chút hơi mộng mị, hắn cảm thấy biểu hiện vừa rồi của mình rõ ràng là rất bình tĩnh, đáng lý không lộ ra một kẽ hở nào mới đúng.
38
Trở lại Thượng Hải xong cũng đã là gần hết năm, Phó Nghị bắt đầu lao vào triển khai tổng kết công tác, công ty cũng chuẩn bị đến kỳ họp hàng năm.
Hắn lần thứ hai tiếp điện thoại từ Phó Kiệt, nói phụ thân muốn hắn trở lại ăn bữa cơm đêm giao thừa.
39
Tiễn người đi xong, cuối cùng hắn có thể nói chuyện với Giang Kha được rồi.
"Lão tao hóa, có kinh ngạc không nào?"
"Cậu không phải nên đi châu Âu sao, thế nào lại.
40
Bữa tiệc giao thừa vẫn não nhiệt như vậy, Phó Nghị đã mong đợi rất lâu rồi.
Khi hắn về tới nhà thì bữa tối đã chuẩn bị xong, nhìn thấy người thân thích đã lâu không gặp, có hơi lúng túng chào hỏi, sau đó tới bên chỗ Phó Kiệt ngồi xuống.