Tất cả mọi người kể cả lão tinh linh đều nản. Đây không phải câu hỏi vô nghĩa sao? Nếu không phải Vô Danh đột nhiên xuất hiện, mà lại không ai phát hiện nơi bạch quang phát ra, khiến cho mọi người không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ sợ vô số cao thủ gia tộc Phong Linh kia đã sớm lao lên động thủ.
Đột nhiên lão tinh linh nghĩ ở đây không chỉ có gia tộc Phong Linh nhất mạch, mà còn có thêm hơn một ngàn vạn người mua.
Hít sâu một hơi, ông ta cất cao giọng đáp:
-Không sai, nơi này là hội đấu giá.
-Tốt. Ta muốn bán đấu giá một thứ.
Lão tinh linh hừ lạnh:
-Các hạ, tuy ta không biết lai lịch của ngươi, nhưng phải có một câu phụng cáo: Nơi này chúng ta bán đấu giá, trước hết phải được an bài tốt. Còn về thứ ngươi mang đến, không có tư cách đấu giá ở đây.
Vô Danh vẫn không đổi sắc mặt:
-Thật không?
-Không sai.
Lão tinh linh vung tay lên
-Các hạ, ngươi đột nhiên vừa xuất hiện đã gây ra hoang mang thật lớn cho chúng ta. Giờ thì mời ngươi cũng các trưởng lão bản tộc đi xuống.
Ông ta âm u bồi thêm một câu
-Không cần có ý đồ phản kháng. Ngươi tuyệt đối không thể trốn thoát.
Ông ta còn chưa nói xong, năm người bên cạnh đã chậm rãi bước tới chỗ Vô Danh, xem bộ dáng của bọn họ cũng biết, các tinh linh này tuy thực lực cường đại nhưng cũng không hy vọng đánh nhau lúc này.
Nếu thật sự đánh tới không thể vãn hồi, thì thật sự ảnh hưởng rất lớn đến gia tộc Phong Linh.
Lúc này tất cả mọi người đều tin Vô Danh là kẻ thù của gia tộc Phong Linh đến quấy rối, không có bất cứ kẻ nào tin hắn tới đây quả thực có đồ vật muốn đấu giá.
Ngay khi năm người kia tới trước Vô Danh bảy bước, hắn đột nhiên giơ cao tay phải lên.
Bước chân năm người kia lập tức hơi khựng lại, toàn thân đề phòng.
Nhưng Vô Danh cũng chẳng phát động công kích gì, mà ở trước mặt bao người chầm chậm mở ra bàn tay phải đang nắm chặt.
Một vầng hào quang trong suốt lập tức sáng lên, như là thứ thuần khiết nhất thế gian này, như thể trực tiếp in sâu vào nội tâm mỗi người.
Trầm mặc, yên tĩnh như cái chết.
Tất cả thanh âm đều hoàn toàn biến mất, ánh mắt mỗi người đều bị vầng hào quang thuần khiết không chút tỳ vế hấp dẫn.
Đây là một thứ ánh sáng có thể rọi vào tận trong lòng người, cũng là một thứ ánh sáng có thể khai phá hết thảy.
Bất kể là người ở dãy phòng phía trước có thể trực tiếp nhìn, hay ở dãy giữa sử dụng ưng nhãn thuật thêm vào, hay người ở phía sau nhìn vào qua quả cầu thủy tinh, đều bị vầng sáng thần bí nhất thiên địa này hấp dẫn thật sâu, không thể có nổi một ý niệm gì khác trong đầu.
So sánh với nó, đại lục thần tạo, tinh cầu, tuy đã dấy lên một sự chấn động, nhưng so với ảnh hưởng của vầng hào quang này, cực kỳ bé nhỏ, không đáng nhắc đến.
-Cái này... đây là cái gì?
Thật lâu sau, không biết từ đâu có một tiếng nói phá vỡ sự yên tĩnh.
Mấy luồng sáng đột nhiên phiêu phiêu xuất hiện giữa không gian, mỗi luồng hào quang đại diện cho một người, gần như chỉ trong chốc lát, quanh thần Vô Danh đã có bốn người.
Năm cảo thủ truyền kỳ Tinh linh tộc kia vừa thấy những người này đến lập tức biến sắc, một đám câm như hến, cho dù là Ngàn năm Truyền kỳ cũng không dám có chút dị động.
Bốn người này, không ngờ có hai người có tai nhọn thật dài, cũng là tinh linh đến từ Phong Linh gia tộc nhất mạch.
Trong đó, một tinh linh khẽ cau mày, vung tay lên, năm người kia lập tức như vừa được đại xá, vội vàng quay về bên cạnh lão tinh linh.
Biến cố này lập tức khiến cho sóng to gió lớn nổi lên, vô số tiếng chất vấn truyền ra, mà trong đó, hỏi nhiều nhất, tất nhiên là thứ nhỏ như móng tay có thể tản mát ra hào quang như thế trong tay Vô Danh đến tột cùng là thứ gì.
-Vị... tiên sinh này...
Một trong bốn người vây quanh Vô Danh hỏi:
-Vật trong tay ngài, thực sự ngài muốn bán sao?
-Phải.
Vô Danh đáp không chút do dự.
-Tốt. Ta mua!
Người nọ lập tức nói.
-Chờ một chút.
Sắc mặt tinh linh kia cực kỳ ngưng trọng, lạnh lùng lên tiếng:
-Nơi này là thành thị của Phong Linh gia tộc chúng ta. Đồ vật này tất nhiên là của chúng ta.
-Gia tộc Phong Linh?
Người nọ hừ lạnh.
-Đồ vật này chỉ sợ các ngươi nuốt không trôi.
-Hỏa Thứu (kền kền lửa), ở trong này, không có vật gì gia tộc Phong Linh chúng ta nuốt không trôi.
-Thật không?
Nam tử tên Hỏa Thứu ngẩng đầu cười ha hả, cố ý nhìn một vòng tứ phía, chậm rãi nói:
-Thật khá cho thành thị rừng rậm này, đáng tiếc từ nay về sau, tòa thành này sẽ vĩnh viễn biến mất.
Hai tinh linh trong sân kia lập tức tái mét, nhưng bọn họ cũng hiểu được, một khi bốn người kia đấu võ ở đây, thì tòa thành thị rừng rậm này căn bản đừng nghĩ đến chuyển bảo toàn. Trong thời gian ngắn, bọn họ cung do dự.
Thông qua quả cầu thủy tinh, Tiếu Ân cũng thấy hết sự biến hóa sắc mặt của những người này, lập tức hiểu được bọn họ đã nhìn ra lại lịch mảnh vỡ thần cách này.
-Dick tiên sinh, bốn người bọn họ là ai?
Tiếu Ân vội hỏi.
Khi bọn họ vừa xuất hiện, sắc mặt của Dick đã sớm trở nên cổ quái, do dự một chút, trả lời:
-Bọn họ đều là các cao thủ cấp Ngụy thần nổi tiếng nhất của các nơi giao dịch lớn. Thực không thể tưởng tượng được, ở đây lại xuất hiện thứ này.
Tiếu Ân chuyển tròng mắt:
-Là cái gì?
Môi Dick khẽ run nhẹ:
-Nếu ta không nhìn lầm, đây chính là mảnh vỡ thần cách trong truyền thuyết.
Tiếu Ân và Roosevelt hít một hơi, hai mắt chăm chăm gắt gao nhìn quả cầu thủy tinh, trong mắt muốn lồi ra.
chẳng qua, hai người bọn họ, một người là giả bộ, một người là thật thôi.
-Mảnh vỡ thần cách. Thì ra đây là mảnh vỡ thần cách.
Tiếu Ân lẩm bẩm.
Còn Roosevelt đã sớm khẩn trương không nói nên lời. Tuy thực lực của hắn còn xa xa không bằng Tiếu Ân, nhưng hắn cũng là sinh trong thế gia, hiểu biết về mảnh vỡ thần cách tuyệt đối không ít hơn Tiếu Ân, tất nhiên hiểu được công dụng của thứ này.
Dường như Dick sực nhớ tới cái gì:
-Tiếu Ân tiên sinh, cho tới bây giờ, ta vẫn chưa thấy qua mảnh vỡ thần cách thực sự, cho nên cũng không dám khẳng định.
Hắn khẽ gật đầu:
-Xem thái độ mấy Ngụy thần kia, khẳng định là không sai.
Xem vẻ mặt hắn dường như đúng là đang thèm mảnh vỡ thần cách này đến nước dãi nhỏ dài ba thước, nhưng trong lòng hắn cũng đang cười to, tranh đi, cướp đi, càng nhiều người cướp ta càng cao hứng.
Lúc này, bốn người vây quanh Vô Danh trên đài kia vẫn đang giằng co, hai vị tinh linh trong đó rõ ràng đều đến từ gia tộc Phong Linh, còn hai vị khác đến từ nơi khác, nhưng trong lúc này cũng đừng chung một thuyền, một bộ dáng liên thủ, khiến hai tinh linh kia không dám khởi chiến.
Cuối cùng, tên tinh linh lúc nãy nói nhìn Vô Danh, đột nhiên dịu dàng hỏi:
-Ngươi là tinh linh nhất mạch?
Mọi người giờ mới tỉnh ngộ, nhìn cái lỗ tai dài nhọn trên đầu Vô Danh, hai cao thủ Ngụy thần kia cùng nhướn mày.
Chỉ có Tiếu Ân ở dưới cười đến rụng răng, Vô Danh chẳng qua chỉ là thuận tiện biến thành bộ dạng lão tinh linh kia, có điều nơi này không có ai nhìn ra thôi.
Nhưng câu trả lời của hắn khiến Tiếu Ân thiếu chút nữa thì hô lên kinh ngạc.
Bởi vì, thật không ngờ hắn thong thả đáp:
-Nguyệt Tinh linh nhất mạch.
Tiếu Ân thầm cười khổ không ngừng. Vô Danh này, thật sự khiến cho người ta không nói nổi gì nữa!
-Nguyệt Tinh linh?
Ngụy thần tinh linh kia nhíu mày, lập tức cười nói:
-Tốt. Nếu tất cả đều là tinh linh nhất mạch, thì tinh linh chúng ta nên trao đổi trong nội bộ với nhau thôi, không cần khiến cho dư luận xôn xao. Ngươi thấy thế nào?
-Peaceful đại trưởng lão tôn kính.
Hỏa Thứu cười lạnh:
-Chẳng lẽ ngài đã quên? Đây là hội đấu giá, mà vị tiên sinh này là đến tham gia bán đấu giá. Ta có thể khẳng định, giá cả bán đấu giá được tuyệt đối phải cao hơn so với trao đổi với các ngươi nhiều lắm.
Vô Danh dường như cũng có chút thiếu bình tĩnh. Hắn khẽ gật đầu:
-Được rồi, vậy bán đấu giá đi.
Khuôn mặt Peaceful hơi giật giật, ánh mắt nhìn Vô Danh nhanh chóng có một tia sát khí.
Trong cả gia tộc Phong Linh, hắn tuy cũng không phải cao thủ đệ nhất, nhưng so với kẻ khác, thân phận Ngụy thần tinh linh này cũng có thể khiến hắn được đưa lên vị trí đứng đầu gia tộc.
Nhưng tinh linh Vô Danh này không ngờ một chút mặt mũi cũng không bán, hơn nữa vật quý như thế còn đem ra đấu giá. Đúng là đối với khắp gia tộc Phong Linh là một sự sỉ nhục không thể rửa sạch.
Tuy nhiên, lúc này, hai người kia cũng như hổ rình mồi, nếu ngang ngạnh động thủ, chỉ sợ cuối cùng cũng rất khó có được lợi lộc gì. Trời mới biết trong hơn một vạn phòng này có bao nhiêu cao thủ. Nếu đồng loạt đứng lên...