Đối với những thứ bày ở đây Tiếu Ân cũng đã có chút động tâm. Có rất nhiều bảo bối trước kia đểu là ở trong các điển tịch truyền thuyết. Nhưng trong mắt Habib Hey và Dike Stan vẫn cứ một thái độ coi thường, dường như chán ghét tất cả mọi thứ ở đây.
Một lúc lâu sau. Tiếu Ân đột nhiên dừng lại trước một cửa hàng. Hai vị lão nhân nhìn nhau, lúc này trong mắt họ dâng lên một tia kỳ lạ. Rất hiển nhiên, bọn họ đã nhận ra vật phẩm trong quán này, hơn nữa còn có chút vừa ý.
Những thứ bày bán trong quán này rất nhiều, lớn nhỏ chất thành một đống, dường như chẳng có ai sắp xếp lại qua. Trên mồi vật phẩm đều có tản ra năng lượng dao động nhất định. Đương nhiên, năng lượng dao động đó cũng không mạnh trong mắt mọi người, bất quá. có ít còn hơn không. Đằng sau sạp hàng là một thạch tượng quỷ thân hình cao lớn. Thực lực của hắn chẳng qua cùng chi tương đương với một ma đạo sĩ Thất tinh, xét trên mặt bằng chung của các quán ở đây. cũng chỉ miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn tầm trung. Khi thấy có ba vị truyền kỳ trước mặt. sắc mặt thạch tượng quỷ này lập tức có chút mất tự nhiên, đặc biệt là ánh mắt của hai vị lão già kia, cả người đã thấy run run sợ hãi khó hiểu.
Tuy biết rõ bày quán ở giữa chợ trắng sẽ không có khả năng gặp nguy hiểm gì. nhưng theo bản năng hắn rất sợ hai lão nhân này. Tiếu Ân thầm buồn cười, đây là hai người Habib Hev còn không phóng thích uy lực quang minh tinh thuần đặc thù của mình đó. nếu không thạch tượng quỷ này đừng nói là chống đỡ được, sợ là vừa thấy đã nằm rạp xuống rồi.
Hắn giơ tay. đào qua đống vật phẩm lộn xộn đó lấy ra một viên châu đen nhánh tưởng như rất bình thường.
- Đây là cái gì?
Tiếu Ân hỏi dò.
Thạch tượng quỷ cúi người, cười cười:
- Đại nhân tôn kính, đây là thứ mà tiểu nhân tìm được ở trong một thần quốc hoang tàn. Vì thứ này mà chúng ta đã mất rất nhiều huynh đệ đó.
Tiếu Ân nhíu mày. bất mãn nhìn hắn. Thạch tượng quỷ lập tức bưng kín miệng không nói thêm nửa lời. Đây là uy nghiêm. Chỉ có kẻ cao cao tại thượng, nắm quyền thật lớn mới có thể dưỡng ra khí thế mạnh mẽ như thế.
Tuy trong thời gian ngắn Tiếu Ân không thể bồi dường ra khí thế như vậy, nhưng trên người hắn còn có quyền trượng thần thánh. Mượn sức cây quyền trượng này. Tiếu Ân đương nhiên có thể tạo thành khí thế áp lực tùy ý mình.
- Thứ này không tồi. Ngươi muốn bán bao nhiêu?
Hắn thản nhiên hỏi. Thạch tượng quỷ kia do dự một chút, chần chừ, giơ ra một ngón tay. hỏi dò:
- Đại nhân, người xem một thần lực kết tinh thế nào?
Tiếu Ân không nói hai lời giơ tay tung ra một giọt tràn đầy thần lực kết tinh màu hồng đen.Thạch tượng quỷ nhận lấy, chớp chớp hai mắt. sau đó vui mừng quá đỗi vội vàng nhận lấy, hai tròng mắt đảo qua đảo lại dường như đang cảnh giác gì đó. Nhìn bộ dáng này, tuy cũng không có hảo cám gì với sinh vật hắc ám, nhưng hai nguời Habib Hev cũng không kìm nổi chút cảm khái. Dường như đã lâu thật lâu, bọn họ cũng từng có ngày như vậy...
Tiếu Ân thu lại viên châu màu đen đó. xoay nguời rời đi, nhưng thạch tượng quỷ kia vội vàng hỏi :
- Đại nhân, ngài còn cần thứ này không?
Tiếu Ân ngẩn ra, quay đầu lại. khó có thể tin:
- Ngươi còn có?
Không chỉ là Tiếu Ân, ngay cả ánh mắt hai người Dike stan cũng có vẻ hồ nghi, bọn họ cũng không tin, trong tay một tên thất tinh này còn có thứ tốt như thế nữa. Nhưng thạch tượng quỷ này cười hà hà hai tiếng, lấy ra một vật phẩm trang sức không gian, nhẹ nhàng phất tay một chút, không ngờ lấy ra năm viên châu màu đen như thế.
Khí tức của năm viên châu này mạnh hơn viên châu khi nãy một chút, nhưng cũng chỉ là hơn một chút, không thẻ khiến người ta chú ý.
Tiếu Ân đảo qua tinh thần ý thức, không cười
- Không tồi. Rất không tồi.
Hắn liếc nhìn đối phương, thâm ý sâu xa
- Đây cùng là tìm được ớ đống hoang tàn đó sao?
. . . .
- Đúng vậy. Đều là đồ tìm được ở đống hoang tàn đó đó. Ngài cần cái gì thì chỉ cần để ý sẽ có.
Thạch tượng quỷ lấy lòng. Tiếu Ân mỉm cười, lại lấy ra năm viên thần lực kết tinh giao cho thạch giới quỷ, chậm rãi nói:
- Vận may của ngươi thật không tồi.
Thạch tượng quỷ mặt mày hớn hở nhận lấy thần lực kết tinh, ngay cả vật phẩm trang sức không gian cũng không cần. rạo rực vui sướng cất đi.
Tiếu Ân cầm trong tay năm viên châu màu đen mà hài lòng hả dạ.
Ba người bọn họ nhìn vẻ mắt hưng phấn thỏa mãn của thạch tượng quỷ. trong mắt cũng hiện ra vẻ thương hại.
Trên đời này. có lễ chỉ có kẻ vô tri mới là dễ thỏa mãn nhất.
Đột nhiên một tiếng hét chói tai vang lên đằng sau:
- Chờ đã, để thứ đó lại cho ta.
Một bóng đen xẹt qua mọi người, một bàn tay quỷ lướt tới chộp tới năm viên châu màu đen trong tay Tiếu Ân.
Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng, nhưng hắn không có ý nhúc nhích, thậm chí ngay cả bàn tay cũng không thèm động đậy.
Nhưng bàn tay kia cũng không quơ được gì. Bởi trước mặt Tiếu Ân đã có một bức tường ánh sáng. Một khắc cái tay kia gặp bức tường ánh sáng, lập tức như củi gặp lửa cháy lên. Một tiếng kêu thê lương thám thiết vang lên. Bức tường ánh sáng diện tích không lớn. năng lượng dao động tản ra cũng còn xa không mạnh bằng đồi phương, nhưng một khi song phương tiếp xúc, cũng là bức tường ánh sáng áp đảo. Bóng đen kia điên cuồng lên, y tru lên thống khổ, đồng thời không ngờ cứng rắn chặt đứt cánh tay đã chạm vào bức tường ánh sáng kia.
Trên cái tay cụt đó lóe lên một chút hào quang , ăn dần cánh tay chảy ra và hóa thành cát bụi, cuối cùng khi toàn bộ hào quang biến mất thì cánh tay đã hoàn toàn không thấy.
Biến cố nơi này lập tức khiến cho nhiều người chú ý. trong không trung lập tức có hơn mười tên chấp pháp bay đến. Gây rối trong chợ trắng thần linh tổ chức là hành vi khiêu khích nghiêm trọng. Bất kể là vị thần linh nào cũng tuyệt không cho phép chuyện như vậy phát sinh. Bóng đen kia cũng là một giống quỷ. chẳng qua còn mạnh hơn , ác hại hơn nhiều so với thạch tượng quỷ sau quán hàng kia. Hắn đã đạt tới cấp bậc truyền kỳ. ít nhất bề ngoài cũng không kém đám người Tiếu Ân. Lúc này, con quỷ đó đang nhìn đám người Tiếu Ân với một đôi mắt đỏ máu tràn đầy oán độc. Hắn hung hăng vỗ lên người, chỗ cánh tay cụt kia tràn ra một màn sương màu đen, không lâu sau, màn sương đen này đã ngưng tụ thành một cánh tay mới hàng thật giá thật. Có thể nói là cánh tay cụt đã tái sinh.
Từ trên trời mười tên chấp pháp mặc lam bào hạ từ trên trời xuống, thực lực bọn họ thể hiện ra chỉ là khoảng ma pháp sư bát cấp và cửu cấp ,thế nhưng ngay cả tên quỷ đã đạt tới cảnh giới truyền kỳ kia cũng không dám tùy tiện chọc vào.
Một người trong đó rơi thẳng xuống giữa bọn họ, ánh măt thoáng lướt qua vài người, lập tức nhíu lại. Không ngờ là các truyền kỳ tranh nhau tài vật, đây không phải là vấn đề hắn có thể giải quyết.
Hắn giơ tay phát ra một tín hiệu cầu viện, đồng thời nói với đám người Tiếu Ân:
- Các vị truyền kỳ vô cùng tôn kính, không biết các vị có hiểu lầm gì, vì sao phải động thủ ở đây?
Hắn nói chuyện thật khách khí. không có chút chỗ nào là thất lễ. Đương nhiên, nếu kẻ gây rối không phải truyền kỳ mà chỉ là một ma đạo sĩ bình thường, thì thái độ sẽ khác hoàn toàn.
Habib Hev tiến lên một bước:
- Hiểu lầm thì không có, nhưng vị thạch tượng quỷ đại nhân này vừa mới gây sự. Mới thấy mặt đã ra tay cướp đồ. Chúng ta chỉ là giáo huấn hắn một chút thôi.
Lão dừng một lát. bình tĩnh nói tiếp
- Xem mặt mũi Ake Hayes phong thần đại nhân, chúng ta không đánh chết hắn xem như là may mắn cho hắn rồi.
Sắc mặt thạch tượng quỷ đó dần trờ nên ác độc:
- Nói bậy. các ngươi trộm đồ của ta thì có. Ta chẳng qua chi là muốn đoạt lại đồ của ta.
Hắn khựng lại một chút, nhìn chăm chăm vào Tiếu Ân, đột nhiên ngạc nhiên vui mừng kêu lên