Giang Thành cũng không giống Lâm Hải, một đôi tôm hùm Úc Châu như vậy, đừng nói là còn sống, cho dù chết cũng có giá trị xa xỉ.
Gần đây không phải thiếu gia không có tiền sao?
Sao có thể đem thứ này về?
“Tần đại thần đưa.” Phó Cửu nói xong thuận tay ném tôm hùm tới trong ngực của cậu: “Tìm một thùng nước để thím Lâm chăm coi, chờ mẹ tôi về nếu chúng.”
Tần, Tần thiếu đưa tôm hùm?!
Trần Hiểu Đông trừng mắt, tức khắc cảm thấy đồ vật trên tay nặng như thiên kim**!
** Nghìn vàng, ý nói nhiều tiền của hoặc có gì rất quý giá.
Quan hệ giữa thiếu gia với Tần thiếu đã tốt đến mức Tần thiếu đã có thể tặng lễ vật cho cậu ấy sao?
Này quả thật chính là sống lâu mới thấy!
Phải biết rằng lần đầu tiên Tần thiếu được thiếu gia thổ lộ, thiếu chút nữa anh ấy đã kêu người dùng một tay nghiền chết thiếu gia.
Thế nhưng hiện tại còn tặng lễ vật cho thiếu gia?!
Nhưng đưa lễ vật như tôm hùm... Có phải quá quỷ dị hay không?
Thế giới của Tần Thần quả nhiên không phải người phàm như bọn họ muốn hiểu là có thể hiểu được!
“Đợi một chút! Thiếu gia, cậu đi đâu?” Trần Hiểu Đông nhìn Phó Cửu muốn lên lầu, nhịn không được mở miệng hỏi.
Trước khi Phó Cửu đóng cửa chỉ chừa lại cho cậu một câu: “Lên trò chơi chọc đại thần.”
Phó chín lâm đóng cửa phía trước, chỉ chừa cho hắn một câu: “Lên trò chơi, liêu đại thần."
“...”
Trần Hiểu Đông đi ra cùng thím Lâm, cả hai người đều cảm thấy gần đây thiếu gia nhà bọn họ có chút hơi giống bị tẩu hỏa nhập ma!
Thế nhưng thật sự vì một người đàn ông mà bắt đầu vật lộn với cái máy tính đến mất ăn mất ngủ.
Chỉ là bọn họ quá hiểu rõ kỹ thuật của thiếu gia, thao tác nhân vật nào trong trò chơi cũng không được. Từ lúc phu nhân mở công ty, bọn họ liền biết thiếu gia không có thiên phú về mặt này.
Thiếu gia lại dám tìm cơ hội để tiếp cận Tần Thàn trong trò chơi.
Không thể không nói, một khi con người sa vào lưới tình cũng sẽ làm ra chuyện khiến mọi người kinh ngạc.
Thím Lâm cũng không nấu hai con tôm hùm kia, lại nghe nói là đồ vật của vị Tần thiếu kia đưa, bà càng không dám đụng vào. Chỉ cẩn thận tìm một thùng gỗ nho nhỏ, bỏ thêm chút rong