41 Ở lâu trong phủ, nhìn quen cảnh đình đài lầu các, mái ngói tường cao, bốn phía đều là vách tường cao cùng một khoảng trời vuông vứt, nhưng thế giới bên ngoài lại rộng lớn như vậy.
42 Chương 61 - Vọng hải triều 9 Thuyền “Ngân Giao Hào” tiến ra biển lớn mênh mông bát ngát. Thời tiết hôm nay rất đẹp, mặt biển rộng lớn thật yên lặng trong vắt như ngọc lưu ly, giống như có thể nhìn thấy đáy.
43 Chương 62 - Vọng hải triều 10 Trong làn gió đêm nhè nhẹ thổi, công tử áo trắng chậm rãi tựa thân vào mạn thuyền. Ánh trăng sáng tỏ soi rõ khuôn mặt của hắn, Sắt Sắt nhìn thấy trên mặt hắn đang đeo một cái mặt nạ hình bướm màu ngũ sắc chứ không phải mặt nạ bằng bạch ngọc Minh Xuân Thủy thường đeo.
44 Chương 63 - Vọng hải triều 11 Đoàn người của Sắt Sắt theo thuyền nhỏ rời đi, Minh Xuân Thủy hầu như không lộ diện. Đi được một khoảng khá xa, Sắt Sắt quay đầu nhìn lại, thoáng ẩn hiện trên Vọng lâu đài của thuyền “Mặc Sa Hào” có một bóng áo trắng nhàn nhã.
45 Chương 64 - Vọng hải triều 12 Chỉ một chiêu đã thắng đối thủ, việc này chưa từng xảy ra trong những đài luận võ trước đây. Hôm nay Sắt Sắt muốn đoạt giải nhất, nên ra chiêu lưu loát gọn gàng, mạnh mẽ vang dội.
46 Cọc gỗ lớn nặng nề bị đóng đinh trên mặt đất, một tên cướp biển tiến lại, dùng dây sắt buộc chặt hai chân, hai tay và eo lưng của Sắt Sắt lên trên cọc gỗ.
47 Chương 65 - Vọng hải triều 13 Sau khi Sắt Sắt thu phục cướp biển Thủy Long đảo liền lập tức phái người giải cứu Tứ Đại Long ra khỏi địa lao. Khi nhìn thấy bọn họ, trong lòng Sắt Sắt vô cùng xót xa.
48 Chương 66 - Vọng hải triều 14 Trong chớp mắt khi chiếc thuyền hoa kia xuất hiện, thời gian như ngừng trôi, xung quanh đều lặng lẽ không một tiếng động.
49 Tốc độ của những điểm đen này di chuyển rất nhanh, trong phút chốc đã đến trước mắt, bao vây chặt như nêm những chiến thuyền hải tặc của Sắt Sắt và thuyền của Minh Xuân Thủy.
50 Chương 67 - Vọng hải triều 15 Nói Táng Hoa và Trâm Hoa chấm dứt chiến sự, chỉ một câu này, nàng có thể yên tâm sao? Dạ Vô Trần mang đến những hai vạn thủy binh, mà gộp lại số binh sĩ do Minh Xuân Thủy mang đến và cả bọn cướp biển của nàng cũng chi mới hơn năm ngàn người thôi.
51 Chương 68 - Vọng hải triều 16 Bàn tay ngọc thon dài như bị bỏng, nhanh chóng rụt lại, trước mắt là màn đêm đen tối nặng nề. Thân thể mềm mại khẽ nhúc nhích, mới phát giác trên người nhẹ hẫng không mặc quần áo, mà hai tay chạm đến ngực kia cũng ấm áp mà trơn nhẵn, người nọ hiển nhiên cũng không mặc quần áo.
52 Chương 69 - Như mộng lệnh 1 Hoàng hôn. Núi Thương Úc che khuất ánh mặt trời phía Tây, bầu trời lúc này chỉ còn một mảnh hoàng hôn mênh mông. Hai chiếc xe ngựa xăm xăm chạy trên con đường núi vắng vẻ, hai bên đường núi là rừng núi trập trùng hiểm trở.
53 Chương 70 - Như mộng lệnh 2 Dưới ánh trăng mông lung, hình bóng hai người cùng ngồi chung một con ngựa từng nét khắc sâu một cách đau đớn vào mặt Dạ Vô Yên, cánh môi hắn hơi nhếch lên, con ngươi đen lộ ra một vẻ mất mát khó có thể diễn tà bằng lời.
54 Chương 71 - Như mộng lệnh 3 Bắc Lỗ quốc từ khi lập quốc tới nay cũng chi có hai kinh thành là Vân Kinh và Nhạn Kinh. Phương Bắc có núi cao chập chùng quanh năm mây vờn trên đỉnh tung hoành ở phía Tây thảo nguyên, có thác nước từ trong núi chảy xuống, tụ lại thành sông Vân Thủy, yên lặng trang nghiêm chảy qua thảo nguyên.
55 Chương 72 - Như mộng lệnh 4 “Tế ti, nhưng hai người kia lại bất kính với thần linh, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua?” Khả Hãn nhíu mày nói. “Khả Hãn, thần phật lấy từ bi làm trọng, tất nhiên sẽ không trách tội các nàng.
56 Chương 73 - Như mộng lệnh 5 Y Lãnh Tuyết từ khi xuất hiện đến bây giờ thần sắc vẫn luôn thánh khiết trong trẻo nhưng lạnh lùng, không có lấy một chút biểu tình, tựa hồ như đang đeo trên mặt một tấm mặt nạ vô hình, mặc kệ việc gì phát sinh nàng đều là một tế ti thánh khiết cao quý, không gì có thể làm nàng thay đổi sắc mặt.
57 “Nhị hoàng tử, nàng tới để xem lễ hội tế trời, không phải tới gặp ngươi nên tất nhiên sẽ không đi tìm ngươi. ” Vân Khinh Cuồng cười nói Phong Noãn không thèm để ý đến Vân Kinh Cuồng, chỉ nhìn Sắt Sắt chằm chằm, ôn nhu nói: “Theo ta đến phía trước ngồi đi!” Sắt Sắt thản nhiên cười nói: “Ta không đi.
58 Chương 74 - Như mộng lệnh 6 Hắn nâng tấm da sói trắng lên, quỳ một gối trước mặt nàng. Sắt Sắt sợ ngây người, trước nay đều nói, dưới gối nam tử có dát vàng, nam tử này thế mà quỳ gối trước mặt nàng, mà còn quỳ rất tự nhiên và tao nhã như vậy.
59 Chương 75 - Như mộng lệnh 7 Sắt Sắt chưa bao giờ thấy vẻ mặt Vân Khinh Cuồng lãnh liệt mà ủ dột như vậy. Hắn cẩn thận vạch áo sau lưng Dạ Vô Yên ra, thấy mũi tên cách hậu tâm chừng nửa tấc, trong lòng cảm giác an tâm một chút.
60 Chương 76 - Như mộng lệnh 8 Sắt Sắt bắn ra một mũi tên này, hoàn toàn chấn động con dân thảo nguyên đang vây xung quanh xem. Con dân Bắc Lỗ quốc vốn là dân tộc rất giỏi về bắn cung, nhưng không ai dám vỗ ngực xưng mình có thể bắn được như thế.