41 Dục vọng của Lăng Lang đã hoàn toàn bị đánh thức, không cần nhìn anh cũng biết mặt mình nhất định đỏ vô cùng, mà đó cũng không hoàn toàn vì tác dụng của cồn.
42 Lăng Lang ngồi xổm trước ống kính vỗ về chơi đùa hạ thể, gậy mat-xa lớn đầy điểm gồ ghề đang chấn động trong cơ thể, vật thể nhân tạo này tựa hồ khuyết thiếu trí năng, thân thể anh không ngừng giãy dụa vặn vẹo điều chỉnh tư thế, nhưng điểm cực độ khao khát kia lại không thể chiếm được thỏa mãn.
43 Phong Hạo điều chỉnh góc độ máy quay một chút, để ống kính có thể nhắm chính xác hơn vào mặt Lăng Lang. Lăng Lang như tư thế của một con chó quỳ rạp trên mặt đất, hai tay và hai đầu gối chạm đất, đầu ngẩng cao, cái vòng màu bạc trên cổ bị ánh sáng vàng ấm rọi chiếu ánh lên một tầng màu đồng, trên bề mặt cái chuông rung rung phản xạ ánh sáng rực rỡ.
44 Ngày kế tiếp khi Lăng Lang tỉnh lại, đầu còn có chút phát đau, anh sờ lên cổ mình, cái vòng cổ có gắn chuông mang tối hôm qua đã không thấy, không biết từ lúc nào đã được đổi thành cái bằng da mềm mại ngày thường anh thường mang khi ngủ.
45 MV của Phong Hạo như thế hẳn là không thể thông qua xét duyệt của tổng cục, bất quá ở thời đại internet phát triển này, cái từ “cấm” trái lại trở thành phương tiện tuyên truyền tự nhiên, những trang web có tỉ suất lượt truy cập lớn đều sôi nổi lấy “Thị giác kinh diễm”, “Thiên triều cấm truyền bá” làm từ mấu chốt trong tiêu đề, long trọng đem Phong Hạo tiến vào hàng ngũ ca sĩ đang nổi danh, đẩy MV có lượng tiêu thụ lớn nhất lúc bấy giờ ra sau vươn lên đứng đầu bảng, nhất thời hấp dẫn vô số ánh mắt, chỉ riêng đĩa đơn 《 Đẳng nhĩ ngưỡng vọng 》cũng đứng đầu bảng xếp hạng âm nhạc uy tín nhất trong một thời gian dài.
46 Lăng Lang trầm mặt tiếp lấy vật trên tay đối phương, lập tức thu hồi tầm mắt, dựng lên khí tràng “người lạ chớ gần”.
Người tới mỉm cười, vòng qua Lăng Lang, lập tức đi đến trước mặt Phong Hạo, vươn tay ra, "Ngô Quan Phong.
47 Lăng Lang đến tận khi về nhà vẫn còn trầm mê trong nhân vật của chính mình, hôm nay quay phim cũng không thuận lợi, cảnh cuối thủy chung không thể hoàn thành, đạo diễn bất đắc dĩ, chỉ đành tuyên bố kết thúc công việc, để anh trở về nghiền ngẫm nghiền ngẫm.
48 Hai tay Lăng Lang đỡ lấy chỗ tựa lưng sofa, vì thiếu đi đai lưng, long bào lỏng lẻo xốc xếch vắt trên thân người, hơn nửa bộ ngực lộ ra bên ngoài, vạt áo long bào bị vén cao lên eo, lộ ra đường nét duyên dáng của mông cùng đùi, ở giữa hai chân, khí quan giống đực không ngừng ra vào, va chạm thân thể Lăng Lang đong đưa không thôi.
49 Khi Ngô Quan Phong đến phim trường, một em trai có vẻ là nhân viên cửa hàng bán hoa đang ôm một bó hoa bách hợp to đứng ở cửa nhìn quanh quất.
Hắn lượn qua bên cạnh cậu, hạ kính râm xuống, bày ra một bộ biểu tình tự cho là có mị lực nhất, “Cần giúp đỡ không?”
"Chào anh, có người muốn em đem bó hoa này đưa cho Lăng Lang.
50 Đáy lồng sắt trần trụi cứng rắn, Lăng Lang đổi vài tư thế, rốt cục ôm đầu gối ngồi xuống tựa vào góc. Bức vách giả không được mở, anh nhìn không thấy cảnh tượng trong phòng khách, cũng không nghe Phong Hạo vọng lại thanh âm gì.
51 《Phim trường Hồ Sóc phát sinh vụ nổ ngoài ý muốn, nhiều diễn viên trong đoàn phim bị thương, nguyên nhân nổ còn đang điều tra, cảnh sát nghi ngờ là do con người gây ra 》
“Nhường một chút, nhường một chút,” Người đại diện dùng khí lực từ khi còn bú sữa mẹ đẩy ra đám ký giả bu đầy trước mặt.
52 Kịch bản gốc của MV đơn giản vô cùng, một người là nghệ sĩ dương cầm hai mắt mù lòa, một người là người yêu đồng tính chăm sóc cho người kia, Lăng Lang đem mấy trang giấy lật qua lật lại nhìn mấy lần, vẫn không nghĩ ra được có sắp đặt nào phù hợp hơn.
53 Hai người ở bên hồ công viên ngồi đến khi mặt trời khuất sau núi mới về nhà, Lăng Lang pha nước tắm thật kỹ, dắt tay Phong Hạo cẩn thận đưa hắn đến phòng tắm, còn muốn giúp hắn cởi quần áo nhưng bị ngăn lại.
54 Single (đĩa đơn)《Be my eyes 》ra mắt, tuần đầu tiên đã vinh dự đứng đầu bảng xếp hạng âm nhạc Hoa ngữ thịnh hành nhất, trong nhất thời chỉ cần có màn ảnh trên đường phố, đều sẽ đang phát lặp lại MV này, hình ảnh tinh thuần duy mỹ khiến vô số người cảm động đến rơi lệ.
55 Trong xe “bảo mẫu” người đại diện một lát ngó ngó bên này, một lát lại nhìn nhìn bên kia, Lăng Lang đang nhắm mắt dưỡng thần, Phong Hạo bên cạnh anh câu được câu chăng lật tạp chí trong tay, hai người đều vô cùng bình tĩnh, một chút cũng không có trạng thái nên có của người vừa tiêu thất mấy tháng khỏi tầm nhìn công chúng nay trở lại nhậm chức.
56 Lăng Lang chỉ cảm thấy một cỗ xung lượng từ sau lưng truyền đến, người đó mất cân bằng liều lĩnh bắt lấy thứ tay có thể chạm đến như cọng rơm cứu mạng sau đó dùng sức kéo xuống một cái.
57 Cùng viện trưởng hàn huyên một chút, hai người mới từ tòa nhà học viện đi ra, trong lòng Lăng Lang vẫn luôn nghi hoặc phỏng đoán, giờ mới có cơ hội hỏi ra miệng.
58 Lăng Lang mơ mơ màng màng ngủ, bên tai như luôn có tiếng chông đồng vang vang. Phong Hạo làm đúng như lời hắn khiến anh hai ngày không thể xuống giường, tiếng chuông ngân không ngừng, ban đầu là trong hiện thực, sau đó lại trong mơ, đến cuối cùng ngay cả anh cũng không phân biệt được là mơ hay thực.
59 "Xin chờ một chút!"
Vừa đứng dậy rời đi Lăng Lang nghe thấy tiếng gọi lại, xoay người chỉ chỉ tiền trên bàn, ý bảo mình đã trả tiền rồi.
"A, không phải," cô chủ vắt hết óc nghĩ, lúc nhìn đến tiền trên bàn linh cơ vừa động, "Tôi còn chưa thối tiền cho ngài đâu.
60 Hội trường vì câu trả lời của Lăng Lang nổ tung rồi, nhất thời vô số câu hỏi ném qua, nhưng Lăng Lang không trả lời thêm một câu nào.
Anh thủy chung nhìn đăm đăm vào một hướng của hội trường, cho đến khi xung quanh một lần nữa an tĩnh mới chậm rãi thu hồi tầm mắt.