1 Ngày nắng gắt ánh mặt trời chói chang chiếu lên đầu người muốn choáng váng , Chu Chiếu Hi bước nhanh hơn đi vào "Xây dựng Đạo Dương" ở bên trong cao ốc.
2 "Cái gì? Phải cắt bỏ? !"Bác sĩ đẩy kính của mình một cái giải thích, "Tình hình là vết thương bị nhiễm trùng rất nghiêm trọng, nếu như không lập tức cắt bỏ, các tế bào của bộ phận xung quanh sẽ bị lây nhiễm, sợ rằng sẽ biến chứng nghiêm trọng nhiễm trùng máu, nguy hiểm tính mạng của bà.
3 "Mẹ, mẹ ăn chút gì đi có được không?""Mẹ không muốn ăn. " Người phụ nữ trên giường quay đầu sang chỗ khác. "Mẹ, ít nhiều thì cũng ăn một chút ạ, mẹ không ăn cái gì sẽ không có sức khỏe.
4 "Cầm đi. "Nhận lấy túi giấy Cam Nhĩ Thụy đưa Chu Chiếu Hi không hiểu hỏi” Đây là cái gì?”Cô mở túi giấy ra, phát hiện bên trong là một gì đó rất giống nhiệt kế, chỉ khác là nó khắc độ chính xác hơn.
5 ". . . . . . Vâng" thật là gặp quỷ, trước khi hội nghị bắt đầu anh ta nói với mình là bất luận như thế nào hôm nay cũng phải giải quyết mảnh đất kia, vậy mà bây giờ lại buông ra, đã xảy ra chuyện gì sao? Mới không bao lâu, thế nhưng anh lại có chủ ý thay đổi.
6 Trước khi tan việc, Chu Chiếu Hi hơi đắn đo một lát cầm điện thoại lên. "Này"Nghe trong loa truyền tới giọng nam, cô đè thấp âm lượng nói: "Là tôi, mấy ngày nay có thể là tới kỳ rụng trứng của tôi.
7 "Ôi chao, Chiếu Hi, cậu nghe nói gì chưa? Chủ tịch đích thân làm người phát ngôn cho dự án tòa nhà Anh Hoa đó!" Thời gian nghỉ ngơi buổi trưa, Dương Mỹ Dục đã mua hai hộp cơm tiện lợi về, ăn cùng với Chu Chiếu Hi, hai người vừa ngồi ăn cơm bên nhau vừa tán gẫu.
8 "Tôi chỉ quan tâm đến cô ấy. ""Cậu nên quan tâm phương án thúc đẩy doanh số bán hàng của công ty, không phải quấn nhân viên nữ nói chuyện phiếm. "Giang Dật Bình phong độ bộ dạng thảnh thơi đáp lời, "Tớ đang muốn báo cáo với chủ tịch đại nhân về chuyện phát ngôn quảng cáo cho tòa nhà Anh Hoa, vừa vặn gặp trợ lý Chu, lúc này mới trò chuyện vài câu.
9 "Món ăn trưa này xem ra cũng không tệ lắm. ""Cũng không biết ăn như thế nào, tớ nhìn ha ha!" Dương Mỹ Dục mở hộp cơm tiện lợi ra giúp cô, Chu Chiếu Hi đang chuẩn bị hưởng thụ món ngon bữa tưa, chợt sau lưng truyền đến giọng đàn ông.
10 Thật sự là ông ta!Chu Chiếu Hi nghiêm mặt, đẩy cửa thủy tinh trong suốt ra đi vào. "Ôi, con gái bảo bối của ba, cuối cùng con đã tới. ""Ông tới đây làm gì?""Làm sao con lại dùng giọng điệu này nói chuyện với ba chứ? Ba tới đây, đương nhiên là tới thăm con gái của ba rồi.
11 Sau khi nghe Cam Nhĩ Thụy xử lý chuyện của ba xong như thế nào, Chu Chiếu Hi vui mừng nói: "Cám ơn. ""Anh sẽ không để cho ông ấy quay trở lại quấy rầy em.
12 Cô vẫn cười làm loạn mái tóc ngắn của anh. "Chu Chiếu Hi, đừng làm rộn. ""Xem đi, có thế chứ" ’cô mỉm cười mở miệng, "Một người tính nhẫn nại là có hạn, có thể nhịn một lần, hai lần, không có biện pháp nhịn nữa lần thứ ba, lần thứ tư, lần thứ năm, thậm chí nhiều hơn lần.
13 Ăn xong bữa tối, ngồi ở ban công hóng mát, gió mát từ từ thổi vào mặt, hưng hoa quế thơm ngát nồng nàn cánh mũi, dựa vào vai Cam Nhĩ Thụy, Chu Chiếu Hi thoải mái khép mắt lại, cảm giác nhận bầu không khí giờ phút này thật yên tĩnh.
14 "Con lo lắng thôi!""Con lo lắng cái gì?""Anh ấy là thiếu gia con nhà khá giả, làm sao con biết được anh ấy đối với con có nghiêm túc không?"Chu Ngọc Trân nhớ lại cảm giác lần đầu tiên mình thấy Cam Nhĩ Thụy ở bệnh viện, ấn tượng bà đối với anh cũng không tệ.
15 "Bẩm báo phu nhân, Đại Thiếu Gia, Nhị thiếu gia trở lại. ""Ừ. " Cam phu nhân bước đi nhẹ nhàng như bước trên hoa sen, mắt như quả hạnh quét nhẹ hai đứa con trai, giọng nói mềm dịu tao nhã khẽ mở miệng nói.
16 Đúng, cô vi phạm hợp đồng, bởi vì cô thật sự quá yêu đứa bé này. Vì vậy thật xin lỗi, Cam Nhi Thuỵ, cô không thể thực hiện cam kết ban đầu, sau khi sinh con giao cho anh được.