Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đại Ma Đầu Chương 1077 + 1078: Cầm Thú Huyết Ưng

Chương trước: Chương 1076 : Xảo Trá Vơ Vét Tài Sản (2)



Ngay khi Thâm Uyên Chi Chủ muốn nổi giận, Lôi Động cũng cười ha hả:

- Đại ca không được tức giận, trước hết nghe tiểu đệ một lời. Thiên Linh Thạch thứ này tuy nói giá trị rất cao, rất nhiều Hóa Thần cường giả đều coi trọng. Nhưng đó là trước hỗn độn kết tinh. Đại ca, ngươi cũng biết, luận có thể đề cao tu vi mà nói, mười mai Thiên Linh Thạch cũng kém xa một quả hỗn độn kết tinh loại nhỏ đi sao?

- Hừ, dù là vậy, Thiên Linh Thạch giá trị cũng là cực cao, thuộc về tài nguyên chiến lược. Dù không tốt, cũng có thể hướng các thế lực ở Vực khác, đổi một khoản tài nguyên lớn.

Bị Lôi Động một phen lý do thoái thác này, sau đó, Thâm Uyên Chi Chủ cũng bớt tức giận phần nào. Bất quá, nhưng cũng bị công phu sư tử ngoạm của Lôi Động làm cho tức giận không nhẹ.

Song phương đang ở trong tuần trăng mật, mà Thâm Uyên Chi Chủ lại thập phần kỳ vọng Lôi Động giúp hắn xung phong, tìm ra được năng lực tác chiến và nhược điểm củaThánh Diệu Vương. Lôi Động nếu không hiểu chào giá tự do, quả thực quá có lỗi vớibản thân. Thấy hắn khẩu khí trở nên mềm yếu, Lôi Động lại cười lấy lòng nói:

- Đại ca, ngươi cũng thấy quân đội của tiểu đệ, có thể nói là tinh nhuệ đi sao? Đem so với một ít tài nguyên Thiên Linh Thạch đối với đại ca mà nói không quá trọng yếu, chúng ta giá trị cao hơn nhiều, chiến tranh mà, dù sao cũng phải có người chết. Người vừa chết, tiểu cũng tổn thất rất lớn.

Nói đến cùng, Thâm Uyên Chi Chủ hiện tại cũng không hi vọng thực sự đắc tội Lôi Động, để hắn sa sút lười chiến, xác thực như Lôi Động nói, hắn hiện tại có một Dị Giới thần bí, có thể tùy ý lấy được hỗn độn kết tinh, đem so sánh mà nói, Thiên Linh Thạch nguyên bản rất trọng yếu, hiện tại xác thực không trọng yếu như vậy mà không thể lấy ra được. Thoáng cân nhắc một chút, Thâm Uyên Chi Chủ rốt cục gật đầu nói:

- Được, ta có thểcho ngươi một trăm mai Thiên Linh Thạch. Thế nhưng, hiền đệ, ngươi phải bảo chứng, giúp ta đánh tan đạo nhân mã của Sí Tinh Vương kia. Mà trước khi đánh tan, ta cũng sẽ không cho ngươi nửa phần tài nguyên còn lại.

Trong lòng thầm nghĩ, đạo nhân mã của Sí Tinh Vương, tuy nói là cường giả trong các lộ dưới trướng Thánh Diệu Vương, yếu kém, nhưng cũng không phải dễ chọc. Nhất là khicó hơn mười tòa Thiên Không Thành, một tòa Thiên Không Chủ Thành bị lão bất tử Ảnh Ma Tộc kia đưa đến Thâm Uyên Vực.

Đương nhiên, Thâm Uyên Chi Chủ cũng không phải thuần túy để Lôi Động đi chịu chết. Mục đích của hắn đương nhiên là muốn sau khi Lôi Động xoá sạch Sí Tinh Vương, toàn bộ thực lực cũng lọt vào trình độ tổn thương nhất định ngăn chặn.

- Thành giao đại ca!

Lôi Động vẻ mặt nghiêm nghị:

- Lôi Động ta tuy rằng xuất đạo không lâu, nhưng danh tín cũng không tệ lắm.

Đương nhiên, về phần làm sao đánh vậy còn phải tiến hành một phen sắp xếp chiến lược.

Thấy Lôi Động chịu đáp ứng xuất chiến, Thâm Uyên Chi Chủ cũng thỏa mãn cười:

- Hiền đệ mời nói, chúng ta là minh hữu, tương lai muốn cùng hưởng tài nguyên, nhất tề chinh chiến thiên hạ, lần đầu tác chiến coi như ma hợp.

- Lấy thực lực hiện tại của ta, chỉ cần bất kể tổn thất, đánh bại Sí Tinh Vương vấn đề không lớn.

Lôi Động thoáng trầm ngâm sau đó nói:

- Bất quá ta cần đại ca làm hai chuyện. Một là xuất quân kiềm chế đám cường giả Thánh Diệu Vương, Quang Huy Vương. Hai là một ngày đối phương xuất hiện viện quân, cần đại ca xuất động bộ đội tinh nhuệ chặn đường. Nói chung một câu, ta hi vọng trong quá trình đánh Sí Tinh Vương, không bị người của hắn quấy rầy.

- Đó là đương nhiên, một phen này do hiền đệ làm chủ lực xuất chiến, huynh sẽ làm tốt chiến lược kiềm chế.

Lời này của Thâm Uyên Chi Chủ cũng nói được thành khẩn. Xác thực hắn ôm một ít suy nghĩ làm suy yếu thực lực tổng hợp của Lôi Động. Nhưng càng nhiều là vẫn hi vọng Lôi Động giúp hắn có thể tiêu diệt nhiều địch nhân. Dù sao, Thánh Diệu Vương kia thế tới ồn ào chỉ bằng vào bản thân, muốn chân chính chống đỡ thế tiến công của hắn. Trong lòng Thâm Uyên Chi Chủ cũng tuyệt đối không lo lắng.

Ngay sau đó, hai người liền kể lại tình báo, cùng với tính toán bắt đầu tác chiến. Hầu như cùng lúc đó tại một chỗ nổi danh hung hiểm ở Thâm Uyên Vực, tên là Phệ Cốt Thâm Đàm. Một đạo ảnh tử không thể nhìn thấy, phảng phất như dung nhập đến trong từng trận sát phong, đang phiêu hốt bất định đi đến. Phệ Cốt Thâm Đàm, từ trước đến nay là nơi hiểm ấc trong Thâm Uyên Vực khiến kẻ khác nghe mà biến sắc. Địa hình của nó dạng ao cốc, vị trí trung ương có một hàn đàm tồn tại không biết bao nhiêu vạn năm.

Hàn đàm này không phải do nước ngưng tụ mà thành. Mà là do âm sát chi khí nồng nặc, cùng với chướng khí ác độc ngưng kết mà thành dịch thể, một ít sinh linh nhỏ yếu, hễ chạm vào loại Độc Sát Thủy này, chỉ cần vài phút, sẽ bị tan rã thôn phệ ngay cả xương cốt cũng bị ăn mòn sạch.

Cho dù là một ít tồn tại Nguyên Anh cấp cường đại, cũng tuyệt đối không dám ở lâu trong cốc tràn ngập vụ khí, bằng không một lúc sau cũng sẽ thân trúng kỳ độc, lâu khó khỏi hẳn. Hơn nữa, càng là nơi hung hiểm như vậy, thường thường sẽ sinh ra một nhóm dân bản xứ phi thường lợi hại, tỷ như các loại ác trùng độc thú. Cũng là một trong nguyên do khiến nơi này trở thành hung địa, kẻ khác nghe mà biến sắc. Dân bản xứ nơi này cho dù chưa chắc giai vị rất cao, nhưng do sát khí và độc chướng dung hợp mà thành độc thủy, khiến kẻ khác khó lòng phòng bị.

Nhưng mà nơi cùng sơn ác thủy nổi danh này, những độc trùng ác thú kia không biết từ lúc nào đã bị người thanh trừ sạch sẽ. Một tòa pháo đài bí mật kiến tạo ở bên cạnh Phệ Cốt Thâm Đàm. Tại trận pháp cuồn cuộn không ngừng khu động lực lượng ngăncách, trong pháo đài, không có nửa điểm sát khí độc chướng. Mà là đóng quân, một chi đạiquân thực lực thâm bất khả trắc.

Có chi đại quân này đóng quân ở đây, phiến địa phương hung hiểm này vậy thì càng thêm danh phù kỳ thực. Toàn bộ cường giả dám can đảm chạy đến nơi đây sưu tầm thiên tài địa bảo, đều bị bắt đánh giết, một đi không trở lại nữa.

Vì bảo vệ thiên đại cơ mật ở nơi này, Thâm Uyên Chi Chủ đã hạ vốn gốc và quyết tâm, không tiếc tất cả đại giới, chỉ cần có thể bảo trụ nơi này. Mà tướng lĩnh đóng ở chỗ này cũng là xuất thân từ Thâm Uyên Ác Ma nhất tộc, tên là Huyết Ưng. Chính là tâm phúc chân chính của hiện giữ Thâm Uyên Chi Chủ Ô Địch Tư. Ở trong Thâm Uyên tràn ngập phản bội và xảo trá, cái gọi là tâm phúc chân chính, đó nhất định phải cần thủ đoạn đặc biệt để khống chế.

Làm người chân chính hoàn toàn khống chế Huyết Ưng, Ô Địch Tư sử dụng chính là thần hồn dung hợp thuật hữu hiệu nhất. Một ngày Huyết Ưng dám can đảm phản bội, Ô Địch Tư chỉ cần một ý niệm trong đầu, liền có thể để hắn thống khổ, thần hồn tan vỡ.

Thần hồn dung hợp khống chế, chính là phương thức khống chế thập phần cổ lão mà truyền thống, phi thường hữu hiệu, nhưng là có khuyết điểm. Một là nếu tiến hành dung hợp nhiều lần, rất dễ khiến người ta tẩu hỏa nhập ma, thần hồn của mình bị phá hỏng.

Thứ hai là, nếu Huyết Ưng một khi chết đi. Như vậy sẽ mang đến cho Thâm Uyên Chi Chủ Ô Địch Tư thần hồn bị thương, vượt xa quá hậu quả một ít huyết tế chi thuật mang đến.

Bởi vậy, thần hồn dung hợp mặc dù hữu hiệu, nhưng cần dùng cẩn thận.

Đáng tiếc, trong Thâm Uyên, từ trước đến nay khuyết thiếu tín nhiệm nghiêm trọng. Sự tình trọng đại như vậy, Ô Địch Tư ngoài cái này ra, cũng là không có lựa chọn nào khác. Bởi vì Phệ Cốt Thâm Đàm này chính là cửa ra vào của Dị Giới thần bí kia.

Quanh năm suốt tháng bị điều động đóng ở nơi này, Huyết Ưng sớm đã chán ghét đến mắc ói, không thể về nhà, không thể ra đi, cũng không thể cùng bất kỳ ai có nửa điểm liên hệ. Điều này làm cho Huyết Ưng cùng với một chi Thâm Uyên Ác Ma quân đội số lượng mấy nghìn người, trở nên tâm lý vặn vẹo không bình thường.

Ở chỗ này, lạc thú duy nhất đó là đùa bỡn những Mị Ma kia.

Huyết Ưng thân hình cao lớn, cơ thể cường tráng mà ngăm đen, đang cùng đám thuộc hạ tâm phúc Nguyên Anh cao giai, đứng xung quanh thâm đàm. Giữa trời ngồi hưởng dụng một đám Mị Ma trần truồng, thân thể trắng mịn, phong tao tận xương. Bình thường giao cấu không chút nào thỏa mãn đám cường giả quanh năm tịch mịch, nội tâm hiểmác này. Dùng đủ loại thủ pháp tàn nhẫn, để những Mị Ma kia thống khổ và sợ hãi kêu rên. Cuối cùng, trong nháy mắt tử vong đó khiến cho bọn họ nếm thử thỏa mãn khó nói nên lời.

Tuy rằng Mị Ma cũng là có chút lực lượng, so với những Thâm Uyên Ác Ma cường đại này, lại xa xa không bằng. Chỉ có thể như một con sơn dương, mặc cho người ta xâm chiếm. Tiên huyết tràn trề, mặt cười vặn vẹo chết đi, sau đó giống như rác thải bị ném vào trong hồ sâu. Dưới tác dụng của Sát Thủy hủy thi diệt tích, thần hồn câu diệt!

Ẩn tàng trong hư không, tướng sĩ dưới sự trợ giúp ở trong Quỷ quân mạnh mẽ am hiểu tiềm hành, Mị Nhi ẩn náu thân hình, đang hai má trắng bệch, ức chế không được muốn lao xuống giết người, giết sạch toàn bộ Thâm Uyên Ác Ma ở đó.

- Mị Nhi tiểu tỷ, chuyến này chủ thượng đã từng phân phó, tiềm hành tiến nhập dị không gian thần bí, tuyệt đối không thể quấy nhiễu quân coi giữ nơi này.

Quỷ Thứ vóc người thấp bé, cả người lại lộ ra khí tức cường hãn nguy hiểm, dùng thần niệm băng lãnh ba động truyền lại ý niệm:

- Nếu như bởi vì ngươi hành động thiếu suy nghĩ mà phá hỏng đại sự của chủ thượng, chẳng những ngươi chết chắc, ngay cả tộc nhân của ngươi cũng bị liên lụy.

- Quỷ Thứ, ngươi có ý gì? Dám dùng tộc nhân của ta để uy hiếp ta?

Sắc mặt Mị Nhi có chút xanh đen:

- Ngươi lẽ nào đã quên, chủ thượng đã từng đáp ứng với ta, phải giúp ta giải phóng tộc nhân, thoát khỏi số phận thống khổ của Mị Ma bộ tộc? Tộc nhân của ta đang chịu khổ, lẽ nào ngươi muốn ta trợn mắt nhìn các nàng ở trước mắt ta nhận hết khuất nhục, bị dằn vặt mà chết sao?

- Hừ, nữ nhân kiến thức quả nhiên là rất thiển cận, tộc nhân của ngươi ở trong Thâm Uyên Vực không dưới hơn mười triệu người. Nếu vì cứu mấy trăm tộc nhân trước mắt, mà làm hỏng đại sự của chủ thượng, bức bách chủ thượng phải rời khỏi Thâm Uyên Vực để tự bảo vệ bản thân mà nói. Hơn mười triệu tộc nhân kia của ngươi sẽ giống như trước vĩnh viễn trầm luân.

Quỷ Thứ ánh mắt tà ác, càng nhiều là tràng cảnh huyết tinh, thanh âm phá lệ lạnh lùng:

- Ngươi nếu nghĩ không thông, có thể xuống phía dưới cứu người, nhưng quân đội của ta sẽ không phụng bồi.

- Ngươi...

Mị Nhi thần niệm ba động kịch liệt, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, một mình nàng xuống dưới cứu người mà nói, chính là tự tìm đường chết. Nhưng Quỷ quân mạnh mẽ, lại không phải nàng có thể điều động. Huống hồ, nàng cũng không phải thật sự ngu ngốc, đợi đến lãnh tĩnh một chút. Sau đó nàng cũng ý thức được, nếu như xuống phía dưới cứu mấy trăm tộc nhân này, thế tất phải bại lộ hành tung. Một ngày để Thâm Uyên Chi Chủ cảnh giác, thật đúng là làm hỏng đại sự. Hít thở thật sâu vài cái, ép buộc tâm tình bình tĩnh trở lại, lạnh lùng nói:

- Quỷ Thứ, ngươi nói có đạo lý. Bất quá, ta hi vọng khi chúng ta thành công, Huyết Ưng này cũng toàn bộ thủ hạ của hắn đều phải chết.

- Có thể! Nếu có cơ hội bắt giữ Huyết Ưng, ta sẽ báo cáo chủ thượng, để súc sinh này giao cho ngươi xử trí.

Theo Lôi Động đã mấy trăm năm, hình thái ý thức của Quỷ Thứ cũng đã bị Lôi Động ảnh hưởng thật sâu. Tuy rằng làm việc có chút không từ thủ đoạn, nhưng điểm mấu chốt cơ bản vẫn là có. Đồng dạng không quen nhìn đám người thuần túy vì tiết dục mà làm ra sự tình không bằng cầm thú này.

- Đa tạ ngươi, Quỷ Thứ.

Mị Nhi thoáng bình tĩnh một chút, nhưng con mắt vẫn nhìn chăm chú vào một màn vẫn đang tiếp diễn phía dưới.

- Ngươi có thể không nhìn, nếu như ngươi nguyện ý, ta giúp ngươi che đậy thần thức của ngươi.

Quỷ Thứ trong lòng cũng là khẽ thở dài một hơi, trong lòng đối với Mị Ma có chút đồng tình. Chủng tộc yếu nhược, ngay cả quyền lực sinh tồn cũng không có. Mà đối mặt với cường giả lăng nhục, ta cần ta cứ lấy, thậm chí là hành hạ đến chết, cũng không có nửa điểm năng lực phản kháng.

- Không cần, ta muốn tận mặt nhìn hết thảy, xem khuôn mặt xấu xí mà vặn vẹo của bọn họ, đem bọn họ ghi nhớ trong lòng.

Mị Nhi nhìn như mặt cười bình tĩnh, cũng không thể cảm thấy dữ tợn:

- Sớm muộn có một ngày, ta sẽ đem từng món nợ máu, từ trên người bọn chúng đòi lại gấp chục, gấp trăm lần.

Qua lại một màn này, trong đầu Mị Nhi dần dần hiện lên. Từ khi còn rất bé, Mị Nhi chính là Mị Ma nữ hài nhi dung mạo tư chất tốt nhất trong bộ tộc, tiếp thu những Mị Ma kinh nghiệm phong phú kia truyền thụ tất cả, tu luyện, mị hoặc, nhưng càng nhiều lại là phải học làm sao để hầu hạ giống đực, thỏa niềm vui của người ta.

Đây là đạo sinh tồn của một chủng tộc nhỏ yếu, Mị Nhi học rất dụng tâm, cũng học rất khá, được bình phán cực cao. Có thể nói là Cực phẩm Mị Ma Nữ. Mị Ma Nữ cái gọi là giá trị cao, chính là có thể lấy lòng những cường giả đỉnh phong kia. Khi bọn họ cao hứng, bày ra chút đáng thương, đối với Mị Ma bộ tộc sinh tồn làm chút cống hiến. Nếu như làm đủ tốt, Mị Nhi có thể trở thành sủng cơ của một gã cường giả đỉnh phong, vì tộc nhân của bộ lạc mình tranh thủ một ít lợi ích. Thế nhưng, giữa lý tưởng và hiện thực chung quy có một chênh lệch khó có thể dự liệu và khống chế được. Ngay khi Mị Nhi trưởng thành, vẫn duy trì tấm thân xử nữ, cùng một đám tỷ muội tuổi tác tương đương, bị đưa tới một phủ đệ của một Hóa Thần Ác Ma lĩnh chủ gần đó, thuyền lại lọt vào cướp bóc.

Tại một ngày đó, Mị Nhi nhìn thấy tàn khốc và huyết tinh, cũng nhìn thấy đám cường đạo kia điên cuồng và bọn tỷ muội thảm thống. Còn nàng sở dĩ có thể không bị xâm phạm mà sinh sống, là bởi vì nàng là Cực phẩm Mị Ma. Đám cường đạo Thâm Uyên kia muốn đem Cực phẩm Mị Ma xử nữ này đưa cho chủ thượng nhà mình, để mà lấy lòng. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, nàng sẽ bị thủ lĩnh cường đạo kia vấy bẩn. Vận khí tốt có thể trở thành sủng cơ, vận khí không tốt sẽ có số phận bi thảm, cho đến tử vong.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1079 : Lẻn Vào Dị Không Gian

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hàn Diễm Ly Hiên

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 48


Đồ Đằng

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 90


Phù Quang

Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình

Số chương: 10


Đại Thánh Truyện

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 133


Ông Xã, Đầu Hàng Đi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 33