Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đặc Thù Không Gian Chương 14: Song Tu Cùng Hậu Thổ

Chương trước: Chương 13: Người Tới Từ Tiên Cảnh



Đặc Thù Không Gian

Tác giả: Xích Tuyết

-- o --

Quyển 6

Chương 14: Song tu cùng Hậu Thổ

Dịch Giả: Thiên Mạc

Biên Tập: Thiên Sương

Nhóm Dịch: Nòng Nọc

Nguồn: 4vn.eu

Nghe Bách Sắc tiên nhân vừa nói như thế, Long Vũ nhất thời minh bạch. Hóa ra mình đã đoán sai, cái tên gọi là tiên nhân này cũng không phải tới trợ giúp Huyền Cảnh và thế giới sự thật.

- Tiểu sư muội, hắn đến tìm em sao?

Long Vũ cắn răng nói:

- Em ở đây, để anh tới đối phó người này.

- Chủ nhân, tu vi người này hơi cao hơn anh một chút, nhưng trong cơ thể anh còn có Tử Kim Thiên Viêm, chưa hẳn đã thua hắn.

La Lâm làm ra một phân tích trước khi chiến đấu.

Có La Lâm phân tích, Long Vũ tràn ngập tin tưởng.

- Anh Vũ, được... em lược trận cho anh.

Đường Hương Hương lo lắng Long Vũ bị thương, vốn định tự mình toàn lực xuất thủ, đem Tảo Bả tiên bắt lại. Nhưng nàng lại không muốn phụ ý tốt của Long Vũ. Cho nên đồng ý để cho hắn xuất thủ công kích Tảo Bả tiên. Đương nhiên, nàng sẽ luôn luôn chú ý tới đại chiến của hai người, tùy tay chuẩn bị ra tay cứu viện.

- Bách Sắc, ta hỏi ngươi, ngươi thân là người Tiên Cảnh, hiện giờ Huyền Cảnh, thế giới sự thật sắp gặp kiếp nạn, ngươi cũng đã biết rồi chứ?

Long Vũ tiến lên từng bước, thân mình trôi nổi giữa không trung, lớn tiếng quát hỏi.

- Tất nhiên!

Bách Sắc cười nói:

- Tiểu tử ngươi đừng có nói với ta những lời nhảm nhí này, tồn vong của Huyền Cảnh không có quan hệ gì với Tiên Cảnh chúng ta, hiện tại ta cần giải quyết chuyện này. Hậu Thổ là nữ nhân ta nhìn trúng, tiểu tử ngươi nếu thức thời, thì lập tức cút ngay cho ta.

- Muốn chết!

Long Vũ mắt thấy cái tên gọi là tiên nhân này đúng là thờ ơ, cười lạnh một tiếng, thân hình như điện chạy tới.

Sắc mặt Bách Sắc tiên nhân hơi biến, quát hỏi:

- Ngươi là ai? Lực lượng của ngươi không phải là của con người.

- Chờ đến lúc ngươi chết sau ta sẽ nói cho ngươi.

Long Vũ đã muốn động sát cơ.

- Cuồng vọng!

Bách Sắc tiên nhân dù sao cũng là tiên nhân, sao có thể bị câu này hù sợ. Chỉ thấy hắn biến sắc, thúc dục Tảo Bả tiên kiếm giết tới.

Long Vũ bên này cũng không có phóng ra thích Tử Kim Thiên Viêm. Có thể cùng cao thủ cấp bậc như Bách Sắc đánh nhau, đó là có thể ngộ nhưng không thể cầu. Hắn nên nắm chắc cơ hội này mà đấu một phen cho thật tốt. Thực tế thì chiến đấu có thể tăng cường tu vi.

Hai người trong nháy mắt lại đấu hơn mười chiêu. Bốn phía phát ra tiếng liệt bạo rất nhỏ. Sóng khí ngập trời, kình khí bắn ra bốn phía. Đột nhiên, khóe miệng Bách Sắc tiên nhân lộ ra một nụ cười âm hiểm. Thân hình vừa động, nhanh chóng đi đến bên trái Long Vũ. Tiên kiếm trong tay, bay thẳng đến lồng ngực Long Vũ.

Long Vũ thấy thế công đối phương

uy mãnh, thần sắc hơi biến. Tuy kinh nhưng bất loạn. Hắn nắm kiếm quyết, Thiên sư pháp kiếm phóng xuất ra Vấn Thiên Thần Long thổi quét tới Bách Sắc tiên nhân.

Bách Sắc tiên nhân bỗng nhiên lâm vào cả kinh. Dưới tình thế cấp bách, tay trái hắn khẽ vung, tiên lực phóng ra ngoài. Đem Tảo Bả tiên kiếm thôi phát ra cao tới vài trượng, mũi kiếm hướng Thần Long chém tới.

"Ầm ầm!" Một tiếng nổ khí kình mạnh kinh người vang lên, hai cổ lực lượng cường đại đụng vào nhau, phát ra tiếng điệt bạo kịch liệt. Hai người trong lúc đó nhanh chóng lui về phía sau vài bước, nhảy ra khỏi vòng chiến.

- Ngươi đến tột cùng là ai?

Bách Sắc tiên nhân thấy Long Vũ có thể phóng xuất ra Vấn Thiên Thần Long, trong lòng không khỏi có chút hiếu kỳ.

Long Vũ cười lạnh một tiếng:

- Người muốn lấy mạng ngươi.

Khi nói chuyện, trên người Long Vũ đột nhiên phát ra một cỗ sát khí, hủy thiên diệt địa, nháy mắt đã tập trung tại khí cơ của Bách Sắc tiên nhân. Đồng thời, Long Vũ đem Tử Kim Thiên Viêm phóng thích ra.

Sắc mặt Bách Sắc tiên nhân đại biến, chỉ cảm thấy bị một cỗ áp lực cường đại áp chế, lồng ngực nhộn nhạo, kinh hãi không thôi, vẻ mặt tự tin lúc trước đã sớm không còn sót lại chút gì.

Long Vũ đem khí tức Tử Kim Thiên Viêm chuyển hóa thành sát khí, mục đích đúng là vì cấp đối cho phương uy hiếp về tâm lý, khiến hắn mất tự tin, giảm thấp lực chiến đấu của hắn.

- Tiểu tử, lực lượng trên người ngươi cũng không thuộc về nhân giới hay Huyền Cảnh, sự xuất hiện của ngươi, đã uy hiếp đến Tiên Cảnh. Coi như ta giết không được ngươi, ta cũng muốn bẩm báo cho Tuần Thiên Sứ giả, sẽ có người tới thu thập ngươi.

Bách Sắc tiên nhân nói ra lời như vậy, hiển nhiên là muốn chạy trốn.

Đường Hương Hương thấy thế, phi thân tiến lên, cùng Long Vũ sóng vai đứng chung một chỗ, ngạo nghễ nói:

- Ngươi ở chỗ này mà hổ báo, chẳng lẽ ngươi còn muốn trốn sao?

Nói tới đây, Đường Hương Hương thấp giọng nói:

- Anh Vũ, ngàn vạn lần không thể để cho hắn trở lại Tiên Cảnh, nếu không anh sẽ gặp phiền toái.

Long Vũ gật gật đầu:

- Anh biết, hợp lực hai người chúng ta, nhất định có thể khiến hắn thân hình cụ diệt.

- Các ngươi muốn giết tiên nhân?

Trong giọng nói Bách Sắc tiên nhân hơi lộ ra một tia sợ hãi.

Long Vũ hừ lạnh một tiếng:

- Giết thì sao?

Vừa dứt lời, thân hình Long Vũ nháy mắt đã xuất hiện ở trước người Bách Sắc tiên nhân, Tử Kim Thiên Viêm quấn quanh thân Thiên Sư pháp kiếm, uy lực kinh người.

Bách Sắc tiên nhân tuy rằng hoảng sợ vạn phần, nhưng hắn vẫn lui về sau mấy bước tránh thoát công kích của Long Vũ. Nếu cùng Long Vũ đơn đả độc đấu, hắn cũng không lo sợ.

Hắn lo lắng chính là Hậu Thổ và Long Vũ cùng tiến lên. Như vậy, hắn căn bản sẽ không có một chút cơ hội. Bách Sắc rất rõ ràng tu vi của mình, mấy năm nay mặc dù luân phiên gặp được kỳ ngộ ở Tiên Cảnh, tu vi tuy đạt tới cảnh giới thiên tiên. Nhưng trước kia Hậu Thổ là cấp bậc tiên vương, hiện giờ tuy rằng không có Vu tộc, nhưng bằng vào Vu lực của nàng, vẫn là cấp bậc kim tiên. Bách Sắc tiên nhân giờ phút này mới giác ngộ, lúc trước Hậu Thổ kỳ thật cũng không có thi triển toàn lực.

(Tiên nhân Tiên Cảnh dựa theo cấp bậc tiên lực chia làm năm cảnh giới Phi Thăng Tiên, Huyền Tiên, Thiên Tiên, Kim Tiên, Tiên Vương.... Phi Thăng Tiên cũng chính là tiên nhân bình thường đắc đạo phi thăng, xấp xỉ với tu vi Cửu Đỉnh ở Huyền Cảnh. Huyền Tiên thì xấp xỉ tu vi Tương Cảnh ở Huyền Cảnh, Thiên Tiên xấp xỉ tu vi Vương Cảnh ở Huyền Cảnh, Kim Tiên xấp xỉ tu vi Đế Cảnh ở Huyền Cảnh. Tiên Vương xấp xỉ với tu vi Hoàng Cảnh ở Huyền Cảnh.)

Chuyện cho tới bây giờ, Bách Sắc tiên nhân thấy không còn cách nào khác. Liền cắn răng, trong lòng nổi giận, thôi phát toàn lực, quyết đấu.

- Hậu Thổ, tiểu tử này không hiểu chuyện thì không nói, ngươi nên biết hậu quả tự tiện giết hại tiên nhân.

Bách Sắc tiên nhân oán hận nói.

- Ta biết... Nhưng chúng ta giết ngươi, sau đó xóa sạch linh thức của ngươi, thì có ai biết là ta đã giết ngươi?

Đường Hương Hương khinh miệt nói.

- Tiểu sư muội, đừng để cho hắn chạy là được, để ta đối phó với hắn.

Long Vũ tính toán dùng Bách Sắc để luyện tập.

Bách Sắc thấy thế, trong lòng cười thầm, hắn cảm thấy được tiểu tử này thật đáng yêu, cho hắn cơ hội chạy trốn tốt hơn rồi.

Bách Sắc tiên nhân hạ quyết tâm, toàn lực xuất thủ. Như vậy, Long Vũ sẽ không thể thoát được.

- Đón một kiếm này của ta thử xem...

Long Vũ hét lớn một tiếng, lực lượng trong cơ thể nhanh chóng quay ngược trở lại. Long Vũ hai tay cầm kiếm, thân hình nhảy lên trên không, rót toàn thân lực lượng vào thân kiếm, khí thế khai thiên tích địa hướng tới đầu Bách Sắc tiên nhân đánh xuống. Vô luận lực đạo hay là tốc độ đều nhanh hơn mạnh hơn trước.

Sắc mặt Bách Sắc tiên nhân phát lạnh, vội vàng cầm kiếm nghênh đón.

"Ầm ầm!" Một tiếng kinh thiên vang lên, binh khí hai người giao nhau. Long Vũ trên cao nhìn xuống, khí thế kinh người, kiếm thế thành công phá khai phòng ngự Bách Sắc tiên nhân, mũi kiếm chuẩn xác đánh trúng lồng ngực Bách Sắc tiên nhân.

Bách Sắc tiên nhân chỉ cảm thấy lồng ngực đau nhói, thân hình có chút chậm chạp, đúng lúc này một cỗ kình phong mãnh liệt từ phía sau đánh úp đến, tiếng thét phá không, rõ ràng có thể nghe được.

- Không tốt.

Bách Sắc tiên nhân thầm kêu không ổn, biết phía sau có tập kích, đáng tiếc hắn hiện tại bị thương, tốc độ giảm sút, căn bản là không thể tránh né.

Vừa dứt lời, một đạo kiếm quang đã đánh tới phía sau lưng Bách Sắc, vài tiếng điệt bạo vang lên, phía sau lưng hắn đã là một mảnh huyết nhục mơ hồ. Bết bát hơn chính là, một cỗ Vu lực theo miệng vết thương trên lưng hắn, chui vào thân thể Bách Sắc tiên nhân, không ngừng ăn mòn gân mạch của hắn.

- Ngươi... Hậu Thổ, ngươi thật ác độc!

Trong người Bách Sắc bây giờ đã bị Vu lực của Hậu Thổ làm cho sống dở chết dở, gân mạch toàn thân đã có một nửa bị ăn mòn tàn phế.

Long Vũ đi tới, đá cho Bách Sắc tiên nhân một cước, xác định hắn còn sống, lạnh lùng nói:

- Nói, ngươi làm như thế nào xuống trần, Tiên Cảnh đối với kiếp nạn của Huyền Cảnh và thế giới sự thật, rốt cuộc có thái độ gì?

Thân thể Bách Sắc tiên nhân run nhè nhẹ, nỗ lực há mồm, giọng căm hận nói:

- Ta cái gì cũng không biết, các ngươi giết ta đi...

Long Vũ khinh thường nói:

- Ta sẽ cho ngươi mở miệng...

Khi nói chuyện, lòng bàn tay hắn thoát ra một đạo Tử Kim Thiên Viêm bao trùm Bách Sắc tiên nhân.

Thân thể Bách Sắc tiên nhân trong tử diễm không ngừng giãy dụa, thừa nhận thống khổ người thường không thể tưởng tượng nổi.

Rốt cục, hắn có chút chống đỡ không được:

- Đừng hành hạ ta… Ta trả lời vấn đề của ngươi.

Đường Hương Hương khinh thường hừ một tiếng, nói:

- Hèn hạ, nói sớm một chút có phải tốt hơn không.

- Ta hỏi ngươi, Tiên Cảnh cùng Huyền Cảnh cũng không có liên hệ, lẽ ra chỉ có cấp bậc Tiên Vương mới được xuống trần, ngươi làm như thế nào mà xuống được?

Đối với điều này, Đường Hương Hương rất lấy làm kỳ quái.

- Kết giới Cửu Đỉnh xuất hiện khe hở, Kim Tiên cũng đã xuống trần, ta là theo chân một vị Kim Tiên xuống dưới. Kỳ thật ta cũng không biết hắn đến cùng có phải là Kim Tiên hay không, có lẽ hắn là Tiên Vương.

Bách Sắc tiên nhân cẩn thận nói:

- Tóm lại, là tiên nhân khác mang ta xuống trần, điều kiện của hắn chỉ có một, để ta tới bắt sống Hậu Thổ...

- Còn có một đồng bọn còn lợi hại hơn ngươi đi cùng.

Long Vũ quát hỏi.

Bách Sắc tiên nhân vội vàng nói:

- Ta cùng hắn không phải là đồng bọn, ta cũng không biết hắn rốt cuộc là muốn làm cái gì, ta chỉ là nhờ sự giúp đỡ của hắn đi xuống trần.

Đường Hương Hương đi lên trước, thản nhiên hỏi:

- Một khi đã như vậy, ngươi tại sao lại tìm tới ta?

Bách Sắc tiên nhân nghe vậy, sắc mặt hơi đổi, nói chuyện có chút lắp bắp:

- Ta... Là người nọ nói cho ta biết, các ngươi bỏ qua cho ta đi, ta căn bản vô tình cùng các ngươi đối địch.

- Nếu các ngươi giết ta, sẽ đưa tới phiền toái. Hậu Thổ, ngươi hẳn là rõ ràng, lấy thân phận của ta tại tiên giới, nếu khiến ta thân hình cụ diệt, trên đó sẽ phát hiện ta mất tích cũng sẽ phái Tuần Thiên sứ giả đến tra rõ, đến lúc đó các ngươi đồng dạng sẽ có phiền toái.

Bách Sắc tiên nhân sợ hãi nói:

- Buông tha cho ta, ta sẽ lập tức đi ngay.

Đường Hương Hương hừ một tiếng, lập tức đánh mắt với Long Vũ, không hề dùng lời.

Sát khí quanh thân Long Vũ đại thịnh, quát lạnh một tiếng, nói:

- Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nói cho ta biết, người kia là ai?

Bách Sắc tiên nhân nói:

- Ta thật sự không biết...

- Nói như vậy, là ngươi không chịu hợp tác rồi? Thế thì ta lưu ngươi lại cũng vô dụng rồi sao?

Trong mắt Long Vũ hiện lên một đạo sát ý, bắt kiếm quyết, Thiên Sư pháp kiếm phát ra một cỗ kiếm khí cường đại.

- Có thể là Tà Vương...

Bách Sắc tiên nhân vội vàng kêu lên.

- Tà Vương?

Đường Hương Hương cười lạnh một tiếng, nói:

- Tốt lắm, ngươi cũng nên chết đi...

Long Vũ nghe vậy, định hạ sát thủ. Ngay lúc này, Hắc Thiên Ma Thần hiện ra trước mặt bọn họ:

- Hạ thủ lưu tình... Không nên giết hắn, các ngươi giết hắn, sẽ gặp phải phiền toái, giao cho ta xử lý.

Lời này vừa nói ra, Bách Sắc tiên nhân trong đôi mắt hiện lên một tia hy vọng.

- Hắc Thiên lệnh chủ, cám ơn ngươi!

Bách Sắc tiên nhân hiển nhiên là nhận biết Hắc Thiên.

- Ngươi không cần cám ơn ta. Ta cũng không muốn cứu ngươi, chỉ là nếu giết ngươi ta sẽ ôm phiền toái trên người.

Nói xong, khóe miệng Hắc Thiên Ma Thần nổi lên một tia cười tà. Hắn vừa mở miệng, một cỗ hấp lực cường đại nhất thời xuất hiện. Trong khoảnh khắc đem Bách Sắc tiên nhân hút vào trong miệng.

Đường Hương Hương thấy thế khẽ nhíu mày, Long Vũ cũng là hít vào một ngụm hàn khí, Hắc Thiên Ma Thần này thật có chút tà tính. Phương pháp giết người như thế, chẳng thể trách được lại gọi là ma.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Hắc Thiên Ma Thần hành động như thế cũng giúp bọn hắn một đại ân. Ít nhất, Tiên Cảnh truy cứu cái chết của Bách Sắc tiên nhân, sẽ không quan hệ với bọn họ.

- Tiểu sư muội, Tà Vương là ai?

Long Vũ đang nhớ lại lời của Bách Sắc tiên nhân, lên tiếng hỏi.

- Tà Vương là một trong tứ đại tiên vương Tiên Cảnh, một thân ác độc, âm hiểm, đê tiện, vô sỉ, giảo hoạt... Hừ, không phải là người tốt.

Người nói chính là Hắc Thiên Ma Thần.

- Tiên Vương?

Long Vũ nhíu mày:

- Đường đường là Tiên Vương, hắn xuống trần làm cái gì?

- Khó mà nói được.

Hắc Thiên Ma Thần nói:

- Người này dã tâm rất lớn, một lòng đều muốn đem đại đế kia lật đổ để chính mình nắm giữ Tiên Cảnh. Hiện giờ đại loạn buông xuống, ta xem ra hắn muốn nhân cơ hội làm chuyện ác.

Đường Hương Hương đứng một bên lên tiếng:

- Rất có khả năng, Tà Vương này luôn luôn tâm thuật bất chánh, không nên ở trong nhân gian. Nếu hắn thật sự xuống trần, chúng ta nhất định phải cẩn thận làm việc.

- Ha ha!

Hắc Thiên Ma Thần đột nhiên cười nói:

- Hậu Thổ yên tâm, cứ quấn quýt với tiểu tình lang của ngươi đi, chuyện tình Tà Vương ta sẽ lưu ý. Xem ra, chuyện lần này càng ngày càng có ý tứ.

- Đợi chút!

Đường Hương Hương nghiêng đầu nói với Hắc Thiên Ma Thần:

- Tu vi Tà Vương sắp xếp thứ nhất trong tứ đại Tiên Vương Tiên Cảnh, gần bằng tu vi của đại đế, ngươi cũng nên cẩn thận một chút.

- Ha ha, Hậu Thổ, ngươi quan tâm với ta như thế, chẳng lẽ nhìn trúng ta sao?

Hắc Thiên Ma Thần nói giỡn.

- Ta chỉ là không muốn ngươi chết trong tay Tà Vương...

Đường Hương Hương lưu lại một câu nói như vậy, rồi lập tức cùng Long Vũ ly khai.

…………………………….

…………………………….

Đường Hương Hương theo Long Vũ đi vào gian phòng của mình. Đóng chặt cửa phòng, nàng ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Long Vũ, miệng há há, nhưng không biết nói gì.

- Anh Vũ, có một số việc em không biết nên nói với anh như thế nào...

Cuối cùng Đường Hương Hương mở miệng nói.

- Anh biết...

Long Vũ tiếp nhận đề tài nói:

- Anh cũng biết. Hương Hương, anh chỉ hỏi em một câu, em là Hương Hương của anh phải không?

Nói đến đây, trong mắt Long Vũ đã tràn ngập chờ mong.

Đồng thời, tâm tình Đường Hương Hương cũng trở nên khẩn trương.

Không khí trong phòng tựa hồ trở nên yên lặng.

- Anh Vũ, em... Em vẫn là Hương Hương của anh, em vẫn là tiểu sư muội của anh. Tuy rằng Vu lực, trí nhớ của em đã thức tỉnh, nhưng trí nhớ cả đời này của em vẫn còn. Ngoại trừ lực lượng tăng cường, cũng không có bất kỳ thay đổi gì.

Đường Hương Hương nghiêm túc nói.

Lời này vừa nói ra, tâm tình Long Vũ rốt cuộc cũng buông lỏng.

- Sư huynh, thực xin lỗi!

Hơi ngập ngừng đôi chút, Đường Hương Hương xấu hổ, xin lỗi:

- Trí nhớ của em vẫn luôn luôn không mất đi... Em đã lừa gạt anh.

- Anh biết!

Long Vũ thản nhiên nói:

- Từ lần đầu tiên anh nhìn thấy em, anh đã biết... Anh biết trong lòng em có nỗi khổ. Cho nên anh cũng luôn luôn bắt buộc chính mình, bắt buộc chính mình tin tưởng, em thật sự mất đi ký ức.

- Anh Vũ...

Đường Hương Hương không khống chế được cảm xúc của mình nữa, lao vào trong lòng nam nhân, hai tay ôm lấy cổ của hắn, thanh âm có chút run rẩy:

- Anh Vũ, chúng ta không bao giờ... tách ra nữa, được không?

- Ừ!

Long Vũ nghiêm túc gật gật đầu, nói:

- Hương Hương, tiểu sư muội của anh. Từ hôm nay trở đi, em sẽ là người của anh. Chúng ta không bao giờ... tách ra nữa.

- Anh Vũ, anh biết không? Đối diện với anh phải tỏ ra xa lạ, thật sự là quá khó tiếp thụ rồi. Nhiều lần, em thiếu chút nữa liền không nhịn được. Nếu không phải nhờ Bạch Mi đạo nhân, em có lẽ đã sớm thẳng thắn với anh rồi.

Nói xong, Đường Hương Hương đem nam nhân mình yêu mến ôm chặt hơn nữa.

Long Vũ nhè nhẹ vỗ về mái tóc nữ nhân, ôn nhu nói:

- Anh biết, anh sao có thể không biết đây... Cảm nhận của anh luôn tin tưởng em, anh sao có thể không biết đây?

Dừng lại đôi chút, Long Vũ đột nhiên hỏi:

- Nếu trí nhớ của em thức tỉnh rồi, sau này anh làm sao có thể ở bên em được?

- Em…

Thân mình Đường Hương Hương hơi hơi run rẩy, nói:

- Em không quản... Em không quản Luyện Khí Sĩ và Vu tộc rốt cuộc có cừu hận gì. Em chỉ muốn ở cùng một chỗ với anh. Anh Vũ, bất kể thế nào, em là Vu tộc, cho nên xung đột sắp phát sinh em không thể nhúng tay. Nhưng em sẽ bảo hộ anh, nam nhân mà em yêu thương.

- Hương Hương!

Nội tâm Long Vũ rung động, đem nàng ôm chặt hơn nữa.

- Anh Vũ, Tà Vương sắp xuất hiện rồi, xem ra tràng nguy cơ này sẽ càng ngày càng nghiêm trọng... Tu vi của anh tất phải tiếp tục tăng lên.

Đường Hương Hương cười cười:

- Em nghĩ nên song tu với anh.(Biên: Tiết mục này ta thích nhất )

- Song tu?

Long Vũ nao nao, hỏi:

- Chúng ta trước kia không phải...

- Trước kia khác!

Đường Hương Hương ngượng ngùng giải thích:

- Trước kia, Vu lực trong cơ thể em chưa thức tỉnh. Hiện tại bất đồng, lấy Vu lực hiện tại của em với song tu anh, tu vi của anh liền có thể đạt tới Đế Cảnh...

- Hắc hắc!

Long Vũ nghe vậy, thoải mái cười cười, lập tức nói:

- Ha ha, nghĩ đến Hậu Thổ nương nương rung chuyển trời đất ở thời đại thượng cổ muốn song tu với anh, anh còn có điểm kích động đó.

Đường Hương Hương mỉm cười, cố ý dụng bộ ngực của mình cọ một lần trên cánh tay Long Vũ:

- Em không phải Hậu Thổ, em sẽ là Hương Hương của anh, tiểu sư muội của anh.

- Không, em là Hậu Thổ, Tổ Vu Hậu Thổ nương nương...

Long Vũ cười hắc hắc, khóe miệng cười cười, miệng cắn nhẹ vành tai Đường Hương Hương, thấp giọng nói:

- Hậu Thổ nương nương của anh, em không biết là lấy thân phận Hậu Thổ như vậy, chơi đùa càng thêm kích thích sao?

- Phì…

Đường Hương Hương khẽ gắt một tiếng nói:

- Người ta cũng không phải là chơi với anh, người ta là muốn song tu với anh, làm cho anh tăng lực lượng tu vi. Anh đúng là đại sắc lang.

- Có gì khác nhau sao? Dù sao cũng đều là một chuyện.

Khóe miệng Long Vũ khẽ nhếch lên, cười nói:

- Hương Hương, em nên đáp ứng anh đi...

- Anh đó... Như thế nào càng lại ngày càng sắc vậy?

Mặt Đường Hương Hương ửng đỏ nói:

- Em mới vắng mặt có mấy ngày, anh nhất định là học hư ở đâu rồi. Quên đi, coi như em sợ anh. Hôm nay anh nói cái gì, thì chính là cái đó, tất cả em đều nghe theo anh còn không được sao? Ai kêu em hại anh thương tâm lâu như vậy...

Long Vũ hơi hơi động tâm, bàn tay lập tức nhéo vài cái ngay trên cặp mông của nàng... Tuy nàng vẫn không có thay đổi nhiều, nhưng là nghĩ tới thân phận hiện tại của nàng, trong lòng Long Vũ kích động không thôi.

- Anh Vũ, đợi lát nữa anh nhẹ nhàng một chút nha...

Đường Hương Hương thẹn thùng nói:

- Người ta với anh ít làm chuyện đó, nên sẽ có chút... (Dịch Giả: Ăn không tiêu đó mà )

Long Vũ ha ha cười, ôn nhu, son sắt thề:

- Hậu Thổ nương nương của anh, em yên tâm đi, anh sẽ thương tiếc ngọc.

Đường Hương Hương thiên kiều bá mị liếc mắt nhìn Long Vũ một cái.

- Anh Vũ, nhân chuyện lần này, em sẽ mang anh đi Tiên Cảnh dạo chơi, anh xem như thế nào...

Long Vũ vui sướng:

- Em có thể đi Tiên Cảnh?

- Vâng.

Đường Hương Hương gật đầu nói:

- Thời kỳ thượng cổ, mười hai Tổ Vu, năm lệnh chủ Phương Thiên Địa, tứ đại tiên vương, Tử Vi Trung Thiên Đại Đế... Những người chúng ta này đều là có thể tùy ý xuyên qua các giới.

- Ha ha, tốt... Em nói chúng ta tại Dao Trì song tu, có phải càng thêm kích thích hay không?

Long Vũ cực kỳ ám muội nói.

- Song cái đầu anh, em thật sự là không có biện pháp với anh. Một người tốt như vậy, hiện tại lại biến thành một đại sắc lang.

Đường Hương Hương tức giận chế giễu một tiếng, lập tức ngăn Long Vũ đang muốn nói chuyện lại:

- Anh Vũ, anh còn chờ cái gì nữa, ôm em lên giường...

Long Vũ cười hắc hắc, vượt quá mong đợi, giương tay đem nàng ôm vào lòng, ôm nữ nhân phóng tới trên giường.

Đường Hương Hương xấu hổ nhìn Long Vũ nói:

- Anh Vũ, nhớ kỹ, không cần quá tham luyến mùi vị nhục dục, mục đích chủ yếu của chúng ta lần này là vì song tu.

Đường Hương Hương lúc nói chuyện, sóng mắt lưu chuyển, hiện rõ mị thái.

Long Vũ đã có chút không chịu nổi. Hắn vội vàng gật gật đầu:

- Ha ha, em yên tâm, anh biết nên làm như thế nào...

Nói xong, hắn đã tháo ra cạp váy của Đường Hương Hương, đem váy dài của nàng chậm rãi cởi ra. Nhất thời, thân hình thuần khiết tuyệt mỹ của Đường Hương Hương hiện ra ở trước mắt Long Vũ. Đường Hương Hương cười dễ thương thẹn thùng, vải quấn ngực màu đỏ bao vây lấy đường cong phong mãn, ở giữa là một khe sâu hút, thân thể mềm mại, đường cong lả lướt, mông tuy không lớn, nhưng vểnh phi thường cao... Thật sự là xinh đẹp không gì sánh được.

Còn có thân phận cao quý của nàng nữa, Long Vũ cảm thấy cả người sôi trào.

Nhìn thấy dung mạo tuyệt sắc của Đường Hương Hương. Long Vũ tâm thần không ngừng nhộn nhạo. Mà Đường Hương Hương để chứng tỏ mình còn là tiểu sư muội như trước kia, giờ phút này, nàng cũng là bỏ quên cái gọi là cao quý hay mất tự nhiên, cố ý bày ra tư thế mê người. Môi anh đào đóng mở, hơi thở như lan, thân hình như rắn nước kéo theo cặp mông xinh đẹp không ngừng vặn vẹo.

Long Vũ có lẽ đã không nhịn được, cúi thấp thân thể, hôn lên cặp môi thơm của nàng, đầu lưỡi bắt đầu tham tiến vào miệng của nữ nhân, rồi mút vào. Mà Đường Hương Hương tựa hồ cũng không yếu thế, cái lưỡi đinh hương cũng không ngừng công kích đáp lại Long Vũ.

Gợi tình, Long Vũ đem vải quấn ngực của nàng hạ xuống, cặp vú đáng yêu nhảy bật ra, ngay trước mắt hắn không ngừng rung động, trêu chọc. Tim Đường Hương Hương đập càng nhanh hơn rất nhiều, làm cho bộ ngực sữa phập phồng không chừng.

- Anh Vũ, xin hãy vuốt ve em!

Đường Hương Hương giãy dụa cặp mông nhỏ nhắn, hơi thở như lan thủ thỉ. Long Vũ rung động, bàn tay to hướng về phía nửa mình dưới của nàng, đem cái quần lót kia cởi ra, ngón tay tận tình khiêu khích. Dưới sự trêu đùa nhiệt tình của hắn, Đường Hương Hương không ngừng vặn vẹo, eo thon và đồn bộ nghênh hợp với nam nhân, tiếng rên rỉ trong miệng cũng càng ngày càng phát ra dồn dập hơn.

Đường Hương Hương trước kia cũng không chủ động như vậy. Tình trạng như hôm nay, thứ nhất là Đường Hương Hương đã lâu không được Long Vũ mưa móc làm dịu, trong lòng thật sự là có chút suy nghĩ. Thứ hai là nàng nóng lòng muốn chứng thật tình yêu của mình đối với Long Vũ không có bất kỳ biến đổi nào. Nàng cũng hy vọng dùng cái này để chứng minh mình mặc dù là Tổ Vu Hậu Thổ, cũng vẫn sẽ như trước kia, là tiểu sư muội của hắn.

Đường Hương Hương can đảm cầu ái:

- Anh Vũ, chơi em... Người ta muốn anh chơi em.

Nghe nữ nhân yêu cầu, Long Vũ mỉm cười vui mừng, đem hai chân nữ nhân tách ra, nắm chặt eo nàng, chậm rãi đâm vào, đạt được ước muốn chiếm cứ thân thể mềm mại của nàng. Đường Hương Hương chủ động cử động eo, cố gắng làm cho cây gậy của Long Vũ càng xâm nhập sâu thêm.

Lập tức, tiếng rên rỉ kiều mỵ không ngừng từ trong miệng Đường Hương Hương đi ra. Long Vũ cũng hết sức vui mừng. Nghĩ đến thân phận của Đường Hương Hương, Long Vũ tựa hồ bị kích thích càng lớn hơn.

- Không nên quá mê muội nhục dục!

Đường Hương Hương lên tiếng nhắc nhở.

Long Vũ nói:

- Anh biết...

Giờ phút này, hai người đã là xúc động cực kỳ, Đường Hương Hương lập tức làm cho Vu lực trong cơ thể mình thông qua nửa thân dưới chậm rãi đưa vào trong cơ thể Long Vũ.

Nghe nói mười hai Tổ Vu là huyết mạch của đại thần Bàn Cổ, chính là lực lượng thuần chính nhất từ khi khai thiên tích địa tới nay. Long Vũ được lực lượng này tương trợ, đạo lực trong cơ thể, thậm chí là Tử Kim Thiên Viêm đều ở cấp tốc tăng lên.

Chốc lát, Vu lực Tổ Vu đã lưu chuyển một chu thiên trong cơ thể Long Vũ. Long Vũ có thể cảm giác rõ ràng được đạo lực trong cơ thể, bản chất Tử Kim Thiên Viêm dần dần thay đổi.

- Anh Vũ, em thật thoải mái, em… em muốn thăng thiên...

Mặt Đường Hương Hương ửng đỏ một mảnh, ánh mắt mê ly. Song tu dĩ nhiên chấm dứt, hai người giờ phút này có thể từ từ cảm nhận khoái hoạt của nhục dục.

Nghe được thanh âm trong miệng Hậu Thổ nương nương, trong lòng Long Vũ rung động, mạnh mẽ vận động.

Đúng lúc này, ngoài cửa phòng truyền tới tiếng bước chân rất nhỏ.

Tuyết Cơ cùng Hàn Duyệt tới thăm Đường Hương Hương. Hai người vốn định gõ cửa đi vào, lại không nghĩ đến, trong phòng truyền đến tiếng rên rỉ dồn dập của nữ nhân.

Hàn Duyệt là người từng trải, tự nhiên biết đây là có chuyện gì? Nếu không là nữ nhân đạt được trạng thái hết sức sung sướng, cũng không thể có thể phát ra thanh âm như vậy.

Tuyết Cơ tuy rằng vẫn còn zin, nhưng cũng biết chuyện gì đang xảy ra.

Đôi nam nữ trong phòng căn bản không rảnh bận tâm ngoài cửa có người rình xem. Đường Hương Hương thở hổn hển, rên rỉ càng ngày càng gấp, càng lúc càng lớn, càng về sau rõ ràng càng to hơn.

Thân hình hai người quấn lấy nhau, nơi riêng tư gắt gao kết hợp. Vu lực, đạo lực, thậm chí là Tử Kim Thiên Viêm đều ở trong cơ thể hai người du tẩu, giao hội.

Bên ngoài phòng, Hàn Duyệt cùng Tuyết Cơ đưa mắt nhìn nhau, đối với lời nói dâm đãng trong miệng Đường Hương Hương, thật sự là hết chỗ nói rồi. Nhất là Hàn Duyệt, cho dù nàng đã cùng Long Vũ giao hoan, cũng ngượng ngùng nói ra như vậy.

Trong lòng Hàn Duyệt ngứa ngáy, hận không thể xông vào cùng Đường Hương Hương quần nhau với Long Vũ.

Loading...

Xem tiếp: Chương 15: Người Thần Bí Cưỡng Bức Hắc Thiên Ma Thần

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hai Mươi Mốt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14



Đỉnh Cao Quyền Lực

Thể loại: Đô Thị

Số chương: 300



Mùa Mận Xanh Rụng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 37