41 “Điện hạ, Mộc tiểu thư tới. ” Mang theo Mộc Nghiên đi tới núi giả, Tiểu Đức Tử nói xong người liền tránh ra, chuồn mất. Thánh Hàn Hi từ sau núi giả nhảy đi ra, hai tay ôm cánh tay, từng bước một mang theo tức giận hướng Mộc Nghiên: “Xú nha đầu, thật khéo, chúng ta lại gặp mặt.
42 Mộc Nghiên vẫn còn duy trì bộ dạng bị đánh, khóe miệng một tia vết máu, trên mặt dấu ấn năm ngón tay rõ rang…Mai Tinh Tinh tay cứng ngắc ở giữa không trung, căm phẫn nhìn Mộc Nghiên, tiểu tiện nhân này lại dám cắn tam điện hạ nàng ta yêu mến.
43 Mai phủ đêm khuya. Chỉ thấy bốn thân ảnh mặc đồ đen lóe lên liền nhảy vọt qua tường cao của Mai phủ. Mà bốn người này chính là bốn huynh đệ Thiên Hạ Vô Địch…Bốn người chia làm bốn đường, đi tìm tiểu viện của Mai Tinh Tinh, Mai phủ đề phòng sâm nghiêm, thế nhưng bốn huynh đệ bản lĩnh cũng không kém, khéo léo tránh né hộ vệ tuần tra bốn phía.
44 Mộc Ngạo Địch thu hồi chủy thủ, thoáng cái đùa chết phía sau sẽ chơi không tốt, hắn muốn từ từ đùa… Cầm lấy túi vải đen bên cạnh, Mộc Ngạo Địch gian xảo cười đối với hai vật trong túi vải đen dịu giọng nói: “Tiểu bảo bối, các ngươi lập tức có thể đi ra ngoài, ngoan đừng nóng vội, ca ca bây giờ liền thả các ngươi đi ra…”Mộc Ngạo Địch mở túi vải đen ra, chỉ thấy từ bên trong bò ra hơn mười con xà màu sắc rực rỡ, đúng vậy, là rắn, nhưng mà những con rắn này đều là không độc…Một con xà rất nhanh bò đến trên người Mai Tinh Tinh, hút máu tươi chảy ra của nàng ta… Mộc Ngạo Địch vừa lòng nở nụ cười, cầm lấy túi đen, trốn đi không để lại bất kì dấu vết gì.
45 Từ sau khi đi yến hội về, Mộc Nghiên liền đem mình nhốt ở Tàng thư các, chỉ có lộ mặt lúc ăn, thời gian khác không ai dám đi quấy rầy nàng, mà nàng càng không biết bốn người ca ca của mình vì nàng đem Mai Tinh Tinh hủy dung, thiếu chút nữa liền gián tiếp đem Mai Tinh Tinh dọa chết…Mộc Nghiên ngồi trong tàng thư các, hơn mười mấy ngày gần đây một mực tu luyện huyền khí, hôm nay cùng thường ngày nhìn kĩ có chút không giống với, trong cơ thể hình như có một loại năng lượng rất lớn lan ra, tựa như núi lửa muốn thức tỉnh ấy.
46 Quả nhiên, một lão nhân tóc hoa râm tốc độ như gió ngồi vào phía đối diện Mộc Nghiên, trực tiếp cầm chén trà trên bàn, ừ độ ấm vừa vặn, xem ra là mới rót ra.
47 Quỷ y lão đầu miệng mở lớn, ngẩn người, chợt đưa tay đem cằm của mình khép lại, lắp bắp nói: “Đồ, đồ nhi, những điều này ai nói cho con? Ừ con phân tích rất đúng, thế nhưng những điều này hẳn đều là con từ trên sách thấy được, không sai, thế nhưng con đã bỏ sót những người đã thờ ơ với giang hồ rời xa thế gian.
48 “Lão đầu, người bây giờ là chí tôn mấy phẩm?”“Chí tôn tứ phẩm trung kỳ (giai đoạn giữa). ”Quỷ y vội vàng chạy đến bên người Mộc Nghiên, cầm lấy tay Mộc Nghiên mà bắt đầu bắt mạch, giữa đôi lông mày một lúc nhăn, một lúc ại giãn ra.
49 “Sư phụ, lão người đừng lắc lư, còn lắc lư nữa ta liền ói ra!” Mộc Nghiên gào khóc kêu lên. Quỷ y dừng chân lại, nhìn Mộc Nghiên một chút, như là đã hạ quyết tâm ngồi vào phía đối diện Mộc Nghiên.
50 Mộc Nghiên đánh giá từ trên xuống dưới một phen, vừa rồi lão đầu nói hắn hiện tại là chí tôn tứ phẩm trung kỳ, vậy thì…Mộc Nghiên vươn bốn ngón tay, non nớt nói: “40?”“Con thật đúng là coi trọng vi sư, vi sư hiện tại đã hơn 100 tuổi ở cấp trên chí tôn tam phẩm liền dừng lại đã nhiều năm.
51 Trong đêm tối trên một ngọn núi cao không thể chạm đến…Thiếu niên tóc dài phiêu dật trong gió, lông mày đen như mực, một đôi con mắt trong suốt như có ánh sáng đứng ở nơi đó, khuôn mặt tuấn dật trơn bóng nhu hòa, hiển nhiên lộ ra vóc người cao lớn, trên mặt, mơ hồ lộ ra một cỗ tịch mịch, bốn phương tám hướng gió to thổi đến thế nhưng quần áo trên người hắn, tóc vậy mà một chút cũng không tán loạn, quần áo trắng như tuyết theo gió phất phơ, tay áo bồng bềnh, cả người dường như muốn cưỡi gió tiên giống nhau, quả thật có một cỗ phóng khoáng không nói nên lời.
52 Sáng sớm Mộc Nghiên thức dậy thật sớm. Mộc gia từ Mộc lão gia tử xuống mấy người ca ca kể cả Mộc tam gia ở biên ngoại cũng đã ở giữa trưa chạy trở về.
53 “Ca ca…”Nhìn trước mắt, tám vị ca ca đang luyện công, Mộc Nghiên nhếch miệng cười hô. Tám người da tất cả đều là màu đồng cổ, cơ thể vô cùng rắn chắc.
54 Nhưng là bảy người căn bản không để ý hắn, trực tiếp vây quanh Mộc Nghiên mở miệng liền hỏi: “Tiểu muội, muội, muội thật là lợi hại, lúc này mới chưa đến một tháng muội đã thăng cấp huyền khí lên cấp 2 rồi, trời ạ, đây cũng quá vô đối?”“Đúng vậy, tiểu muội, muội làm như thế nào? Dạy dạy các ca ca đi!”“Tiểu muội, từ hôm nay trở đi, muội chính là thần tượng của huynh.
55 Bàn tay Mộc Nghiên vừa chuyển hướng, trực tiếp đánh vào ngực Mộc Ngạo Tung. Bịch, Mộc Ngạo Tung bị đánh lùi vài bước, đưa tay xoa nhẹ ngực đau, nhếch miệng nói: “Tiểu muội, muội đánh thật!” A, hắn còn nghĩ rằng tiểu muội là đùa giỡn chứ.
56 Nhờ vào thân thể nhỏ nhắn của mình, khi Mộc Nghiên cùng lão nhị đánh nhau, mấy lần đều linh hoạt tránh thoát quả đấm của lão nhị. Lần này nhanh hơn so với lần trước, lão nhị bị Mộc Nghiên một cước hạ hắn tiểu đệ đệ, trực tiếp che tiểu đệ đệ đi xuống phía dưới.
57 Một người một người đánh xong, Mộc Nghiên tiếp tục để tám vị ca ca cùng tiến lên, ra chân, liên tục, xuất chưởng, dời núi lấp biển,Ngón tay dùng chiêu ưng trảo, trên người tám người đều bị Mộc Nghiên lưu lại vết thương máu chảy đầm đìa.
58 “Nha đầu kia hôm nay làm sao vậy?” Lão gia tử buồn bực hỏi, cháu gái mình nói dĩ nhiên rất đúng, nhưng là hắn vẫn cảm thấy nha đầu kia hôm nay rất không giống thường ngày, từ sáng sớm đến giờ đều rất không thích hợp.
59 Ba người này chính là ba người khác trong tứ đại quái nhân, phía đông chính là Hồng Trần chí tôn Đoạn Hồng Trần, phía nam chính là Vô Tình chí tôn Lãnh Vô Tình, phương bắc chính là Tiêu Dao chí tôn Nhậm Ngã Hành.
60 Buổi tối, Mộc phủ một nhà một bộ vui vẻ ấm áp, Mộc Nghiên đứng ở sân nhìn bầu trời vô số ngôi sao, ngày này qua thật mau, hiện tại đã đêm tối, còn một canh giờ chính là phải đi.
Thể loại: Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50