81 Chương 80
Triệu Trăn chạy tới KTV chỗ bọn Trương Hoàn đang ở, cấp trên của Trương Hoàn đã buông tha cho cậu.
Cấp trên trở về phòng riêng, chỉ còn Trương Hoàn một mình ngồi trong phòng trà của KTV phát ngốc, Triệu Trăn tìm được cậu, thấy cậu ngồi đó vẫn không nhúc nhích, cúi thấp đầu không biết suy nghĩ cái gì, Triệu Trăn không quấy rầy cậu, chỉ lặng lẽ ngồi bàn bên cạnh cậu.
82 Chương 82
Trương Hoàn xuống xe trước Triệu Trăn, có lẽ là cậu theo bản năng cảm thấy sẽ gặp phải sự tình vô pháp dự liệu gì đó, thế là chờ Triệu Trăn cùng nhau vào nhà.
83 Chương 83
Triệu Sưởng bị một câu này của Trương Hoàn nói cho sửng sốt, sau đó liền lành lạnh nói, “Tên đồng tính ghê tởm như anh, tôi không thèm anh thích.
84 Chương 84
Triệu Trăn mang theo Trương Hoàn tẩu vi thượng sách (chạy là thượng sách), tránh mũi nhọn trong nhà trước, sau đó nhanh chóng cho người đi thăm dò hướng đi gần đây của Tào Dật Nhiên, biết được mấy ngày nay Tào Dật Nhiên cư nhiên không lăn qua lăn lại khắp nơi, mà rất yên tĩnh, hơn nữa hai ngày trước hắn đến thành phố bên cạnh, dưới tình huống em họ mất tích, người này lại đến thành phố bên cạnh ngắm cảnh mùa đông, Triệu Trăn cảm thấy này không phù hợp tính cách Tào Dật Nhiên, hắn quá khác thường, vì vậy bảo người điều tra tuyến đường của Tào Dật Nhiên một chút.
85 Chương 85 : Phòng bệnh
Một đường theo Triệu Trăn đi bệnh viện, Trương Hoàn có ảo giác, thậm chí cảm giác mình đã chết, có lẽ nên nói là linh hồn thoát khỏi cơ thể, hồn phách cậu phiêu dạt, sau đó như là tiến nhập vào cơ thể Triệu Trăn, vì vậy, cậu cảm nhận được đau đớn của Triệu Trăn, cảm nhận được tình yêu Triệu Trăn dành cho cậu.
86 Chương 86 : Chung sống hoà bình
Trương Hoàn ra khỏi phòng bệnh đi tìm Triệu Sưởng, Triệu Sưởng đang đứng ở cuối hành lang phát ngốc, từ nơi này, trông về phương xa, thấy nhà lầu xa xa gần gần, nhìn xuống phía dưới, đó là một bãi đậu xe, thật sự không có phong cảnh gì, Triệu Sưởng tâm phiền ý loạn thở dài.
87 Phiên ngoại cấm dục
“Viện trưởng Lý, ông có căn cứ không? Đang nói bậy đi? Này không phải là muốn tôi làm hoà thượng sao? Làm hoà thượng còn có thể đêm khuya vắng người lén ăn thịt, tôi so với hoà thượng còn khổ hơn a!” Triệu Trăn nghe xong lời Lý Tử Dịch nói, không khỏi đặc biệt bất mãn chất vấn.
88 Phiên ngoại thăm bệnh
Triệu Trăn gặp tai nạn, không công bố ra ngoài, nhưng bạn tốt và những người trong cái vòng kia của ông vẫn rất nhanh đều biết.
89 Phiên ngoại thăm bệnh (2)
Tiết phụ Tiết mẫu vào phòng nghỉ cạnh phòng bệnh, lão phu nhân Triệu gia đang ngồi đó, bà cụ bảy tám chục tuổi, tóc hoa râm, vẻ mặt từ ái, nhưng làm cho người khác có cảm giác quý khí lại dè dặt (ý là đối diện bà cụ thì cảm thấy dè dặt), cảm giác là một lão phu nhân quyền quý.
90 Phiên ngoại thăm bệnh (3)
Chân Triệu Trăn bị thương, nằm trên giường không thể động, sợ chạm phải chỗ đau.
Thấy Triệu Sưởng vào phòng bệnh, ông gọi cô, “Con lại ném điện thoại ba đi đâu rồi, con gái ngoan, mau trả điện thoại lại cho ba.
91 Phiên ngoại thăm bệnh (4)
Trương Hoàn thầm nghĩ mình không biết trong bạn bè của Triệu Trăn có người họ Đàm, thế là quay đầu nhìn Triệu Trăn, hỏi, “Là người bạn nào vậy? Muốn gặp không?”
Triệu Trăn vừa nghĩ đã biết là Đàm Duẫn Văn, nghe Chu Sam nói lúc trước y mang theo vợ về nước A cùng cha mẹ con gái mừng Tết Âm Lịch, chỉ là không nghĩ tới nhanh như vậy đã về.
92 Phiên ngoại sinh hoạt (1)
Triệu Trăn ở trong bệnh viện nửa tháng thì không ở nổi nữa, không nói tới bất tiện đủ chuyện, chủ yếu là Trương Hoàn phải chạy qua chạy lại hai nơi thật sự quá mệt, Triệu Trăn mắt thấy bảo bối nhà mình vốn đã gầy như cây gậy sắp biến thành bộ xương rồi.
93 Phiên ngoại sinh hoạt (2)
Tối hôm đó Trương Hoàn lại muốn cùng Triệu Trăn chia phòng ngủ, cậu tự tắm rửa xong, mặc áo ngủ đến xem Triệu Trăn, phát hiện Triệu Trăn còn chưa tắm chuẩn bị đi ngủ, đang ngồi trên ghế dùng notebook lên mạng, tựa hồ là đang xem phân tích báo cáo quý của công ty, Trương Hoàn đi tới, khuyên ông, “Ông đừng quá mệt nhọc, đến giờ ngủ rồi, tắm đi.
94 Phiên ngoại tốt nghiệp
Để chăm sóc Triệu Trăn, lúc trước Trương Hoàn chỉ có thể nghỉ làm, học kỳ cuối năm tư trên cơ bản cậu rất ít quay lại trường, công tác chỗ Nghiêm Lập Bản cũng hầu như ngừng hẳn.