41 Lôi Đình hừ một tiếng, nói: “Trên người của ngươi có đồ vật mà bọn hắn muốn tìm, bọn họ sớm đã để lại ấn ký, nghĩ muốn biến mất cũng không được, vô luận ngươi trốn tới chỗ nào, ngươi sẽ bị bọn họ tìm ra được”Tần Thiên lạnh cả người, nói như vậy, chính mình chạy trốn nơi nào đi nữa cũng không có nửa điểm ý nghĩa sao?Nghĩ tới đây, Tần Thiên nhìn Lôi Đình, thở dài nói: “Ngươi đi đi, ta không muốn liên lụy đến ngươi.
42 Chậm rãi bước, Tần Thiên chăm chú quan sát từng cái góc ngách Phật đường, nhìn rất nhiều lần nhưng cũng không phát hiện ra điểm dị thường gì cả. Lôi Đình nhắc nhở: “Không nên chỉ nhìn mặt ngoài mà thôi, vật có thể làm cho mắt thường không phát hiện trực tiếp được” Mắt thường không cách nào nhìn thấy trực tiếp? Vậy sẽ ở đâu nhỉ? Tần Thiên không hiểu, vật không nhìn thấy, vậy ngươi bảo ta tìm cái rắm à.
43 “Giao Tần Thiên ra, chúng ta không làm khó dễ ngươi. Nếu không, đêm nay ngươi đừng mơ tưởng rời khỏi nơi này” Cổ Liệt trời sanh chính trực, không thích quanh co lòng vòng, mở miệng liền đi thẳng vào vấn đề.
44 "Hắc hắc. . . " Trong gió đêm, hòa lẫn thanh âm quỷ dị, là một một đạo thân ảnh u ám từ trong rừng bắn ra, đối diện với Ma lang, tạo thành một trận thế tiền giáp hậu kích.
45 Gầm thét một tiếng, toàn thân Ma lang nổi lên quang ô, huy vũ móng vuốt như sói, phối hợp với tốc độ cực nhanh của nó, dễ dàng xé rách quang lưới của Trầm Tuyết Y, móng vuốt trực tiếp đánh bay chiến kỳ Cổ Liệt, thực lực cực kỳ cường đại.
46 Theo quang hoa quanh thân Tây Môn Vũ càng lúc càng sáng, chín đạo hào quang kia nhanh chóng biến thành chín quang đao, sắp xếp theo thứ tự nhất định, từ ngoài cắt vào bên trong cơ thể Tây Môn Vũ.
47 Tần Thiên nhất tâm nhị dụng, mặt hiện ý cười, tần số tim đập hết sức cổ quái, cổ ngọc ở ngực khẽ loáng loáng, vô số văn tự hiện ra tại trong đầu Tần Thiên.
48 Huyết quang lóe lên, kết giới bể tan tành. Thiểm điện màu đỏ sậm vô kiên bất tồi, dễ dàng phá vỡ phòng ngự của lục đại môn phái. Đến lúc này, tiếng kinh hô reo hò không dứt vang bên tai, trong kết giới mười bảy vị cao thủ đồng tâm hiệp lực, nhanh chóng tổ chức phòng ngự mới.
49 Lôi Đình nhìn ma văn trên người huyết nhân, từng đạo từng đạo thay đổi liên tục, tạo thành một loại ‘Thế’ huyền diệu phức tạp, từ từ bao trùm toàn thân của nó.
50 Trầm Tuyết Y nói: “Ma lang giao cho ta, các ngươi liên thủ tiêu diệt ma thú ba đầu” Cổ Liệt cùng Long Mạc Nhất đồng ý cái rụp, nhưng Giang Lưu Tự buồn bực không lên tiếng, một mình hướng xa xa bỏ chạy.
51 Băng Tâm toàn lực thúc dục, linh nguyên trong cơ thể cuồn cuộn lưu động, hóa thành những đóa linh hỏa, tổng cộng là 1200 đóa, chúng giữ khoảng cách nhất định, hợp thành một đóa hỏa diễm màu lam khổng lồ, trong đêm đen bắn ra quang mang thần thánh.
52 Song, Huyết nhân đoán chắc Giang Lưu Tự đơn lẻ một mình, đến chết cũng không chiếu cố, điều này làm cho hắn chửi ầm lên, ngược lại làm cho Băng Tâm, Trầm Tuyết Y, Cổ Liệt, Long Mạc Nhất nhìn thấy có chút hả hê.
53 Cổ Liệt đứng trước người Long Mạc Nhất, ánh mắt tức giận nhìn khe nứt, nhìn ma khí phóng lên thiên không, cảm nhận được một loại áp lực không thể kháng cự.
54 Trầm Tuyết Y phiêu phiêu mà động, thân ảnh phân tán, từng đạo Chân ngã như kiếm trải rộng trời cao, theo từng khe nứt mà chui vào, khóa chặt chân thân Viên Ma.
55 Băng Tâm cùng Trầm Tuyết Y tâm thần chấn động, hai người đã suy tính nhiều lần, kết quả đều giống nhau, căn bản là trốn không thoát bàn tay của Viên Ma.
56 Lôi Đình nắm lấy cánh tay Tần Thiên, thi triển ra không gian chuyển di, thoáng cái biến mất. Băng Tâm cùng Trầm Tuyết Y khi phát hiện, hai người liền trao đổi ánh mắt cho nhau, nhưng không ngăn cản, cũng không đuổi theo.
57 Tần Thiên bây giờ nằm trong tảng đá, cẩn thận khống chế hô hấp, từ từ nếm thử sờ soạng, cảm thụ bất kỳ biến hóa của cơ thể dù rất nhỏ. Tu luyện là khô khan, nhưng Tần Thiên rất hưng phấn, bởi vì hắn rất nhanh cảm ứng được tồn tại của ‘Khí’, cảm ứng ‘Khí’ chảy xuôi trong cơ thể.
58 Sáng sớm ngày thứ hai, Lôi Đình cảm ứng được mấy cổ hơi thở cường đại hướng bên này tiến đến, trong lòng có chút kinh ngạc. Phụ cận Xích Huyết cốc là một mảnh hoang vu, dưới tình huống bình thường sẽ không có người nào nguyện ý tới gần.
59 Năm xưa, Đỗ Vân Thăng là một trong người theo đuổi Vân Hà tiên tử, tự nhiên không ưa gì Mạnh Phi Vân líu lo líu la tại trước mặt Vân Hà tiên tử. Một đám cao thủ Thiên Kiếm tông sắc mặt đều kinh ngạc, vô luận Đỗ Vân Thăng, Mạnh Phi Vân hay là Vân Hà tiên tử cũng không phải là người mà bọn họ tùy ý nhìn thấy.
60 Mạnh Phi Vân châm chọc nói: “Sao vậy, ngươi sợ?Đỗ Vân Thăng hơi giận nói: “Ta mà sợ sao, đúng là chê cười”Mạnh Phi Vân hừ nói: “Ngươi nếu không sợ, chúng ta liền cùng nhau đi vào coi một cái, ngươi dám không?”Đỗ Vân Thăng cười to, nói: “Có gì không dám, đi vào thôi”Trên Lôi bạo chiến xa chợt lóe lên điện quang, chậm rãi hướng Xích Huyết cốc tiến tới gần.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Võng Du, Xuyên Không
Số chương: 50