Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Cửu Thiên Liên Sinh

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 295
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Người khác xuyên qua đều là toạ ủng thiên hạ, chỉ điểm giang sơn, mỹ nhân bầu bạn, võ công cái thế, y thì mỹ nữ chả thấy bóng dáng đâu, đã thế lại còn bị người ta áp lên áp xuống.

Danh sách chương Cửu Thiên Liên Sinh


Chương 181 - Gió Thổi Mưa Giông Trước Cơn Bão

181 “Được rồi, ngươi cứ đi làm chuyện của mình đi. ” Trước Ngọc Điện phía sau núi của Tiên Hiệp Điện, Vân Nhiễm xoay người nói với tiểu tiên hiệp, sau đó vén vạt áo nhấc chân bước qua ngưỡng cửa tiến vào trong đại điện.


Loading...

Chương 182 - Khói Lửa

182 Hiện tại Lâm Cửu sống rất tốt, ngày ngày thoải mái, cuộc sống mãn nguyện như giấc mơ khiến y sa vào trong đó chẳng muốn rời đi chút nào.

Lục Châu chỗ y và Diệt Thiên ở y gần như đã đi xem hết, tuy rằng Lục Châu rất lớn, nhưng nếu như cưỡi trên Hắc Long của Diệt Thiên thì chỉ mất một thời gian ngắn là có thể đi hết một vòng.


Chương 183 - Ám Sát Chi Ước

183 Chiếc chuông gió đong đưa giữa khói lửa chiến tranh chập chờn tựa như một khúc an hồn bi thương, đất bụi mịt mù, bão cát dai dẳng, thanh đao cắm xiên trên mặt đất không biết do người nào lưu lại, giờ đây đã ngưng kết thành ấn kí khô cạn mà bất cứ ai cũng không xoá đi được.


Chương 184 - Chim Trong Lồng, Trăng Trong Gương, Hoa Trong Nước

184 “Đùng ——”

Hoả pháo đặt trên mặt đất phát ra tiếng nổ dữ dội, cảm giác như thiên địa cũng chấn động theo, bầu trời đêm không có ánh trăng mà chỉ có vô số vì sao lấp lánh, lúc hoả pháo nổ ầm một tiếng, trên màn trời lập tức tung ra một chùm pháo hoa lộng lẫy.


Chương 185 - Sự Mê Hoặc Của Ma Đầu

185 Cả đêm đó, Lâm Cửu ngơ ngác đứng trước biên giới sa mạc không cách nào chạm đến được, y phục khoác trên người y hơi mỏng, cả người có chút lạnh lẽo. Vầng trăng tròn treo lơ lửng trên cao, ánh sao ảm đạm, cuồng sa trong sa mạc cuốn đi tất cả, mỗi khi bão cát điên cuồng gào thét muốn chồm lên người Lâm Cửu thì đều bị một bức tường vô hình chắn lại.


Chương 186 - Cuộc Chiến Của Tình Địch

186 Trong nháy mắt, ánh nắng và màu xanh mơn mởn biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, ấm áp bên người dường như cũng bị gió thổi bay đi chỉ còn lại sự lạnh lẽo đến thấu xương.


Chương 187 - Phế Hết Công Lực

187 Ma đầu đột nhiên quay lại đứng ở cửa, chắn mất lối đi của Lâm Cửu và Trần Khôi. Diệt Thiên tiến lên một bước, dùng một tay kéo lại cánh tay Lâm Cửu, tay kia nhẹ nhàng hất một chưởng về phía Trần Khôi, thoáng cái Trần Khôi giống như bị điểm thuỵ huyệt, thân thể mềm nhũn ngã xuống mặt đất.


Chương 188 - Giam Cầm

188 Ý thức mơ hồ chìm đắm trong bóng đêm, lần đầu tiên y cảm thấy cả người bủn rủn vô lực, khí lực giống như bị người tháo cạn, chỉ còn lại một cái vỏ rỗng, xụi lơ trong một mảnh mềm mại ấm áp, thậm chí đến sức để mở mắt cũng không có.


Chương 189 - Ngăn Cách

189 Lâm Cửu bắt đầu bị giam lỏng, tu vi của bản thân, huỷ hoại chỉ trong chốc lát.

Diệt Thiên cũng không hạn chế quá mức phạm vi hành động của Lâm Cửu, Lâm Cửu có thể tuỳ ý đi lại bên trong Tử Thành, y muốn đi vào một gian phòng có thể đi vào một gian phòng, y muốn ngồi ở chỗ nào có thể ngồi xuống chỗ đó, không ai quản y, cũng không ai liếc nhìn y một cái.


Chương 190 - Chạy Trốn

190 Có lẽ đã qua một ngày rồi ha, trong toà thành tối tăm không có ánh mặt trời này, Lâm Cửu cũng không biết mình đã ngủ bao lâu, có thể mới chỉ một lát, cũng có thể đã qua một ngày…hai ngày…rất nhiều rất nhiều ngày…

Lâm Cửu phỏng đoán, nhất định là Trần Khôi bị Diệt Thiên ra lệnh không được nói chuyện với y, bằng không sao mỗi lần thấy y, nam tử đó chỉ lạnh nhạt liếc y một cái, mang theo thương hại và khinh miệt, sau đó làm bộ tiêu sái rời đi trước mặt y, ngày hôm nay quả là thật khéo a, Lâm Cửu vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Trần Khôi đứng xa xa nhìn mình.


Chương 191 - Sinh Tử Có Mệnh

191 “Khụ khụ —” Gió đêm cuốn bay những hạt cát nhỏ nương theo hô hấp chui vào miệng nam nhân, khiến nam tử bị sặc ho khan không ngớt, một bàn tay ẩm ướt tái nhợt từ khe đá leo lên, cố sức túm được một mỏm đá đã bị bão cát ăn mòn mà trở nên trơn nhẵn.


Chương 192 - Rơi Xuống Sa Mạc

192 “Nhanh lên đi! Nhanh lên đi! Sắp đến nhà rồi, mọi người mau tăng tốc a!” Hán tử dẫn đầu tiếng nói thô ráp quát lên với những người đi phía sau.

Cuồng sa cuốn đi tất cả, ban đêm gió lớn, một đội ngũ khoảng chừng hai ba mươi người khoác chiếc áo lông dày cưỡi trên lạc đà phi nhanh trong sa mạc, trên lưng mỗi con lạc đà đều đeo những cái bao thật to không biết đựng thứ gì bên trong.


Chương 193 - Hổ Thẹn

193 Mở mắt liền thấy một nữ tử ngồi bên giường, đã có vài lần tìm được đường sống trong chỗ chết nên Lâm Cửu về cơ bản đã xác định được y không phải đang ở địa ngục hay thiên đàng, có lẽ nữ tử này là người đã cứu y.


Chương 194 - Đội Quân Xương Khô

194 Thân thể bây giờ dù sao cũng không thể giống trước kia tuỳ ý lăn qua lộn lại, ngày hôm sau Lâm Cửu liền lên cơn sốt cao, cả người mơ mơ màng màng nằm trên giường thần chí mơ hồ, khó chịu cứ như là bị thiêu cháy vậy, đầu choáng mắt hoa, ngực như có một tảng đá lớn đè nặng, hô hấp vô cùng khó nhọc.


Chương 195 - Tâm Thương Tâm Thống

195 Lâm Cửu trực tiếp nhảy xuống giường, cất bước định chạy ra bên ngoài, Hoả Vũ thấy thế vội vàng kéo nam nhân lại, nói: “Lâm đại ca, những nơi quân đội xương khô tới từ trước tới nay chưa ai có thể thắng được, huynh là người lão thiên gia phái tới cứu bọn muội, an nguy của Tội Ác Quốc Gia đều trông chờ vào huynh, nếu như huynh đi ra ngoài lỡ bị thương, vậy sao được a!”

Hoả Vũ không phải hoàn toàn tin tưởng Lâm Cửu có thể thực sự ra được ngoài thỉnh tiên hiệp đến, nàng cũng không đặt toàn bộ an nguy của Tội Ác Quốc Gia lên người Lâm Cửu, chỉ là hôm nay gia hương gặp địch, nàng không thể để nam tử này cùng bọn họ ở đây chờ chết.


Chương 196 - Ma Đến

196 Gió lạnh rít gào bên tai, bão cát tung bay khắp bầu trời chưa từng vì bất cứ ai mà ngừng lại, nam nhân cật lực chạy về hướng đội quân vong linh đông nghịt trên sa mạc phía trước, dấu chân cái sâu cái nông in một hàng dài trên cát.


Chương 197 - Chạy Trốn

197 “Uống a! Ha ha ha. Bọn xương khô chết toi đó thì có gì mà phải sợ chứ, ha ha ha, kệ chúng có phải là ác quỷ từ địa ngục tới hay không, không phải đều bị lão tử giẵm nát dưới chân đi tiểu đó sao!”

“Lão tử còn nhổ nước bọt vào mặt nó, ha ha ha!”

Bách tính trong thành đều tụ tập trong thành chủ phủ vô cùng vui vẻ, chúng nam nhân quây quanh một bàn thịt cá uống rượu, đám nhỏ thì cầm đùi gà chạy tới chạy lui, khoa tay múa chân hò hét: “Đánh chết bọn xương khô, ta là tiên hiệp, ta là tiên hiệp! Ta cũng sẽ bay!”

Còn nữ nhân thì vội vội vàng vàng chuẩn bị cơm nước phong phú, người người đều hạnh phúc dào dạt, giống như bọn họ vừa mới đánh thắng một trận chiến ác liệt đang chúc mừng cho “thắng lợi” hư vô, bầu không khí cuồng hoan mù quáng như vậy làm cho Lâm Cửu đứng ở cửa thành chủ phủ nhíu nhíu mày, mọi người điên cuồng hoan nhạc thường thường là bởi vì muốn trốn tránh và che dấu sự sợ hãi trong nội tâm, như vậy dễ làm cho người ta thả lỏng tinh thần thoải mái hơn một chút.


Chương 198 - Hắc Long Hàng Lâm

198 Thành chủ đã bỏ chạy, những người lúc trước còn chưa hoàn toàn tin Lâm Cửu lúc này tất cả đều hoảng loạn cả lên, đến thành chủ cũng chạy, mặc kệ đại ma đầu gì gì kia có thực sự xuất hiện hay không, bọn họ đâu thể vẫn như những kẻ đần độn tiếp tục lưu lại trong thành ăn uống linh đình nữa, người người buông chén rượu bát đũa, ôm tiểu hài tử của mình chạy về nhà.


Chương 199 - Sát Lục Chi Ma

199 “Lâm Cửu, Lâm Cửu là ai?”

“Lâm Cửu gì, người này là người trong thành chúng ta sao?”

Bách tính trong thành ôm chặt lấy nhau, sau khi nghe thấy lời của Diệt Thiên đều nhỏ giọng nghị luận, trong lòng nghi hoặc không ngớt, không thể nào nhớ ra trong thành có người nào tên Lâm Cửu, nghe thanh âm truyền đến từ không trung đó, đại ma đầu hình như là hướng về phía nam nhân tên Lâm Cửu mà đến.


Chương 200 - Tam Liên Sa Lướ

200 Ngoài thành, những bộ xương khô như vật chết lập tức cử động, như thủy triều dũng mãnh tràn vào thành, trong lúc đao khởi đao lạc, im lặng mở đầu cho màn giết chóc, tấu một khúc ca u buồn, tràn ngập trên mảnh cát vàng.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Lai Giả Khả Truy

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 49


Vong Ưu

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11


Hồng Ảnh Tuyết Ngân

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12


Mỹ Nhân

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 33



Tiểu Hắc Thỏ

Thể loại: Huyền Huyễn, Đam Mỹ

Số chương: 14


Tình Phi Đắc Dĩ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 110


Cưng Chiều Vợ Mỗi Ngày

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 8


Bà Mối 10086

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 6


Thị Lang Của Bá Chủ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11