161 Edit: KiriSau món tôm hấp ngày ấy, những ngày sau, với Lãnh Hạ, chính là ác mộng!Thỉnh thoảng ăn tôm hấp nàng sẽ rất thích nhưng ngày nào cũng ăn, bữa nào cũng ăn?Từ hôm đó, hai cha con ngày nào cũng xuống bếp thay đổi món, nói là đổi nhưng cũng chỉ là chuyển từ hấp sang luộc rán xào… mà thôi, rồi vui vẻ mang lên cho nàng, dùng đôi mắt chó nhỏ lưu lạc kia mà nhìn nàng chờ mong.
162 Edit: KiriThác Bạt Nhung cầm loan đao đi trước mở đường, quay đầu lại dặn: “Cẩn thận một chút, ở đây có không ít độc trùng đâu. ”Vừa dứt lời, vèo!Một tên tiểu quỷ lao vào lòng Lãnh Hạ nhanh như chớp, làm nũng: “Mẫu thân, Thập Thất sợ!”Lãnh Hạ liếc mắt, tiểu ác ma này mà biết sợ?Đánh chết ta cũng không tin!Chiến Bắc Liệt nghiến nghiến răng, hung hăng lườm tên tiểu quỷ đang đắc ý kia, lười phản ứng.
163 Edit: KiriDi thành, quán trà. Tiểu nhị vừa bưng trà lên, đang định rời đi thì bị một người khách kéo lại. Người khách đó nhìn vẻ hưng phấn mong chờ của bách tính dưới lầu thì ngạc nhiên hỏi: “Tiểu nhị ca, trong thành có chuyện gì vui à?”Tiểu nhị lập tức toét miệng, nhanh chóng ngồi xuống bàn, ra vẻ thần bí nói: “Ngài mới tới Di thành phải không, Di thành chúng ta tối hôm nay a, xảy ra một chuyện vô cùng mới lạ!”“Tiểu nhị ca thật là tinh mắt!”“Mau nói với chúng ta xem, chuyện mới lạ gì?”Tiểu nhị bí hiểm nói nhỏ: “”Tuyển hoa khôi chắc các vị đều đã nghe qua, nhưng tuyển mỹ nam, đã từng nghe thấy chưa?”Vị khách lắc đầu như trống bỏi: “Tuyển mỹ nam?”“Ngay tối nay! Thấy không, trong cái ngõ nhỏ kia có một gian tiểu quan quán, chính là chỗ đó, sẽ tuyển chọn nam tử đẹp nhất Di thành!”Người khách kia vừa nghe đã thấy mất hứng thú: “Không phải là chọn ra một tiểu quan bộ dạng tuấn tú sao….
164 Edit: KiriCâu nói kia vang lên trong điện rất rõ ràng, mọi tiếng động lặng dần, trong nháy mắt đã im bặt. Thác Bạt Nhung bỗng nhiên quay đầu lại: “Sao nàng ta lại tới?”Lãnh Hạ cau mày, nàng cũng không ngờ là Hoa Mị sẽ tới, nếu nói là vì Hoa Thiên thì nàng không tin.
165 Edit: KiriKhông cần phải nói, cô nương trong sương phòng trên lầu ba, chắc chắn là Lãnh Hạ!Mà người hẹn gặp này rốt cuộc là ai, trong lòng Lãnh Hạ cũng đã có dự đoán, nàng hỏi: “Người đó là ai, ở đâu?”Gã sai vặt mờ mịt lắc đầu, Lãnh Hạ khẽ cười một tiếng, cho hắn lui ra.
166 Edit: KiriCó một quán trọ nằm trong một góc hẻo lánh của Di thành, bình thường rất ít khách, ngày nào tiểu nhị cũng chỉ ngồi đập ruồi. Những dân chúng ở gần đó cũng đã cược không ít lần là bao lâu quán này sẽ đóng cửa, nhưng một tháng, ba tháng, một năm, đã bao năm mà quán trọ này vẫn ở đó, tiếng đập ruồi vẫn đều đặn vang lên vào mỗi buổi sáng.
167 Edit: KiriHai cha con nhìn Mộ Nhị quay bát thuốc đờ ra rồi lại nhìn nhìn đối phương một cái, ánh mắt rất cảnh giác. Mỗ Chiến thần nhướn mày — — nhóc con, nhả ra!Mỗ tiểu hài tử trợn mắt — — không, ngươi buông tay trước!Hai ưng mâu giống hệt nhau trợn a trợn, cùng có một ý nghĩa, cùng thả!Vì vậy, Chiến Bắc Liệt buông lỏng bàn tay đang bóp cổ Chiến Thập Thất ra, Chiến Thập Thất cũng nhả cánh tay Chiến Bắc Liệt ra, ngay trong chớp mắt buông ra……Không hẹn mà cùng!Chiến Thập Thất bóp cổ cha ruột, Chiến Bắc Liệt cắn tay con trai!Cả hai cùng trừng mắt — — đê tiện!Đang lúc hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, Lãnh Hạ trở mình, chậm rãi mở mắt ra.
168 Edit: KiriNgoại ô phía nam Di thành. Bốn người rảo bước trong rừng trúc yên tĩnh, những cây trúc thẳng tắp cao ngất rập rờn sóng biếc, những làn gió nhẹ thổi qua lá trúc rì rào tạo nên những âm thanh làm say lòng người.
169 Edit: KiriLãnh Hạ vuốt cằm, nhìn cảnh hòa hảo bên trong mà khó tin chép chép miệng. Sói vẫy đuôi với tên ngốc cũng có ngày tương thân tương ái a!Nhìn một đám khán giả đang choáng váng, nàng nhún nhún vai, chợt nghe có tiếng bước chân vội vã đi đến.
170 Edit: KiriMấy ngày sau, Di thành mưa suốt. Mưa nhỏ nhưng dày hạt, những hạt mưa tí tách rơi trên đường làm ướt sũng cả một khoảng, không khí Di thành lại càng thêm khó thở.
171 Edit: KiriMưa to như trút nước, mưa che lấp cả bầu trời. Lãnh Hạ và Chiến Bắc Liệt đứng giữa vô số vòng vây, sát khí càng ngày càng nặng, gần như là ngưng tụ thành khí ở trên không, ngay cả mưa rơi vào hai người cũng tự bốc hơi…….
172 Edit: KiriMấy ngày sau, đường đi rất yên bình. Giờ đã là đầu thu rồi, nhưng ở nơi này vẫn vô cùng nắng nóng. Ánh nắng lấp lánh như ánh ngọc, phủ vàng những tán lá xanh mát trong rừng, bên tai đầy những tiếng ve kêu ầm ĩ chói tai nhưng so với tiếng oán giận của Hoa cô nương, thì vẫn còn rất dễ nghe.
173 Edit: KiriDưới bầu trời đen kịt, có một đám người đông nghịt, giống như là một con mãng xà đang ngủ đông giữa rừng rậm âm u. Bên kia, ở một lối rẽ, xuất hiện mấy trăm binh sĩ mặc binh phục Nam Hàn, bọn họ lảo đảo chạy tới, vừa chạy vừa không ngừng quay đầu lại nhìn, như là có gì đó đuổi theo vậy, nhất là một tên lính quèn chạy đầu tiên thì như sắp tè ra quần.
174 Edit: KiriHôm sau, sáng sớm. Vừa mới tảng sáng mà trong quân doanh đã vang lên tiếng huấn luyện rất khí thế. Mọi người vất vả suốt hai tháng nay, giờ mới được ngon giấc nên chẳng ai bị ảnh hưởng gì.
175 Edit: KiriSau khi hai con bồ câu đưa tin bay về hướng Đại Tần và Tây Vệ, việc còn lại chính là chờ. Lãnh Hạ không ngờ, lượng lương thảo đầu tiên lại nhiều như vậy!Nhìn đoàn xe lương thảo rồng rắn kéo đến, người bên cạnh nàng nhảy lên vui vẻ, cười ha ha: “Tốt! Tốt! Hồ ly thối kia làm việc không tệ, gom được từng này quân lương trong hơn nửa tháng!”Lãnh Hạ nhìn trời.
176 Edit: KiriKhi Lan hoang mạc nằm ở cực tây Tây Vệ, cùng với Tuyết phong phía bắc Bắc Yến, Quỳnh lâm phía nam Nam Hàn, Vân hải phía đông Đông Sở, được xưng là tứ đại địa cực.
177 Edit: KiriGió mát thổi qua cửa thành rộng mà, vang lên những tiếng động nhẹ nhàng, giống như đang xuyên qua thời không trở về hai mươi năm trước, gợi lại ký ức xa xưa.
178 Edit: KiriSáng sớm hôm sau. Lãnh Hạ lôi Thập Thất và tiểu hắc hổ xuống giường. Chiến Thập Thất buồn ngủ dụi dụi mắt, ôm tiểu hắc hổ cũng lười biếng như nó, ngẩng đầu hỏi: “Mẫu thân, đi đâu vậy?”Nhìn hai ánh mắt một trẻ con một thú tò mò nhìn mình, Lãnh Hạ bật cười, vừa rửa mặt vừa ra lệnh: “Rửa mặt thay quần áo, theo mẫu thân đi đàm phán!”Tiểu ưng mâu lập tức sáng lên, đàm phán?Chuyện thế này sao có thể thiếu mình!Hoan hô một tiếng rồi Chiến Thập Thất ôm tiểu hắc hổ đi rửa mặt, một lát sau, tiểu thiếu niên đáng yêu vô địch, sạch sẽ chỉnh tề mới ra lò!Dùng bữa sáng xong, Lãnh Hạ dắt con trai, con trai ôm tiểu hắc hổ và lôi cả Mộ Nhị luôn đờ ra đi cùng, mấy người bước ra khỏi căn nhà xa hoa vừa giành được hôm qua.
179 Edit: KiriNàng nâng mí mắt lên, chắc chắn nói: “Ngươi là người may mắn sống sót của Phù thành!”Vừa dứt lời, nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Thành chủ liền biết đây là thật!Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, nếu muốn có đặc quyền kia thì nàng phải hiểu rõ Thành chủ này, dù chỉ một chi tiết nhỏ nhưng có khi cũng sẽ là mấu chốt, hôm qua hỏi Chu Hán một hồi lại khiến nàng sinh ra vài phần nghi ngờ.
180 Edit: KiriTrong sa mạc mênh mông bát ngát, dưới ánh nắng chói chang gay gắt, đang có một đoàn lạc đà đi tới……. Nhưng trong đoàn lạc đà này, có một con đang co rúm đầu, bốn chân run rẩy, mặt mũi buồn khổ vô cùng, chỉ thiếu quỳ rạp xuống đất thôi!Lúc này, Lãnh Hạ nhìn con lạc đà đang chực khóc, rồi lại nhìn tiểu hắc hổ trong lòng con trai nàng, im lặng nhìn trời.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 25