21 Không người nào dám không muốn sống mà tiến lên. Ngay cả hai linh sư cấp chín cũng không thể liên thủ công kích đánh tới ác ma trước mặt này, đạo hạnh nhỏ bé của bọn họ làm sao có khả năng chống đỡ một đòn nho nhỏ của nàng.
22 Thời điểm Tà Hoàng tỉnh lại, vừa vặn ánh vào trong mắt là một vũng màu xanh thăm thẳm óng ánh phía xa. Nhìn áo choàng màu trắng thuần trên người, lại cảm giác được tinh thần trong cơ thể thoải mái cùng linh lực dâng trào không ngừng phun trào, trong giây lát đó Tà Hoàng cười mềm mại mà lại ấm áp.
23 Nàng chính là thê tử của hắn, là hoàng hậu của hắn, là thiên hạ chi mẫu được thần dân Đệ nhất Đế quốc kính trọng. “Ồ?” Đế Quân Tà nhíu mày, thả tay xuống chính giữa, bưng ly trà Lưu Ly trên bàn ăn lên, từ từ uống.
24
Mọi người vốn đồng tâm hiệp lực, ý chí vững như thành đồng xin thề nhất định phải đem tiểu ác ma Tà Hoàng đi xử tử, chúng phi tần vì báo thù rửa hận cho hoàng nhi của mình, rõ ràng nhìn thấy thái độ Đế Quân Tà như thế, trong lòng lập tức sáng mắt ra, đương nhiên trong lòng biết không nên nói bất kỳ câu gì trêu chọc đến nam nhân cường đại này, hậu quả tuyệt đối không phải bọn họ bất kỳ ai đều tình nguyện muốn nhìn thấy, nhanh chóng tới tấp biết điều dập đầu xin cáo lui.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 157