21 Hân nhìn theo bước Huy mà ôm bụng cười nức nẻ, ngày hôm nay quả thật là quá vui. Có lẽ từ nay niềm vui cỏn con của nó sẽ được thay đổi, thay vì đi mua sắm thì nó sẽ chuyển sang chọc giận tên Huy, chẳng tốn thời gian mà ngày nào cũng có thể thực hiện.
22 Con đường thường ngày rất ngắn, thế nhưng hôm nay chẳng hiểu sao nó lại dài đến thế. Nãy giờ Thái chẳng nói gì cả, sự im lặng của cậu ấy khiến tôi lo lắng, dường như lúc nãy cậu ấy bị đánh rất nhiều thì phải, trên gương mặt của cậy ấy cũng có vài vết bầm.
23 Mãi một lúc sau khi nghĩ vẫn vơ xong, tôi mới chợt nhận ra không biết lúc này nên làm gì. Phải chi có một bài luận thật thì đã có thứ để làm rồi nhưng bây giờ thì tôi nên làm gì đây? Tại sao cuộc sống lại có nhiều trường hợp dễ lâm vào bế tắc vậy chứ? Thái gãi đầu, gương mặt cậu ấy hiện lên vài nét bối rối chẳng khác tôi, rồi cậu ấy nhìn quanh khắp phòng.
24 6:15 Am Ax, vật vã cả buổi tối để chép phạt cho ông Thiên. Bây giờ tôi chẳng khác nào con gấu Panda, cuộc đời tôi chưa bao giờ tồi tệ hơn việc ổng về đây để học.
25 Nhờ “phúc đức” của tên Huy, cái kẻ kia đã biến mất ngay sau đó mà không đeo bám như những tên trước, tôi chẳng có chút nào biết ơn hắn, vì cái hành động ga-lăng không đúng lúc ấy, đám trong lớp đã nghĩ tôi có “gì” với hắn.
26 Mãi một lúc sau, cuối cùng Thái cũng cho con bé ngủ xong, cậu ấy bước xuống tiến về phía tôi cười với vẻ ngượng ngùng kì lạ, cậu ấy nói: - Thái có cái này muốn cho Hân xem.
27 Không thể tin được là hắn dám làm như thế. Cái tên trời đánh ấy, rõ ràng là hắn cố ý mà, chẳng biết từ đâu lại lòi ra cái mặt của hắn!. . . Hức, hắn thấy hết rồi!!!! - Hân làm sao thế? Sao lại giận đến vậy? - Tên Huy… Hắn!!.
28 Đặt chiếc xe vào cổng, lơ luôn con Milu đang quẩy đuôi mừng, Hân chạy thẳng vào trong nhà hét toáng lên. - MẸ ƠI! BẤT NGỜ CỦA CON ĐÂU?? Chạy rầm rầm lên đến phòng của người mẹ yêu dấu, Hân bật tung cửa.
29 Chẳng nghe thấy những gì Thiên nói, Hân cứ ngồi thẫn thờ cầm chiếc nĩa mà ghim vào thức ăn, ghim rồi lại thả, thả rồi lại ghim, đến khi thức ăn gần như chẳng thế ăn được nữa, bà Trần thấy thế vội lên tiếng: - Hân, con bị sao thế? Thức ăn hôm nay không ngon à? Hân giật mình nhìn vào đám “hỗn tạp” trước mắt, nó cũng không thể tin rằng bản thân lại vừa làm như thế, thật đúng là mất trí rồi.
30 Suốt buổi, bản thân Hân thì không kìm được nhìn vào bên trong nhà hàng để rồi lại tức tối mà hành hạ những “con vật” tội nghiệp xui xẻo làm thức ăn cho nó.
31 Cả ngày dài hôm qua kết thúc với một tâm trạng mệt mỏi, lo lắng về việc ngày hôm nay cái tên của nó sẽ được lan rộng khắp trường. Các trang báo mạng chắc cũng đã nhanh tay viết những bài báo lá cải thêm bớt không ít.
32 Tên khốn kiếp, chết tiệt, bỉ ổi, vô liêm sỉ!!! Hắn dám nhắc lại chuyện ngày hôm qua trong khi tôi đã vờ không nghĩ tới ư? (Nói trắng ra là quên luôn).
33 Hôm nay tôi lại cùng Thái đón bé My. Sân trường hôm nay vẫn vắng như lần trước, không thấy một bóng đứa trẻ nào. Dường như con bé luôn là đứa được đưa về muộn nhất thì phải! - Gia đình cậu không có ai chăm sóc cho con bé sao? Như việc đưa nó về đúng giờ ấy? Thái nhìn tôi khẽ nở nụ cười quen thuộc, cậu ấy bảo: - Mẹ Thái thì thường xuyên đi làm, mà con bé thì học buổi sáng, vậy nên mỗi người chia thời gian ra chăm sóc cho nó, việc đưa rước thì con bé luôn về sớm hơn mọi người, thế nên mẹ Thái gởi nó cho cô giáo đến khi có người đón.
34 - Con về rồi đây ạ! Dắt chiếc xe vào trong, tôi nói lớn để thông báo. Milu sủa vài tiếng rồi ngoe nguẩy cái đuôi. Chà, cũng lâu rồi tôi không để tâm tới nó thì phải, dạo gần đây chẳng tắm cho nó, bộ lông xù trắng bây giờ cũng lem nhem bùn đất vì suốt ngày lăn lộn ở đây.
35 "Tít. . . tít"Giật mình thoát khỏi giấc mộng vì tiếng chuông báo thức, tôi đưa tay dụi mắt vài cái cho tỉnh ngủ. Vừa thức dậy đã nhớ ngay đến cơn mơ kì lạ.
36 Dẹp xấp tài liệu vào cặp, dù sao thì những hoạt động này cũng chưa gấp lắm, vậy nên cứ để sau cũng được. Bây giờ thứ Hân cần là xua đi giấc mộng đầy ám ảnh đêm qua.
37 "Tít. . . Tít". . . "Tít. . . Tít"Ax, thật là ồn ào quá đi mất, ngày nào nó cũng kêu điếc cả tai. Tại sao người ta lại tạo ra cái vật biết quấy rối giấc ngủ của người khác vậy chứ! Thật là.
38 Cô ta vừa dứt lời, cả đám liền nhào vào giữ lấy tôi. Bọn nó trừng mắt bặm trợn đầy hung dữ, móng tay như những con dao sắc lẻm đang báu vào da thịt tôi.
39 Tiến dường như rất bất ngờ, anh ta trợn tròn mắt nhìn tôi. Tôi biết vẻ mặt đó mà, tiếp đến sẽ là cảm thấy có lỗi rồi không ngừng năn nỉ tôi nín khóc. Mặc kệ anh ta như thế nào, dùng hết khả năng, kìm ép cảm xúc, tôi khiến nước mắt rơi xối xả.
40 - Này Huy, hôm nay con trông bé My giúp mẹ nhé. Mẹ có việc bận nên không trông nó được. Người phụ nữ với gương mặt phúc hậu vẫn giữ nét trẻ trung ở độ tuổi đã gần bốn mươi.