21 Cơ thể Từ Nhan trắng noãn giống như bạch ngọc nằm ở trên giường, mắt cô khẽ nhắm, thoạt nhìn vô cùng an tĩnh. Cô không la to nói lớn với anh giống như trước kia nữa, điều này khiến anh thực không quen.
22 Từ Nhan ngồi trên giường bệnh nghiêng đầu sang một bên, Lưu Vũ đang bón cháo cho cô. Từ Nhan lúc này rất ngoan, ngồi đàng hoàng tử tế. Nhớ lại cảnh tượng vừa xảy ra trong nhà vệ sinh, cô đột nhiên cảm thấy Lưu Vũ cũng không phải luôn luôn dịu dàng, anh cũng có mặt bá đạo của mình, nếu không phải anh bá đạo bắt ép cô tiêm thì bây giờ cô có thể chịu thua sao?Từ Nhan sống chết cũng không muốn tiêm, cô nói chỉ cần nhìn thấy kim tiêm là đã đã thấy choáng váng, từ nhỏ đến lớn mỗi lần bị bệnh đều uống thuốc mà khỏi, chưa từng tiêm một lần nào.
23 Hai người thân mật dựa sát vào nhau, trong mắt chỉ có đối phương, anh một miếng em một miếng. Đặc biệt là Từ Nhan thẹn thùng cúi đầu, khi anh bón cho cô, cô lại lập tức ngẩng đầu, dáng vẻ vô cùng ngượng ngùng.
24 Từ Nhan nằm ở trên giường lớn của Lưu Vũ, vừa ăn trái cây vừa xem tivi, cuộc sống này thật tự tại và thoải mái. Chiếc chăn trên giường vốn được gấp ngay ngắn như miếng đậu hủ, nhưng vì cô đã dùng sức ép xuống nên nó không còn ngay ngắn như lúc đầu mà trở nên vặn vẹo và bẹp xuống tựa như một người vợ bé bị chà đạp, ủy khuất cúi gằm đầu.
25 Từ lúc rời khỏi ký túc xá của Lưu Vũ chị Chu cứ đứng bên ngoài che miệng cười, cười đến khàn cả giọng, nhưng còn đang đứng bên ngoài nên không dám lớn tiếng, đành phải bịt chặt miệng lại.
26 “Anh không tìm thấy cửa. ” Khi Lưu Vũ đỏ mặt vừa cố “cho” vào vừa nói, Từ Nhan mở to hai mắt nhìn anh. Trước đó Từ Nhan bị Lưu Vũ dày vò nên toàn thân rừng rực, nhưng lúc cô nghe thấy câu này toàn bộ lửa tình tắt ngúm không còn một mống, thay vào đó là cơn lí trí quay lại.
27 Từ Nhan chưa bao giờ nghĩ đến việc làm tình cũng khiến người ta đau đớn, nếu như sớm biết như vậy thì có đánh chết cũng không cho Lưu Vũ đụng vào mình.
28 Từ khi biết tin chị Chu mang thai, Từ Nhan cứ khùng khùng hâm hâm, tạm thời chưa trở về trạng thái bình thường làm chị Chu vừa buồn cười vừa tức giận.
29 Giằng co cả một đêm, Từ Nhan chẳng còn chút hơi sức đâu nữa mà Lưu Vũ cũng càng đánh càng hăng. Có lẽ do rượu hoặc là tâm sự được giải quyết nên anh như được đánh máu gà, xả hàng loạt đạn vào Từ Nhan.
30 Cách lễ mừng năm mới chỉ còn không đến một tháng, Từ Nhan vẫn luôn vội vàng đến điên cuồng. Kể từ sau cú điện thoại kia, Giai Giai đã không có tin tức, Từ Nhan gọi cho cô cũng không được.
31 Lưu Vũ rất khó được về nhà, bởi vì khoảng thời gian này anh đang đi kiểm tra, nhưng việc anh về nhà lần này lại nằm trong dự liệu của cô, bởi vì cô biết tính tình Lưu Vũ, tân hôn của bọn họ, nhất định anh sẽ tìm cách để trở về.
32 Lúc Từ Nhan nói ra câu đó, cả người Giai Giai đều ngẩn ra, cô không thể tin được nói: "Chị dâu, chị nói cái gì vậy?""Có phải em đi hẹn hò không? Em nói thật cho chị biết đi?" Từ Nhan hỏi.
33 Đối với chuyện làm mai mối cho Giai Giai, Từ Nhan đang bận rộn ở bên Lưu Vũ nên cũng nhanh chóng quên béng đi mất. Giai Giai thở phào, trong lòng nhẹ nhõm.
34 Từ Nhan không ngờ anh ta lại xuất hiện ở thư viện. Đối với anh ta, có lẽ không có yêu, nhưng cũng có thương hại, tổn thương đến từ chính cha mẹ anh ta.
35 Từ Nhan cứ như vậy mà đi vào, cơ thể bất ổn, lảo đảo lùi về phía sau, không khỏi "A" lên một tiếng. Cô tưởng rằng cái mông của mình sắp phải gặp hoạ rồi, thì được một cánh tay kịp thời kéo lại, cánh tay kia vừa dùng lực, ôm cô vào trong lòng, bên tai truyền đến một giọng nói dịu dàng đầy lo lắng: "Tiểu Nhan?"Nghe được giọng nói quen thuộc đó, nước mắt của Từ Nhan lại một lần nữa không thể khống chế, đem toàn bộ uất ức của mình phát tiết lên người anh, cũng không thèm màng đến việc nước mắt của mình có làm bẩn quần áo của anh hay không.
36 Người trong cuộc còn chưa có lên tiếng mà Giai Giai đã tức giận trước rồi. Đúng là bệnh thần kinh, còn chạy đi hỏi chị dâu tại sao lại gả cho anh trai, đúng là đồ có bệnh mà.
37 Một ngày kia, Giai Giai không có trở về, Từ Nhan và Lưu Vũ vô cùng nóng ruột, gọi điện thoại qua qua cho Tiểu Ngư. Khoảng cách từ nhà chị Tiểu Ngư đến nhà Từ Nhan rất gần, đi bộ chỉ mất mười phút, suy nghĩ một chút cũng có khả năng.
38 Lưu Vũ cảm thấy việc này còn khiến mình lúng túng hơn cả việc đi xem mặt, sau khi gọi điện thoại, nghe thấy giọng nói thâm trầm của doanh trưởng Cao, anh cảm thấy mình rất khó mở miệng“Nhanh nào.
39 Lưu Vũ thấy em gái mình bị doanh trưởng Cao hôn môi thì tức không chịu nổi. Cái tên tiểu tử thối này lại dám khi dễ em gái của mình như vậy, thế này còn ra gì nữa hả.
40 Đối với chuyện của Giai Giai và doanh trưởng Cao bị dừng lại đột ngột, Lưu Vũ không vui nhưng chẳng thể làm gì. Từ Nhan nói rất đúng, nam nữ chưa lập gia đình thì có thể thân thiết, chẳng qua chỉ là thân mật trước khi kết hôn mà thôi.